Tôi tự hỏi tại sao có một số người luôn chỉ đánh giá người khác qua cái mà chính mình nhìn thấy, rồi có những thái độ tiêu cực: khinh thường, bỡn cợt. Ta không biết tương lai của chính mình và những người khác ra sao mà chỉ nhìn đến trước mắt. Có một câu nói rất hay: " Những con người thông thái thực sự cũng tựa như những bông lúa: khi còn lép, chúng vươn cao đầu lên đầy kiêu ngạo; nhưng khi hạt đã đầy và chắc, chúng bắt đầu khiêm nhường cúi đầu xuống". Những bông lúa ấy giống con người chúng ta vậy, người tài giỏi luôn khiêm tốn chờ đến thời khắc tỏa sáng rực rỡ, những kẻ hiểu biết ít  thì lại "ếch ngồi đáy giếng" mà cho rằng mình là giỏi nhất, thậm chí đi khoe khoang khắp nơi. Trước đây ở lớp học thêm tôi từng biết một cậu bạn trường khác trong lớp khá trầm, cũng không có gì quá nổi bật, chúng tôi đều nghĩ cậu ấy chỉ là học sinh có lực học trung bình. Cho đến hai tháng trước, chúng tôi đi thi học sinh giỏi và một người bạn của tôi đã thấy cậu ấy. Thật bất ngờ, kết quả cậu ấy cao ngoài dự liệu, hơn nữa còn đạt giải nhất cuộc thi đó. Có thể thấy, những con người tài năng thật sự sẽ không quá khoa trương, họ càng biết nhiều, lại càng khiêm nhường cố gắng học hỏi. Tôi từng đọc được ở đâu đó rằng: "  Những gì ta biết là một giọt nước, những gì ta không biết là cả đại dương". Con người luôn cần cố gắng học hỏi, không ngừng tu dưỡng bản thân, không thể chỉ vì một thành công nhỏ bé mà đã cảm thấy mình có thể buông thả, thảnh thơi hay thất bại nho nhỏ mà tự ti chùn bước. Chính những kẻ khoe khoang dạy đời lại chính là những kẻ hiểu biết nông cạn, một số còn vì đó mà coi thường người khác. Càng biết nhiều, người ta lại càng cảm thấy những hành động kiêu ngạo vô ích thật thừa thãi. Tôi không bắt bạn không được tự tin nhưng nhất định không được ngủ quên trên chiến thắng hay khi mới đạt những thành tích nhỏ nhoi. Đừng ngại rèn luyện, học hỏi chăm chỉ, ta sẽ nhận được kết quả xứng đáng.