Em thấy thật tự hào về đất nước Việt Nam ta, mọi người điều chấp hành chống dịch. Nhất là những bác sĩ, họ đã phải hi sinh vì đất nước chúng ta. Chúng ta phải hiểu được rằng vì các bác sĩ mà chúng ta mới có cuộc sống đầy đủ và an toàn như ngày hôm nay. Họ đã phải cố gắng hết sức mình để cứu các bệnh nhân và mọi người. Trong thời kỳ dịch bệnh diễn biến phức tạp, càng ngày càng tăng nhiều hơn và mối nguy hiểm cũng tăng lên. Ngày ngày, số bệnh nhân càng tăng lên nhiều và đó là mối nguy hiểm nhất mà các bác sĩ cần phải trải qua. Thậm chí không còn đủ giường cho bệnh nhân. Còn có người phải ra đi đột ngột, làm cho người thân đau đớn và day dứt. Họ đã mất đi người mà mình yêu thương nhất. Các bác sĩ cũng vô vọng, họ đã cố gắng hết sức vậy mà. Con vi- rút này còn sinh sôi, nảy nở ra nhiều loại nữa, thật là nguy hiểm. Nó rất nhỏ nên không ai có thể nhìn thấy được nó. Và cũng từ đó mà đất nước yên bình của chúng ta lại thành ra như vậy. Em chỉ ước rằng đất nước Việt Nam ta không còn vi-rút nữa, đó cũng chính là bao mong ước của mọi người.

   Nếu được đi học, chúng ta sẽ được gặp bạn bè và thầy cô. Được học trong một môi trường an toàn, sạch sẽ. Thật may mắn khi em ở vùng an toàn. Các cô thầy đều chấp hành phòng chống dịch covid, và thực hiện đúng 5K. Em cảm thấy rằng thật hạnh phúc. Mọi người nhớ ở nhà và thực hiện đúng 5K nhé!!!