Phạm Thanh Thủy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Thanh Thủy
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong cuộc đời mỗi người ngoài tình cảm gia đình còn có tình cảm bạn bè. Đó là một thứ tình cảm vô cùng quý giá, nó có thể giúp người ta vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống, hơn nữa đó còn là chỗ dựa tinh thần giúp ta quên đi những nỗi buồn, những vất vả khó khăn trong cuộc sống. Khi thấy bạn làm điều gì sai trái, họ sẽ không bao che mà góp ý để bạn sửa chữa lỗi lầm. Tình bạn cao đẹp ấy được thể hiện ở những hành động tốt đẹp, đáng quý trong cuộc sống. Mỗi khi ta buồn, ta vui đều luôn có bạn bên cạnh sẻ chia niềm vui, nỗi buồn. Bạn luôn là người đã ở bên ta, sát cánh cùng ta vượt qua rào cản của cuộc đời, giúp bạn thoát khỏi ma túy, tệ nạn xã hội. Trong học tập, khi bạn bị điểm thấp, người bạn ấy luôn quan tâm, giúp đỡ bạn tiến bộ. Khi bị mọi người xa lánh, tránh né, người bạn thân của bạn sẽ không ngần ngại đến bên, mỉm cười và nói: "Có tớ ở đây! Đừng bận tâm về họ." khiến bạn như tìm thấy động lực. Nhưng bên cạnh đó, có những người chỉ biết lợi dụng vào một mục đích của cá nhân như: xúi giục bạn làm những điều sai trái, những điều xấu làm bạn không biết đâu là đúng, đâu là sai,... Khi bạn gặp khó khăn, họ đang ở đâu? Họ chỉ biết khoanh tay đứng nhìn mà không giúp bạn. Chính vì vậy, trong cuộc sống không phải ai cũng đều có một tình bạn đẹp, bền chặt mà ta cần phải "chọn bạn". Khi đã có được một người bạn tốt thì ta cần biết dang rộng vòng tay, nối kết tình bè bạn và phải luôn nhớ rằng: Tình bạn-đó là niềm hạnh phúc lớn lao của mỗi con người.

loading...       Chỗ nào ko hiểu hỏi lại mik nhé. Cảm ơn bạn 

E xin nộp thêm bài thi lần 4 ạ

Học sinh: Phạm thanh thuỷ

Lớp:9B 

Trường tiểu học và thcs Đông Hoàng

         Chủ đề: Nhớ ơn thầy cô

 

     Thầy, các cô kính mến!

 

     Vậy là chỉ còn 8 tháng  học nữa là em sẽ phải xa mái trường Trung học cơ sở  Đông Hoàng thân yêu, rời xa các thầy cô, rời xa bạn bè rồi.Tuy nhiên trong suốt bốn năm học ròng rã, các thầy cô đã để lại cho em nhiều kỉ niệm vô cùng đáng nhớ, những công lao dạy dỗ, chăm sóc cho em, giúp đỡ em để rồi sau này em mói cảm ơn chân thành và ghi lòng tạc dạ.

 

     Khi lần đầu tiên em bước vào mái trường này, em luôn có những điều e dè, bỡ ngỡ nhưng các thầy cô lúc nào cũng giúp đỡ tận tình cho em để em có thể quen thuộc với mái trường này hơn.Rồi trong suốt bốn năm học, các thầy cô luôn dạy dỗ cho em kiến thức, dạy dỗ cho em đạo đức để em trở thành một học sinh tốt của trường.Rồi thầy cô cho em biết bao những kỉ niệm vui buồn mà em luôn luôn ghi nhớ trong lòng, không bao giờ quên được, luôn c ảm ơn công lao của các thầy, cô

