Trong những ngày gần đây,mạng xã hội đang rần rần chia sẻ hình ảnh của một nam sinh 16 tuổi lựa chọn kết thúc cuộc sống của chính mình vì nhiều lý do mà chỉ người trong cuộc mới biết được.Nhưng từ bức thư tuyệt mệnh của em chắc chắn trong những lý do đó có những áp lực đè nặng lên đôi vai em.Đó có thể là áp lực từ nhiều phía,từ phía bạn bè cùng lớp trường chuyên đều rất giỏi,từ ba mẹ của em,....Không biết vì sao nhưng khi xem video của em ấy trong lòng em lại mãnh liệt nhớ đến một câu hỏi rất nổi tiếng:"Nếu ngày mai là ngày cuối cùng trong đời,bạn còn điều gì hối hận không?" và cả một lời tự hỏi :"Một thanh niên trẻ tuổi có nhất thiết phải sống một cuộc sống đầy áp lực như vậy không?".Và câu trả lời của em cho câu hỏi thứ nhất chính là một lần nỗ lực hết mình và cần thiết phải có áp lực mới có kim cương.Phải có sự dồn ép thì lò xo mới có sức bật và giống như câu nói của Paulo Coelho - tác giả của cuốn sách Nhà giả kim: "Khi viết bút chì, đôi khi phải dừng lại để gọt bút. Điều này sẽ gây đau đớn một chút, nhưng sau đó, bút chì sẽ sắc hơn." Mỗi chiếc bút chì khi được viết nhiều đều sẽ bị bào mòn cho đến khi cụt lủn không thể viết tiếp nữa nếu gọt bút thì sẽ chịu đau đớn nhưng cây bút sẽ sắc bén hơn nhưng nếu như không gọt thì cây bút sẽ trở thành một thứ vô dụng.Giống như La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp từng viết :"Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo".Và đặc biệt là trong cuộc sống xô bồ hiện nay thì con người càng cần phải rèn luyện năng lực chịu đựng áp lực,chịu những đau đớn và thất bại thì mới có thể tôi luyện được bản thân thành một phiên bản tốt đẹp hơn.Trong thực tế ,trên chặng đường đi đến tương lai,sẽ có nhiều lúc chúng ta cảm thấy quá khó khăn và gian nan hoặc những lúc thất bại nặng nề nhất và đó chính là những lúc mà ta nên dừng lại nhưng không phải dừng lại là bỏ cuộc mà để nhìn lại chặng đường mà ta đi qua,tự hỏi bản thân đó có phải con đường mà ta muốn đi và rút kinh nghiệm từ những lần thất bại trước đó để có những bài học để bước đi một cách thuận tiện hơn.Có một câu nói nổi tiếng của tác giả Adam Khoo "Nếu không liên tục tự làm mình lỗi thời,người khác sẽ thay bạn làm điều đó" và đó cũng chính là lý do khiến cho các công ty,doanh nghiệm liên tục cập nhật các phiên bản mới từ 2.1 đến 2.2 rồi 2.3 mỗi ngày.Bởi họ biết nếu họ không tự làm cho sản phẩm của mình lỗi thời thì những doanh nghiệp khác sẽ thay họ làm điều đó.Và chúng ta cũng như vậy,nếu như không ngừng trau dồi bản thân về cả kiến thức và kĩ năng thì chúng ta sẽ giống như những chiếc bút chì không được gọt trong cuộc sống sẽ bị đào thải bởi những người khác tốt hơn.Tuy nhiên,trong lúc bút bị gọt sẽ rất đau đớn cũng như khi vất vả,thất bại ,đi vào trong những gian nan cũng sẽ rất đau đớn,khó khăn đến mức khiến rất nhiều người muốn bỏ cuộc.Đó cũng chính là rào cản định mức mỗi người và mức độ thành công của họ.Về cá nhân em tin rằng vấn đề trong cuộc sống nó khó khăn và phức tạp đến mức không phải chỉ khóc lóc là giải quyết được ,chết lại càng không.Bởi vì nước mắt không thể nào cho chúng ta đáp án và khi chúng ta chết đi chỉ là cách chúng ta trốn tránh hiện thực và làm đau khổ những người yêu thương ta nhất- đó chỉ là dùng một vấn đề lớn hơn để che lấp vấn đề nhỏ của bản thân chứ không phải giải quyết vấn đề.Để giải quyết vấn đề chỉ có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn,chiến đấu vì một ngày nào đó bạn có thể lựa chọn số phận của bản thân,để không bị lệ thuộc bởi bất kì ai kể cả ba mẹ của các bạn.Xin bạn hãy tin rằng,sau khi băng qua núi non hiểm trở,sau khi gọt xong chiếc bút chì của bạn trở nên sắc bén thì khi quay đầu lại nhìn những đau khổ của bản thân trong quá khứ bạn sẽ rất biết ơn và tự hào  bản thân đã không bỏ cuộc hiện tại.Sinh mệnh giống  như cây nến khi thổi tắt thì nó sẽ không đốt tiếp nữa và kể cả đốt tiếp thì cũng sẽ có một lúc nào đó chúng ta sẽ đến hạn mức và đốt hết bấc nến,giống như cây bút chì rồi cũng sẽ một ngày bị gọt hết .Sinh mệnh rồi một ngày tàn lụi ,chúng ta sẽ có một ngày nào đó mà chúng ta sẽ không biết là khi nào,chúng ta sẽ chết đi.Lúc đó chúng ta sẽ không còn cơ hội để cố gắng nữa,sẽ không còn được nhìn thế giới tốt đẹp kia nữa.Thế nên em mới đặc biệt ấn tượng với câu nói trong Being Mortal : Medicine and what matters in the end (là người:thuốc và những điều cần chuẩn bị vào cuối đời):"Mục đích cuối cùng của chúng ta không phải là chết tốt mà là sống tốt cho đến giây phút cuối cùng".Bởi vậy ,cho dù hiện tại những ước mơ chưa thành hiện thực nhưng chỉ cần hôm nay bạn còn sống,còn tồn tại còn có cơ hội để thực hiện những ước mơ thì bạn đã may mắn hơn vô số người .Ai rồi cũng sẽ phải chết,không ai thoát được.Vậy trong kiếp này ,chúng ta đã sống cho ra sống ,tìm ra ý nghĩa quan trọng hơn sinh mệnh của mình chưa ? Đã sống cuộc đời mình muốn chưa? Mong bạn tuổi trẻ đừng sợ gian nan ,chịu khổ cực đừng bỏ cuộc,thanh niên đừng lựa chọn an nhàn để tương lai khi ngoảnh đầu lại có thể mỉm cười tự hào về bản thân,để khi nhắm mắt xuôi tay không còn những hối tiếc xả đời.