Lưu Vũ Đồng

Giới thiệu về bản thân

Tôi thích anh. Tôi không cần biết anh có cảm tình với tôi hay không, nhưng tôi thích anh, yêu anh.Anh đối với tôi thật tốt, nhưng anh cũng dùng cách đó để đối xử với người khác, vậy ra với anh, tôi không có vị trí cao siêu nào cả, nhỉ. Với tôi, anh như ngọn đuốc sáng chói, từ từ bước vào cuộc đời tôi, cho tôi hy vọng, cho tôi niềm tin, cho tôi sự an ủi vỗ về khi bị tổn thương. Anh là ánh chiều hoàng hôn, chợt đến rồi chợt đi, để lại cho tôi biết bao nhung nhớ, những kỉ niệm khó phai mờ. Anh là cục đá nhỏ, bỗng từ trên trời rơi vào lòng hồ của tôi, làm gợn sóng mặt hồ, làm tôi điên đảo không quên. Anh là ngôi sao băng, bay qua cuộc đời tôi, thắp sáng tâm hồn tôi, cho tôi một điều ước nhỏ nhoi, nhưng cớ sao, anh không thể thực hiện nó? Rõ ràng anh đã biết tôi thích anh đến nhường nào, thậm chí là yêu anh, vậy mà anh vẫn thờ ơ với cái tình cảm đó, anh coi tôi là gì vậy? Hay là, anh coi tôi là món đồ chơi, chơi chán thì vứt qua một bên, lúc nhớ đến thì lại nhặt về, phải vậy không?Tôi chỉ muốn hỏi: Tại sao anh lại không thích tôi như tôi từng thích anh? Nếu đã không thích tôi, thì đừng quan tâm tôi, đừng an ủi tôi, vỗ về tôi nữa, đừng khiền tôi lún sâu vô cái hố đen tình yêu đơn phương này, hãy buông tha cho tôi, đừng khiến tôi buồn nôn để rồi còn chẳng thể làm bạn làm bè. Tôi biết tôi không cầm kì thi họa, không giỏi giang xinh đẹp, không xứng với anh, nên anh đừng làm phiền tôi nữa. Ngoài kia có bao nhiêu cô gái xứng đáng với anh hơn, anh không cần tốn công tốn sức ở bên cạnh tôi làm gì, nó chỉ khiến tôi mệt mỏi hơn thôi. Hãy buông tha cho nhau, để khi tôi tỉnh mộng có thể đỡ đau hơn một ít. Cảm ơn và tạm biệt, người tôi từng thương.
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)
Bạn chưa có hoạt động nào !!!