Nếu như khi ôn lại tất cả những kỉ niệm mà thầy cô giành cho em thì những kỉ niệm đáng nhớ nhất của em là với cô Hằng.Em luôn luôn nhớ cái ngày đầu tiên em gặp cô là trong một lần khi văn nghệ hôm đó nghỉ và lúc này cô cùng với các học sinh khác lao động và em cũng đã tới để lao động cùng cô.Rồi em biết cô là một cô giáo dạy toán và đã tận tình dạy dỗ chỉ bảo cho em.Khi buớc năm học thứ ba hay khi em học lớp 8, cô bắt đầu giảng dạy cho em và các bạn, em lúc nào cũng nhớ về những ngày cô dạy em, chỉ bảo cho em.Khi bước vào việc học đội tuyển, em xét thấy rằng:Mình chỉ là đứa học chăm chỉ, trí thông minh không cao nhưng với niềm khao khát học toán, em đã được cô chọn vào đội tuyển và đó mới là những chùm kỉ niệm vô cùng đáng nhớ.Khi học cô luôn nói về những câu châm ngôn của các cụ để lại, những câu nói về kinh nghiệm học toán mà em vô cùng thích, thích nhất là các câu: “Môn toán là môn đòi hỏi phải có tư duy nhanh, nói đây cây Hà Nội lay”, “Đừng có lao vào như con trâu tốt trong nhà”, “Lúc nào cũng phải hiểu thấu đáo về mặt vấn đề”, “Khi tư duy, lúc nào cũng phảI đặt ra một số câu hỏi”,…Đôi khi, đã có những lúc em mắc nhiều sai lầm khi học toán đã làm cho em hai lần phải rơi nước mắt nhưng cô vẫn động viên, làm cho em vững vàng hơn.Cô hay nói với em rằng: “Tường tuy chăm học, chăm lắm nhưng đọ nhạy bén về toán học chưa cao, chưa hiểu thấu đáo về mặt vấn đề, chưa có bản lĩnh” để rồi sau này em có thể vững vàng và bản lĩnh hơn.Còn nhớ một lần, em đã phải đứng trước hai sự lựa chọn vô cùng khó khăn, đó là việc đI theo đội tuyển toán hay là sử, cuối cùng em đã chọn đội tuyển toán mặc dù khi học môn đấy đối với em lại vô cùng khó khăn, nhưng với niềm đam mê và sự dìu dắt, dạy dỗ của cô, em bây giờ cũng đã trở thành học sinh giỏi toán tuy ít độ thông minh và chỉ có sự chăm chỉ nhưng đã có cố gắng nhiều, quyết đoán và bản lĩnh hơn so với trước đây.Em vô cùng cảm ơn cô về tất cả những điều đó.Nếu như có nói về văn học thì em phải nói rằng em là một đứa học văn tốt, có thể gọi là sở trường thì đối với việc viết văn lại là mộ chuyện khác.Em viết văn một cách khiêm tốn, cũng có thể gọi là kém nhưng nhờ có sự giúp đỡ của cô  Thuý , em đã viết văn khá hơn.Em từng gặp cô đã lâu và đã được cô dạy dỗ, dìu dắt suốt hai năm học qua.Cô luôn dạy cách làm văn, ngoài ra dạy cả đạo lí làm người.Đó là những điều vô cùng thắm thía đối với em.Còn nhớ có một lần khi em nhận được bài viết văn của em chỉ được có 4 điểm, vừa đọc điểm cho cô xong,cô nói với em rằng: “ Bài viết của em cũn thiếu cảm xỳc, sao vậy em? Có điều gỡ cần cụ giỳp đỡ không? ”. Sau lúc đấy, tôi đã bắt đầu cố gắng học nhiều hơn nữa để cho đến bây giờ cô có nhiều lời khen ngợi đối với em và bây giờ không chỉ học về văn bản, tiếng Việt đã tốt mà cả môn viết văn, cái môn mà đã từng làm cho em “Bao phen điêu đứng” mà bây giờ đã khá hơn rất nhiều so với trước đó.Tất cả những điều đó, em luôn cảm ơn cô về những năm đã dạy dỗ em.

