Tình hình dịch bệnh quá căng

                                                           Cách ly tại nhà thực hành 5k

                                                                   Chú lính hy sinh vì ta 

                                                            Mang đồ ăn đến chẳng ngại đắn đo.

            Tình hình nước Việt ta giờ đây nguy cấp hơn bao giờ hết. Xuất hiện chủng  loại mới của virus covid 19. Các bạn học sinh phải nghỉ học tại trường, học online trực tuyến. Chúng ta phải cách ly tại nhà. Vậy thì làm sao chúng ta có được đồ ăn, thức uống? Sẽ có những thành phố, quận huyện được phát phiếu đi chợ vì ở đó dịch bùng phát ít hơn. Vậy những thành phố như Hồ Chí Minh, Sài gòn sẽ như thế nào? Từ thời xưa, trong những lần nước ta bị các nước trên hoàn cầu xâm chiếm, chính những người lính, chiến sĩ đã ra chiến trường để đòi lại công bằng cho nhân dân Việt Nam ta. Có những người đã hi sinh, có những người trở về nhưng cơ thể họ không còn vẹn toàn như trước nữa. Bây giờ cũng vậy, những người lính đã hi sinh thân mình, đi chợ hộ dân, mang đồ ăn đến để nhân dân ta ở nhà  có thể được an toàn tuyệt đối.

          Những người lính luôn hết lòng hy sinh vì dân. Cuộc phòng chống covid-19 như là "cuộc chiến" thời bình vậy. Người lính biết rằng họ có thể bị nhiễm covid-19 nhưng họ vẫn sẵn sàng bước vào cuộc chiến cùng những nụ cười lạc quan, tươi tắn. Họ đi từng nhà, từng nhà phân chia thức ăn cho dân.  Các chú lính tự tin, bình tĩnh bước vào vùng dịch. Và chúng ta có thể nói những người lính của Việt Nam một lần nữa hiện diện trong cuộc chiến chống dịch covid-19. khi tham gia chiến, các chú lính của chúng ta bắt đầu sẽ thu mình vào những bộ bảo hộ màu trắng, xanh da trời. Họ chia làm ra hai đội, một đội phát thức ăn cho dân ở vùng dịch, đổi còn lại sẽ canh chốt, ngăn không cho họ đi qua đi lại ở vùng dịch. Khi bắt đầu chiến dịch này, khả năng họ nhiễm covid rất cao, họ như đang đứng chơ vơ giữa sự sống là cái chết. Sẽ có những người dân ở vùng an toàn bảo rằng những người lính làm màu lấy lòng dân. Trong xã hội tất nhiên luôn luôn sẽ có nhưng dư luân trái chiều. Nhưng mọi người thử nghĩ xem, quân đội Việt Nam ta từ xưa đã đạt được bao nhiêu là chiến tích, không chỉ được đất nước ta tung hoành, mà ngay cả thế giới cũng đã công nhận những sự hy sinh dũng cảm của những nười lính. Những người lính là những người có tâm tư cao cả, dâng hiến cả cuộc đời cho nhà nước. Họ cũng không phải là những người lính đơn độc, họ còn có gia đình, bạn bè đồng nghiệp. Khi những người lính hy sinh, gia đình họ chắc chắn sẽ rất buồn. Gia đình sẽ chỉ trách họ dại dột, làm chuyện vô nghĩa. Nhưng đó là ước muốn của những người lính, họ muốn trở thành những chiến sĩ bảo vệ cho đất nước, bảo vệ cho nhân dân ta. Bất kể cho là có khó khăn gì, những người lính cũng sẵn sàng ra tay để cho đất nước ta được hoà bình, được yên ổn và vui vẻ nhất có thể. Nhưng tất nhiên, thảm hoạ đâu thể dừng được, ngày xưa chiến tranh đấu người với người, giờ đã là thời bình, người đấu với virus. Dù không phải bị ngã xuống, bị chấn thương nữa nhưng ngược lại là sẽ bị bệnh. Cũng sẽ có những người bị tử vong nhưng đất nước ta vẫn đang gồng mình chống giặc. Để tránh bị lây lan, chúng ta sẽ được ở nhà cách li nhưng những người lính vẫn phải đi vào vùng dịch để phân phát đồ ăn cho người dân để họ có thể chiến đấu trong tình hình dịch bệnh như thế này. Dù có ở đâu đi chăng nữa thì những người lính vẫn luôn là những người mang lại sự tự do, mang lại hạnh phúc cho đất nước, cho có mấy khó khăn đi chăng nữa, họ vẫn sẽ lao vào nguy hiểm để dành lại sự yên bình cho nhân dân, họ dành cho dân cả cuộc đời để đất nước được thống nhất và tự do.