Trong tiếng Anh, “mẹ” là “mother”. Tôi đọc được rằng:  Million là hàng triệu điều mẹ trao cho con…; Old là nghĩa là mẹ sẽ vì thế mà ngày càng già đi…; Tears là những giọt nước mắt mà mẹ đã đổ vì con…; Heart là trái tim vàng của mẹ…; Eyes là đôi mắt mẹ luôn dõi theo con…; Right là những gì đúng đắn mẹ hay khuyên bảo… Với bao nhọc nhằn, vất vả mẹ chịu; cùng bao yêu thương, ngóng chờ mẹ gửi trao, mẹ chính là kì quan đẹp nhất của trái đất. Bởi thế, Napoleon từng nói “Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ”.

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Câu thơ ấy khái quát lên tất cả những yêu thương mẹ dành cho con.  “Mang nặng đẻ đau” chín tháng mười ngày để rồi vỡ òa trong niềm vui và hạnh phúc khi nghe thấy tiếng khóc đầu đời của con. Còn gì vui sướng hơn khi sau bao nhiêu ngày tháng chờ đợi, thiên thần của cha mẹ đã ra đời. Và cũng từ đó, cha mẹ vất vả hơn khi phải chăm sóc con, lo cho con tất cả mọi thứ, thức trắng đêm trông nom khi con ốm. Cứ như vậy cho đến khi con “ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”, thời gian trôi con lớn dần trong vòng tay yêu thương, chăm sóc của cha mẹ còn cha mẹ thì vất vả hơn vì vừa phải lo cho công việc vừa phải lo cho con. Nhưng có một điều mà chắc chắn ai cũng biết đó là cho dù vất vả, nặng nhọc đến đâu chỉ cần những đứa con luôn vui tươi, khỏe mạnh thì đó đã là niềm động viên, an ủi, tiếp thêm sức mạnh cho những người làm cha, làm mẹ rồi. Câu nói của Napoleon cho rằng “Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ”. “Tương lai” là thời gian về sau này, phân biệt với hiện tại và quá khứ. “Công trình” là tổ hợp xây dựng đòi hỏi phải sử dụng kĩ thuật phức tạp, tác phẩm nghệ thuật, khoa học đòi hỏi nhiều công phu. Con người ta đến được với cuộc đời là công lao sinh thành của cả cha lẫn mẹ, nhưng người có sự gắn bó với ta nhiều hơn lại là mẹ. Quá trình mang thai mang nặng đẻ đau trong chín tháng mười ngày thật không hề dễ dàng. Rồi sinh ra con, những ngày tháng đầu mẹ vất vả thức khuya dậy sớm lo bú mớm dỗ dành cho con. Không thể đong đếm được những sự mệt nhọc mẹ phải trải qua trong những tháng ngày đầu đời của con. Mẹ là người sinh ra con, mẹ rất thiết thực và thấu tỏ điều đó, tất cả những gì mẹ có thể biết, có thể hiểu đó là dành những tình yêu to lớn từ tận sâu trong trái tim mình dành cho con, cùng con nói lên tiếng nói đầu tiên trong cuộc đời dù chỉ là bi bô ngọng ghịu, cùng con bước những bước chân đầu tiên trên đường đời. Nhìn con từng ngày lớn khôn trong vòng tay mẹ, mẹ cảm thấy hạnh phúc vô cùng, đối với mẹ con là tất cả, là niềm vui của mẹ, cũng là nỗi lo lắng to lớn nhất của mẹ. Đến tận khi con lớn khôn, trưởng thành, với mẹ, con vẫn mãi bé bỏng. Câu nói của Napoleon khẳng định vai trò to lớn của người mẹ trong cuộc đời những đứa con.

“Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ”. Từ ngày tấm bé, cha mẹ là những người thầy đầu tiên định hướng, dạy bảo con những điều đúng đắn. Lớn hơn một chút “bàn tay mẹ dắt con đi, con đi đường học, mẹ đi đường đời”. Những bài học ở trường, ở lớp song hành cùng nhũng bài học cuộc sống, ở đó, con luôn có mẹ đồng hành. Không chỉ nhờ “sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn”, bất cứ điều gì mẹ dặn dò, lo lắng cũng có thể trở thành một dấu hiệu đối với con. Con thành đạt nên người là nhờ mẹ, con công thành danh toại cũng bởi có mẹ. Chẳng thế mà có câu chuyện lưu danh sử sách về mẹ của Mạnh Tử ba lần chuyển nhà vì con nên sau này, trần thế mới có một hiền nhân nổi tiếng như vậy.

Với sự hiện diện của mỗi đứa con trong cuộc đời, mẹ luôn là người thiết kế, xây dựng, mẹ tìm cách bảo dưỡng để con có được điều tốt đẹp nhất và cũng dành điều tốt đẹp đó cho những người khác. Có biết bao nhiêu câu chuyện về những người mẹ hi sinh cả mạng sống của mình vì con. Vì con là máu thịt của mẹ nên mẹ dành tất cả cho con. Chúng ta không thể quên được câu chuyện thương tâm về tai nạn đau lòng khi phà Sewol chìm năm 2014 nhưng bên cạnh đó lại là tình mẫu tử sáng ngời từ chị Pha Ngọc Thanh đã hi sinh mạng sống của mình để cô con gái nhỏ 5 tuổi được sống. Những ám ảnh bởi giây phút giằng co giữa sự sống và cái chết chắc hẳn không dễ nguôi ngoai trong lòng em nhỏ. Nhưng chắc chắn một điều là sau đau thương, em sẽ mạnh mẽ hơn để sống cho cả phần đời của mẹ nữa.

Mẹ đã quên dần quên, ước mơ của mẹ là gì… Những câu hát ấy vang lên nhói lòng, thức tỉnh những đứa con rằng mẹ sống cả đời vì con, cho con chứ không nghĩ đến bản thân mình. Ước mơ của mẹ là gì, hay nhiều khi ước mơ của mẹ được gửi gắm trong những ước mơ con. Dù thế nào đi nữa, tình thương yêu của mẹ dành cho con cũng không gì đong đếm nổi. Dù ra sao đi nữa, mẹ cũng vẫn là chốn đi về, là bến đỗ bình an nhất của con.

Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ. Công trình ấy to lớn, đẹp đẽ, hiên ngang với sóng gió của cuộc đời để đi tìm những giá trị đích thực, để được khẳng định mình và lưu dấu ấn của mình. Nhưng cũng còn đâu đó những người mẹ rất thương con nên đã làm không đúng cách. Mẹ cũng bỏ công sức ra xây dựng nhưng không một chút lí trí nào làm con dần dần định hướng sai. Lúc ấy, tình yêu thương được đánh đồng với những hành động lấp liếm, bao che cho những hành vi sai trái của con như bức thư của người tử tù gửi mẹ bằng thơ:

Lớn lên thêm chút nữa
Con bất hảo, giang hồ
Mẹ vẫn không trách mắng
Vẫn yêu vô bến bờ...

Để rồi cuối cùng, con chịu án phạt của luật pháp nhưng trong thâm tâm, con biết Mẹ cho con cuộc sống - Nhưng cũng tước nó đi - Vì những lần trượt ngã - Mẹ chẳng trách cứ gì!. Thế mới thấy, tình yêu thương nếu không được biểu hiện bằng những việc làm đúng, cũng có thể mang đến hậu quả khôn lường.

            Nói như vậy không phải để trách cứ mẹ cha yêu thương con đến mù quáng. Chính bản thân mỗi người phải làm chủ vận mệnh của chính mình nên đừng đổ thừa cho mẹ. Cũng đừng nhân danh có hiếu với cha mẹ mà “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”, không hoài bão, không lí tưởng, ước mơ.

            Tương lai của đứa con luôn là công trình của người mẹ. Vì chúa Trời không có mặt ở khắp mọi nơi nên Người đã tạo ra mẹ để cùng đồng hành, dẫn dắt con. Cho nên, nếu có đối xử với thế gian này bằng sự dịu dàng thì hãy dành cho ba mẹ một phần (thật lớn) bạn nhé!