Rồi sau đó là đến cô Lan, giáo viên chủ nhiệm của lớp em, là cô giáo dạy môn lịch sử với nhiều tâm huyết.Nhờ sự dạy dỗ của cô, em cũng là một người học giỏi về lịch sử nhờ có sự chăm chỉ cao.Nhờ thế mà lần nào kiểm tra hay thi môn lịch sử, em lúc nào cũng đạt kết quả cao.Em cảm ơn cô về những điều mà cô đã giành cho em.

 

     Rồi phải nói đến cô Hạnh, giáo viên chủ nhiệm của lớp em, là cô giáo dạy môn Tiếng Anh với nhiều tâm huyết.Nhờ sự dạy dỗ của cô, em cũng là một người học giỏi về tiếng Anh nhờ có sự chăm chỉ cao.Nhờ thế mà lần nào kiểm tra hay thi môn Tiếng Anh , em lúc nào cũng đạt kết quả cao.Em cảm ơn cô về những điều mà cô đã giành cho em

Rồi phải nói đến cô Hồng , cô giáo dạy môn vật lí, cô thấy em tuy học không khá môn vật lí nhưng với sự dạy dỗ của cô, em giờ học môn vật lí đã giỏi lên.Không những thế, cô còn để lại nhiều kỉ niệm vui.Lúc nào cô cũng tươi cười với chúng em, em hay xin kẹo cô,…Tất cả đáng nhớ lắm! Em cảm ơn cô về tất cả những điều đó.

 

     Khi nói đến thầy Thép   thì em vô cùng thích thú vì thầy là người dạy về các môn nghệ thuật, đó là mĩ thuật và âm nhạc.Đối với môn âm nhạc, với năng khiếu bẩm sinh cộng với sự chỉ bảo, dạy dỗ của thầy, em đã hát hay hơn.Đối với môn mĩ thuật, em lại thấy vô cùng khó khăn, tuy cả 10 đầu ngón tay đều có hoa tay nhưng lại vẽ chẳng khá khẩm một chút nào.Tuy nhiên với sự giúp đỡ của thầy Thép , em đã vẽ khá hơn so với trước.Ngoài ra, thầy lại vô cùng vui tính.Thầy Hùng hay đánh bóng bàn với các thầy và đã có lần dạy em..Thầy có rất nhiều bức tranh đẹp và được trưng bày một số tại các triển lãm nghệ thuật, bởi những điều như vậy, tôi đã đặt cho thầy cái biệt danh là “Đại danh hoạ”

Bây giờ thì hãy nói về môn thể dục.Em luôn thốt lên vì mình béo mà việc vận động lại khá khó khăn, vượt khả năng của mình.Nhưng nhờ có thầy Hùng dìu dắt, giúp đỡ mà em đã học thể dục khá hơn so với trước đây.

Sau đó là đến cô Thuý, cô Hồng, cô Hạnh , cô  Hiền , thầy Kiêm  cũng đã dìu dắt, giúp đỡ em, mang cho em nhiều kỉ niệm mà em không bao giờ có thể quên được.

Cuối cùng là thầy hiệu trưởng, thầy Kiêm . Tuy em và thầy chỉ gặp nhau chưa đầy một năm nhưng thầy đã cho em nhiều kỉ niệm sâu sắc.Em còn nhớ khi thầy dạy lớp em bài về Chị em Thúy Kiều , thầy luôn đọc những bài thơ vô cùng hay của nhiều những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử.Em lúc nào cũng muốn được tiếp xúc với thầy nhiều hơn, nói chuyện với thầy nhiều hơn nữa, nhưng thời gian đã không cho phép hai thầy trò gặp nhau nữa rồi.

Cuối cùng, trước khi kết thúc.Em gửi lời cảm ơn cho tất cả các thầy cô giáo vì những gì các thầy, các cô giành cho em, em vô cùng cảm ơn và vô cùng và luôn ghi nhớ tất cả những kỉ niệm mà các thầy cô mang đến cho em.Sau này, khi em bắt đầu chuẩn bị học cấp 3, xa mái trường này và thầy cô mãi mãi thì em sẽ không bao giờ quên các thầy cô và mái trường đã mang lại vui buồn đến cho em.Nếu có thể, em mong là sẽ gặp lại các thầy cô vào một dịp nào đó, và có thể lại là mái trường mang nhiều kỉ niệm này.

