Ngày ấy, mẹ hay nắm chặt tay con khi ở chỗ đông người, mẹ sợ con bị lạc trong những bon chen thường nhật ấy. Giờ con lớn, có lúc con tự tìm cách thoát khỏi vòng tay nắm chặt của mẹ nhưng luôn vững tin vòng tay mẹ luôn rộng mở để vỗ về con khi con cần.Ngày ấy, con hay so sánh mẹ với những bà mẹ khác để thấy mẹ sao mà... đáng ghét. Giờ con lớn rồi, con nhận ra trong cái đáng ghét ấy là tình yêu thương mẹ dành cho con. Đôi khi đúng cách, đôi khi con không hiểu, có lúc con giận hờn, nhưng với mẹ, lúc nào con cũng nhỏ xíu và cần được chở che.Ngày ấy, mẹ hay mắng con vì con phạm lỗi, lúc ấy, con chỉ muốn đi thật xa để cho mẹ mong mỏi chờ đợi. Giờ con đã lớn, con hiểu rằng nếu làm như vậy thì mẹ sẽ đau lòng biết bao.Ngày ấy, con hay gào lên rằng sao mẹ chẳng hiểu con gì cả. Giờ con đã lớn nên con sẽ học cách hiểu mẹ thay vì mẹ hiểu con. Đôi khi giận hờn, đôi khi im lặng, đôi khi trách móc nhưng gạt lại những điều ấy. Mẹ vẫn là mẹ của con, mẹ nhỉ!

P/S: Con thực sự rất hạnh phúc khi được mẹ sinh ra và nuôi nấng. Con mong rằng dù sau này hay mai sau thì mẹ vẫn sẽ là mẹ của con. Con yêu mẹ nhiều lắm!❤