Mọt sách không đeo kính

Giới thiệu về bản thân

một buổi chiều câm lặng, theo một làn gió nhẹ thoảng qua rừng cây cổ kính, lớp sương chiều dần lộ ra, che đi cái sắc màu u ám tĩnh mịch của nơi thánh địa này, không ai thấy, chẳng ai nghe, một tiếng xào xạc của những lá cây úa một màu nâu đục, mùi khét tỏa ra khắp nơi, có tiếng thì thầm bên tai kẻ bộ hành năm xưa, một hơi thở thổi vào trong ý nghĩ người ấy... vùng đất lúc chiều dần tàn trở nên ẩm ướt hẳn, nhưng vẫn chẳng nghe được dù chỉ là một tiếng kêu con vật hay một con chim bay qua, không gì cả, ngoài cái bóng trắng lúc ẩn lúc hiện, lướt đến một bụi cây nhỏ, rồi lại lên một cành cao chót vót, khẳng khiu trước cơn gió lạnh nhẹ nhàng, hắn lại gần, gần hơn... và rồi, từng mảng da của người lỡ bước đặt chân đến chốn âm ti cứ rớt dần ra, đỏ ửng lên như đang bị thiêu đốt, trong phút chốc, cơ thể người chỉ còn là một bộ xương đắp lớp thịt mỏng, toát một mùi xú uế đến khó chịu, hốc mắt xơ xác nhìn vào hư vô, đôi môi mấp máy, một lời cầu cứu khỏi sự trừng phạt thảm khốc, hắn cố la hét với chút sức tàn, và rồi gục xuống, trút hơi thở... nhưng vẫn cứ thế, khu rừng im lặng, giấu đi một bí ẩn, một tiếng thét yểu ớt cứ lướt dần qua, phả vào sương, rồi biến mất... _Lảm nhảm_
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)
Bạn chưa có hoạt động nào !!!