Em nộp thêm bài thi ạ

Em: Phạm thanh thủy

Lớp:9B 

Trường tiểu học và thcs Đông Hoàng

             Chủ đề: Công ơn thầy cô 

 

 

Một trong những món quà ý dành nghĩa tặng thầy cô nhân ngày 20-11 đó chính là những món quà có giá tinh thần. Những món quà ấy không bao giờ phai nhạt cùng thời gian, mà luôn luôn được thầy cô nâng niu, coi trọng. Bài văn dưới đây cũng là một món quà như thế. Tuy không sắc sảo về hình ảnh và câu từ, chỉ mộc mạc thôi, giản đơn thôi nhưng ý nghĩa và đáng trân trọng.

 

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn. Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai. 

 

Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển,lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui, niềm không chỉ riêng của chúng em, mà còn của thầy cô nữa. Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng, cao quí đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.   

 

Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ,của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức.Thầy cô luôn dõi theo chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp. 

 

Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường THCS Đông Hoàng , tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Ở đây, thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha người mẹ .Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng. Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo. Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vâng, tất cả, tất cả từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em. 

 

Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc.Tình mẫu tử ,tình phụ tử ,tình anh em và cả tình thầy trò. Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau. Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò, một tình thầy trò thực thụ. Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20-11. Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi, thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời. Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.  

Chủ đề :Công ơn thầy , cô giáo 

 

Một trong những món quà ý dành nghĩa tặng thầy cô nhân ngày 20-11 đó chính là những món quà có giá tinh thần. Những món quà ấy không bao giờ phai nhạt cùng thời gian, mà luôn luôn được thầy cô nâng niu, coi trọng. Bài văn dưới đây cũng là một món quà như thế. Tuy không sắc sảo về hình ảnh và câu từ, chỉ mộc mạc thôi, giản đơn thôi nhưng ý nghĩa và đáng trân trọng.

 

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn. Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai. 

 

Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển,lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui, niềm không chỉ riêng của chúng em, mà còn của thầy cô nữa. Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng, cao quí đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.   

 

Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ,của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức.Thầy cô luôn dõi theo chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp. 

 

Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường THCS Đông Hoàng , tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Ở đây, thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha người mẹ .Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng. Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo. Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vâng, tất cả, tất cả từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em. 

 

Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc.Tình mẫu tử ,tình phụ tử ,tình anh em và cả tình thầy trò. Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau. Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò, một tình thầy trò thực thụ. Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20-11. Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi, thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời. Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.  

Em xin nộp thêm bài thi ạ

Em : Phạm thanh thủy

Lớp:9B

Trường tiểu học và thcs Đông Hoàng

       Chủ đề: Công ơn Thầy cô

Đông Hoàng ngày 20 tháng 11 năm 2023

  Thầy, các cô kính mến!

Bốn năm học trôi qua cùng bao kỷ niệm thân thương, hôm nay thấy bạn bè truyền tay nhau cuốn sổ lưu bút, con bất giác giật mình. Phút chia tay đã đến nhanh như gió thoảng, cuốn theo bao nỗi nhớ. Lòng con chợt thắt lại. Còn đâu nữa bạn bè cùng nhau 4 năm đèn sách, còn đâu nữa bóng dáng thầy cô, những người nâng bước chân đầu đời của em , chắp cánh những ước mơ của em  bay xa, xa mãi. Mới ngày nào, còn  vào trường trong sự chào đón nhiệt tình, bao dung của thầy cô thế mà nay đã trở thành kí ức. Trong suốt 3 năm học, thầy cô đã dạy cho chúng con bao điều hay lẽ phải, truyền cho chúng em  những cảm hứng trong học tập và ý chí vươn lên trong cuộc sống. Bốn năm ấy chúng con  gây ra không ít lỗi lầm, thất vọng cho thầy cô. Bây giờ nghĩ lại con thấy ân hận vô cùng. Vì con cũng như các bạn, đều muốn để lại trong lòng thầy cô những kỷ niệm đẹp nhất.

 

Đã qua rồi những buổi chiều con cùng các bạn vừa ngồi học, vừa đưa ánh mắt nhìn qua cửa sổ những cành hoa sữa đung đưa trong nắng, toả hương thơm dịu nhẹ. Qua rồi những tiếng giảng bài trầm, ấm của thầy, cô; những buổi ra chơi ngồi nơi gốc cây phượng già mơ mộng về tương lai phía trước ..... Có lẽ bốn năm học dưới mái trường THCS Đông Hoàng chính là những ngày tháng đẹp đẽ, trong trẻo vô tư nhất cuộc đời con và các bạn. Giờ đây đến phút chia tay, nhìn những cảnh vật bình dị thân quen hàng ngày con chợt thấy tiếc nuối vô cùng. Làm sao có thể kể hết những ân cần, công sức mà thầy, cô đã bỏ ra để dạy chúng con nên người. Thầy, cô đã làm thức tỉnh những  hoài bão đang say ngủ trong con, khơi gợi trong con những suy nghĩ tích cực, lạc quan vào cuộc đời. Chúng con muốn lớn lên nhưng lại không hề muốn rời xa. Chúng con muốn lưu giữ mãi những kỷ niệm thân thương nơi này, muốn ghim chặt những lời dạy bảo của thầy cô vào trong ký ức. Con biết trước mắt con là cả một chặng đường dài với bao thử thách và chính mái trường THCS Đông Hoàng,chính những con người đang say sưa cần mẫn làm việc nơi này sẽ là động lực giúp con vượt qua vấp ngã, trắc trở. Thời gian trôi đi, mọi thứ có thể thay đổi nhưng tấm lòng con dành tới thầy cô, bạn bè không bao giờ đổi thay. Dù mai này mỗi đứa một nơi, được làm quen với môi trường mới, trường, lớp mới, thầy cô mới nhưng những hình ảnh thân thuộc nơi này sẽ sống mãi trong lòng chúng con, không bao giờ phai mờ. Ngồi dưới tán cây xanh mát, nghe tiếng ve kêu da diết con nghĩ đến lời bài hát “Người thầy năm xưa”. “Hạt bụi phấn đừng vội rơi lên mái tóc thầy cô và thầy cô còn mãi nâng bước chân trẻ thơ”. Rồi đây bao lớp trẻ sẽ lớn lên trong sự dìu dắt ân cần của thầy cô, sẽ có bao nhân tài cho đất nước trưởng thành từ ngôi trường này. Chúng con sẽ mãi khắc ghi công lao của thầy cô. Những lời dạy bảo của thầy cô sẽ theo chúng con suốt cuộc đời. Tình cảm mà thầy cô dành cho chúng con cũng giống như nghề giáo, thật tươi đẹp và cao quý.

 

Hôm nay ngày 20 tháng 11 năm 2023, tại sân trường THCS Đông Hoàng ngày tổng kết năm học diễn ra vô cùng long trọng cùng sự háo hức, phấn khởi, tưng bừng của các em lớp 6, 7, 8 khi sắp được đón một kỳ nghỉ hè thú vị; nhưng đối với học sinh cuối cấp chúng con lại là sự ngẹn ngào, tiếc nuối và nỗi nhớ nhung. Con mong thời khắc này đừng trôi qua ... Buồn lắm, buồn lắm khi phải xa thầy, xa trường, xa bạn. Con xin dành lời tri ân chân thành, sâu sắc  nhất đến các thầy, các cô - những người lái đò đưa chúng con qua dòng sông tri thức; những người khai sáng ước mơ, hy vọng cho lớp lớp học trò trong đó có lớp trò chúng con hôm nay. Thay mặt cho các bạn con cũng gửi lời cảm ơn đến cha, mẹ - những người đã có công sinh thành và cùng thầy, cô dưỡng dục chúng con nên người. Chúng con mãi ghi nhớ công ơn trời biển mà thầy, cô và cha, mẹ dành cho chúng con.

Cuối cùng con xin kính chào các thầy, các cô, chúc các thầy, các cô mãi mạnh khoẻ, gia đình hạnh phúc và tiếp tục đào tạo ra nhiều nhân tài cho quê hương, đất nước. Chúc các em học sinh khối 6, 7, 8 ở lại học tập chăm chỉ, rèn luyện, phấn đấu trở thành người trò giỏi, con ngoan không phụ lòng thầy cô, cha mẹ.

Con xin chân thành cảm ơn!

      Học sinh: Phạm Thanh Thủy.         Lớp:9B.                                                   Trường: tiểu học và thcs Đông Hoàng                                                                       Nhớ ơn thầy cô 

Bài văn viết về thầy cô của học sinh Phạm Thanh Thủy đọc lên thật thấm thía. Với lối viết văn súc tích, giàu hình ảnh, cách dẫn dắt tự nhiên, sáng tạo; tác giả đã cho chúng ta thấy được công ơn của thầy cô với cuộc đời mỗi con người quan trọng như thế nào. Đồng thời, nghề dạy học cũng hiện lên thật vất vả gian truân - đó là công việc thầm lặng nhưng cũng rất vinh quang. Sự trưởng thành của mỗi cô cậu học trò chính là những món quà vô giá đối với thầy cô. Nhưng quý hơn cả vẫn là tình thầy trò thiêng liêng xuất phát từ những trái tim biết rung động. Sau đây em sẽ bày tỏ lòng biết ơn với thầy, cô giáo  với một bài văn bài  thơ sau:                                   Công cha nghĩa mẹ ơn thầy                       

Lời ru bay bổng tự ngày ấu thơ

Thầy cầm tay viết i tờ

Dạy con đạo lý sống cho ra người

Một đời cần mẫn thầy ơi

Đưa bao thế hệ tới bờ tương lai

"Nửa chữ cũng vẫn là thầy"

Lời ông cha dạy có sai bao giờ

Dẫu đời chưa đẹp như mơ

Tình thầy cô với học trò bền lâu

Tóc con giờ đã bạc màu

Lại ru cháu cũng từ câu ơn thầy.      

                                    

 

 

Từ khi mở mắt chào đón cuộc đời, em đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha, của mẹ. Năm tháng qua đi, những tình thương ấy nuôi nấng em nên người và lúc ấy, em tưởng rằng trong cuộc đời này chỉ có cha mẹ là những người dành cho mình tình yêu thương cao đẹp nhất. Nhưng không, từ khi hòa nhập với xã hội và nhất là từ khi chập chững bước vào môi trường học tập, em mới biết trong cuộc đời này, những người đồng hành cùng em trong suốt một quãng đời không chỉ có cha mẹ, mà còn có những người thầy, người cô.

 

Phải, thầy cô đã dìu dắt em từ những năm đầu tiên của cuộc đời đi học. Thầy cô đã chắp cánh ước mơ, hoài bão tươi đẹp về tương lai, đã cho tôi những giấc mơ về sự thành đạt, về công danh, sự nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Phải chăng những điều hay lẽ phải, những nét đẹp trong tâm hồn của mỗi con người đều được khơi nguồn từ tay những người hướng đạo. Vâng, họ đã dành một phần cuộc đời mình để trau chuốt, dẫn dắt người học sinh từng bước đi trên con đường còn bao chông gai phía trước. Đã có ai đó nói rằng: “Nghề giáo như nghề chèo đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia.’’ Thật đúng như vậy. Để làm tròn sứ mệnh cao cả của mình, “người đưa đò’’ phải cố gắng giữ làm sao cho đò được vững chắc. Mà có ai biết được rằng, trong suốt chặng đường ấy, họ phải vượt qua bao nhiêu gian nan vất vả. Phải, “người đưa đò” phải dùng hết sức lực của bản thân để chống chọi những khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đã đưa được khách qua sông, “ người đưa đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả ấy. Và cứ thế, cứ thế, những người thầy đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ cho tất cả những đứa con thân yêu của họ, không quản khó khăn, mệt mỏi. Cho dù phải thức khuya để miệt mài soạn giáo án, cho dù ngày qua ngày họ chỉ mãi lặp đi lặp lại những công thức, những bài giảng hàng nghìn, hàng vạn lần nhưng họ vẫn không buồn chán, bởi vì trong trái tim họ chỉ có duy nhất một khát khao – uốn nắn, dạy dỗ lớp trẻ hôm nay thành người.

 

Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình yêu thương và sự bảo bọc cho những đứa trẻ non nớt vẫn còn bỡ ngỡ trước cái xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc đời với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy, của cô. Vâng, thầy cô đã truyền cho em niềm tin và nghị lực để tôi có đủ sức mạnh và lòng tin, chạm lấy những ước mơ, khát vọng và biến chúng thành hiện thực. Thầy cô đã tận tụy, đã dồn tất cả công sức vào bài giảng, làm chúng thêm sinh động để dễ dàng ăn sâu vào tâm trí của từng học sinh. Nếu như không có lòng yêu thương dành cho học sinh của mình, thì liệu họ có tận tình, hi sinh nhiều như vậy được không? Phải, công việc hằng ngày của những người thầy, người cô xuất phát từ trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành cho chính đứa con ruột thịt của mình. Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng sưởi ấm những sinh linh bé nhỏ vẫn còn chập chững bước đi trên đường đời.

 

Bánh xe thời gian cứ quay lặng lẽ, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau những buổi đứng lớp của các thầy các cô. Nhớ lắm tà áo dài thướt tha của cô, dáng đi nghiêm trang mà thân thiện của thầy. Nhớ lắm những bài học làm người, những tri thức khoa học mà mấy năm qua tôi được học nằm lòng. Một năm qua đi, chúng em lại phải chào tạm biệt những người thầy, người cô để bước tiếp sang lớp mới, học thêm những bài học mới. Lòng chúng em lại bồi hồi khi nhìn thấy hình bóng thân yêu của những người thầy người cô mà xưa kia đã giảng dạy chúng tôi bằng một tấm lòng tận tụy. Và mỗi năm cứ đến ngày 20/11, toàn thể học sinh trên khắp đất nước Việt Nam lại nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam. Những nỗi vất vả, nhọc nhằn của những người làm nghề giáo, giờ đây được đền đáp bằng những bó hoa, những lời chúc vô cùng ý nghĩa của chính người học trò mà xưa kia mình đã dạy dỗ, bảo ban. Trên khuôn mặt của các bạn lúc bấy giờ rạng rỡ một nụ cười. Vâng, họ hạnh phúc, hạnh phúc không phải vì được đền đáp mà hạnh phúc vì được gặp lại những đứa con thân yêu mà họ đã coi như một phần của cuộc đời mình.

 

Cuộc sống có biết bao biến đổi nhưng nào đâu làm phai mờ đi tình cảm của người thầy người cô dành cho học dành cho học sinh thân yêu. Tình cảm ấy thiêng liêng, cao quý biết nhường nào. Tình yêu thương ấy đã sưởi ấm tâm hồn của biết bao người học sinh trong suốt cả cuộc đời đi học. Nếu một mai em không còn là một đứa trẻ, nếu một mai em rời khỏi sự ủ ấp của gia đình và nhà trường để tiếp tục bước đi và thử thách mình trên quãng đường còn lại, thì em  sẽ không quên đâu!Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua: 

                "Thầy cô như thể mẹ cha

                         Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan.