Nguyễn Huy Tùng

Giới thiệu về bản thân

...(* ̄0 ̄)ノ(❁´◡`❁)φ💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯💯
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Một trong những loài cây gắn bó với học sinh trong những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường không thể không kể đến sắc đỏ rực rỡ hoa phượng, tím mộng mơ của bằng lăng và đặc biệt màu xanh tươi mát của bàng. Hình ảnh cây bàng sừng sững đã trở thành một phần kí ức trong bao thế hệ học sinh.

Ngay từ giây phút đầu tiên bước chân vào trường, hình ảnh ta bắt gặp đầu tiên có lẽ là cây bàng bởi sự um tùm rộng lớn của nó. Cây bàng thường được trồng trong khuôn viên trường nhiều cũng do khả sự mát mẻ và tiện lợi nó mang lại. Đứng từ xa cây bàng trông như người khổng lồ xanh canh giữ sự yên bình cho ngôi trường. Tiến lại gần đứng dưới tán lá, ta cảm tưởng như được bàn tay to che chắn mái đầu khỏi nắng. Lá bàng to bằng trang vở học sinh, dùng để quạt mát vô cùng lại có thêm mùi dìu dịu của bàng như mang đến không khí mùa hạ. Mùa hè um tùm xanh tươi là thế, nhưng khi đông về chúng chuyển sang màu đỏ thẫm, rụng lả tả dưới sân trường khô quắt. Nhưng chỉ cần sang xuân, chồi non lộc biếc lại nhú lên mạnh mẽ dưới làn mưa xuân ban phát sự sống. Hoa bàng cũng theo đó mà đâm chồi nảy lộc. Hoa bàng mọc theo từng cụm, li ti, gió thổi qua thôi đã đủ làm hoa rụng đầy vàng đầy sân trường trông như tấm thảm được dệt từ hoa. Khi hoa rụng xuống cũng là lúc trái bàng non lấp ló dưới lá bàng. Quả bàng khi chín to, vàng xuộm, có mùi thơm nhè nhẹ nhưng ăn vào lại chát, trái ngược với sự ngon lành bên ngoài. Nhưng hạt bàng bên trong lại ngon, có vị bùi bùi ngậy ngậy, tuy chẳng thể đủ để lấp đầy chiếc bụng đói của chúng em, nhưng lại cảm thấy vui một cách kì lạ. Chúng em thường chơi đuổi bắt xung quanh cây bàng, sau đó lại mệt nhoài mà ngồi dưới bóng cây, cảm tưởng như người mẹ đang quạt mát cho đàn con thơ ngây. Làm sao có thể quên được hình ảnh cây bàng đã gắn bó với em bao năm nay, đó là những kỉ niệm của tuổi thơ.

Cây bàng không chỉ làm đẹp cho khuôn viên trường học mà còn mang đến những kỉ niệm vui vẻ dưới mái trường mến yêu. Những hồi ước ấy sẽ in mãi trong trái tim em.

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đă thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm bóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lai trở về với cây phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Nó đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

Trước cổng nhà em, có trông một cây sấu rất to và đẹp. Nghe mẹ bảo, năm nay cây sấu đó cũng đã hơn năm tuổi rồi.

Cây sấu rất cao, có khi phải gần 3m, vì nó còn cao hơn cánh cổng của nhà em nữa. Thân cây thẳng đứng, to như bắp chân người lớn, vô cùng chắc chắn. Bọc bên ngoài thân cây là lớp vỏ thô ráp, màu nâu sẫm. Ở phía dưới gốc, có mấy chỗ xám trắng như là bị mốc. Cách gốc khoảng gần một mét rưỡi, các cành bắt đầu tỏa ra. Các cành ở thấp to như cổ tay, các cành ở trên cao thì có phần bé hơn. Từ các cành đó, các nhánh con lại thi nhau tỏa ra, đan cài vào nhau, dày đặc. Khiến cả cây sấu nhìn từ xa như một cây nấm rơm màu xanh.

Lá cây sấu có hình như lá cây vải, cây nhãn, nhưng dài hơn và màu xanh ít sẫm hơn. Đặc biệt, so với các loại cây bóng mát khác như cây bàng, cây đa, thì lá của cây sấu dày hơn nhiều. Đến mức, mùa hè đứng dưới tán cây, thì thật khó để có thể xuyên qua vòm lá nhìn lên trời xanh. Vào khoảng tháng 5, tháng 6 cây sấu sẽ bắt đầu ra hoa. Hoa sấu nhỏ li ti, màu trắng pha chút xanh nhạt. Thường, hoa sấu mọc thành từng chùm, trên cả một cành dài như hoa lay-ơn. Thế nhưng, một phần vì hoa nhỏ, màu lại lẫn với lá, một phần vì tán lá quá dày và cao, nên thường khi hoa sấu nở, chẳng mấy ai phát hiện sớm. Chỉ khi hoa đã nở rầm rộ, trắng xóa thì người ta mới nhận ra. Khoảng gần ba tuần sau khi hoa nở thì sẽ kết quả. Giống như hoa, quả sấu mọc từng chùm xanh biếc. Khi lớn, quả sấu thường to bằng một chén rượu nhỏ của các bố, các ông. Ăn giòn và có vị chua nhẹ. Những quả sấu ấy, làm ra đủ các món ngon vào mùa hè. Nào là sấu dầm đường, hay sấu muối giòn, canh sấu, ô mai sấu… Đôi khi chỉ là một quả sấu chua với ít muối ớt cũng đủ làm tụi trẻ con thèm thuồng.

Mỗi ngày, khi đi qua cổng, em luôn nhìn thấy cây sấu đầu tiên. Nó như một người bảo vệ thầm lặng cho cả ngôi nhà. Em mong rằng, cây sẽ luôn khỏe mạnh, xanh tốt, để tiếp tục đồng hành cùng em qua thật nhiều, thật nhiều mùa hè nữa.

Vương quốc vắng nụ cười

   Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc buồn chán kinh khủng chỉ vì cư dân ở đó không ai biết cười. Nói chính xác là chỉ có rất ít trẻ con cười được, còn người lớn thì hoàn toàn không. Buổi sáng, mặt trời không muốn dậy, chim không muốn hót, hoa trong vườn chưa nở đã tàn. Ra đường gặp toàn những gương mặt rầu rĩ, héo hon. Ngay kinh đô là nơi nhộn nhịp cũng chỉ nghe thấy tiếng ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe, tiếng gió thở dài trên những mái nhà... Nhà vua, may sao, vẫn còn tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Ngài họp triều đình và cử ngay một viên đại thần đi du học, chuyên về môn cười.

   Một năm trôi qua, thời hạn học tập đã hết, nhà vua thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải đón vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp mong nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của ông ta. Nhưng họ đã thất vọng. Vị đại thần vừa xuất hiện đã vội rập đầu, tâu lạy:

- Muôn tâu Bệ hạ, thần xin chịu tội. Thần đã cố gắng hết sức nhưng học không vào.

   Các quan nghe vậy ỉu xìu, còn nhà vua thì thở dài sườn sượt. Không khí của triều đình thật là ảo não. Đúng lúc đó, một viên thị vệ hớt hải chạy vào:

- Tâu Bệ hạ! Thần vừa tóm được một kẻ đang cười sằng sặc ngoài đường.

- Dẫn nó vào! - Nhà vua phấn khởi ra lệnh.

Người ta hay nghĩ về thiên đường như một chốn đầy hoa lá và tràn ngập hạnh phúc, người ta hay nghĩ rằng nơi đó sẽ chẳng bao giờ có thật trên cõi đời này, nhưng với em thiên đường đầy hoa là có thật. Không phải ở xứ sở hoa hồng Bulgaria hay cánh đồng hoa tuylip bát ngát ở Hà Lan, mà là ở ngay trên mái nhà mộc mạc được lấp kín hoa giấy.

Có lẽ trong cuộc sống hiện đại với tòa chung cư cao chọc trời thì ta chỉ có thể gặp hoa giấy ở những ngôi nhà hỏ hẹp thâm thấp trong phố cổ hoài niệm. Và em thật may mắn khi được sống ở trong những ngóc ngách đầy hoài niệm ấy, nhà nào cũng sở hữu một giàn hoa giấy cho riêng mình, đứng từ tầng hai nhìn lại, các ban công của ngôi nhà như được dải một tấm thảm bất tận màu hồng tím xen lẫn màu xanh thẫm. Thân cây hoa giấy màu nâu xám thân xù xì và không to như những cây thân gỗ khác, thân cây mảnh mai uốn lượn như một thiếu nữ duyên dáng. Lá cây xanh đậm, bên rìa có viền răng cưa, gân, xương lá không đối xứng nhau mà chạy ngoằn ngoèo. Nhìn thân cây nhỏ bé thật khó tưởng tượng được sức sống mạnh mẽ của lá và hoa, chúng mọc dày đặc như muốn xâm chiếm cả không gian, một cây hoa giấy mà hoa lá lấp kín cả mái nhà. Hoa giấy mỏng tang như lụa chỉ cần gió nhẹ thoảng là rụng lả tả, hoa màu tím pha hồng đôi lúc nhìn như cánh bướm rung rinh đậu trên cành cây. Cánh hoa mịn mỏng, mỗi hoa gồm bốn cánh khum khum, sờ lên vô cùng thích tay. Đến mùa, hoa mọc dày đặc khiến phố cổ vừa cổ kính hoài niệm mà lại đượm vẻ lãng mạn và thơ mộng. Hoa phát triển nhanh đến khó tin, hoa lan rộng, không bỏ qua một chỗ nào, chỉ cần có khoảng trống là sắc tím nên thơ sẽ lấp đầy làm ta có cảm tưởng như những mái nhà cứ nối liền vào nhau nhờ lá với hoa. Hoa không có hương thơm nhưng người ta lại yêu vẻ nhẹ nhàng hiền hòa của màu hoa giấy hơn là một loài hoa khác với hương thơm sực nức, chẳng có ai là có thể phủ nhận vẻ đẹp của giàn hoa giấy.

Sự xuất hiện của giàn hoa giấy đã làm khu phố cổ nơi em ở vốn yên tĩnh và vắng lặng bỗng trở nên nhộn nhịp hơn vì những bạn trẻ đến để hò hẹn chụp ảnh. Em rất yêu giàn hoa giấy!

Trước sân nhà em có một cây vú sữa từ thời ông em trồng. Em thường ngồi hóng hát dưới bóng cây vú sữa. Gốc cây to như bắp đùi người lớn với những chiếc rễ ăn sâu xuống đất tạo cho cây vú sữa một dáng đứng vững chãi.

Từ mặt đất lên chừng một mét, thân cây chia thành hai nhánh lớn, vươn thẳng lên cao, ước chừng gần bằng nóc nhà em. Vòm lá sum sê tỏa bóng mát cả một góc sân rộng, tạo thành một chỗ vui chơi thoáng mát cho hai chị em và lũ bạn cùng xóm. Mùa thứ ba này, nhìn cây vú sữa, em cảm tưởng như cây thấp xuống và xòe rộng ra hơn mọi năm. Các cành lớn, cành nhỏ lủng lẳng những trái là trái, ước tính đến vài trăm. Trái nào trái nấy căng tròn như những trái cam đường bóng láng.

Có những cành chỉ nhỉnh hơn ngón chân cái của bố em chút xíu mà có đến bảy, tám trái chín mọng đeo lõng thõng từ trong ra ngoài, làm cho cành cây cong vòng hơn cả gọng vó. Nhiều lúc gặp gió chướng thổi qua tưởng như chúng sẽ bị gãy gập xuống cả. Nhưng cây vú sữa vốn dẻo dai, bền vững như tình người mẹ trong truyện cổ tích.

 

Ở góc sân trường em có một cây phượng đã già. Không ai biết nó được ai trồng, trồng từ bao lâu mà mọi người chỉ biết rằng, từ khi ngôi trường được xây lên, cây phượng đã sừng sững ở đó như một người hùng che chắn và tỏa bóng mát cho sân trường em. Thân cây xù xì và có lớp vỏ thô ráp màu nâu sậm.

Rễ cây bám chắc vào lòng đất mẹ, có những chỗ rễ nổi rõ lên bề mặt, ngoằn nghèo và to như con rắn khổng lồ. Thân cây to lớn, phải ba đứa bọn em vòng tay ôm mới xuể. Những cành phượng xòe ra và tỏa bóng như chiếc ô tô lớn, những tán lá dang rộng vòng tay để che nắng cho chúng em. Lá phượng không giống như những loài cây khác mà một lá phượng lại có rất nhiều lá con. Những ngày hè, nắng chiếu xuyên qua các khe lá nhỏ tạo nên một vùng bóng mát lấp lánh những ánh vàng, nhìn rất đẹp và thú vị. Hoa phượng thường nở theo chùm, mỗi bông phượng lại có năm cánh và trong mỗi bông sẽ có một lá đốm màu. Nhụy hoa rất đặc biệt và chúng em thường dùng để tạo nên các trò chơi với nhau. Hoa phượng được coi là dấu hiệu của hè về bởi mỗi lần phượng nở, tiếng ve lại bắt đầu râm ran trên các vòm lá. Hoa phượng nở đỏ cả vùng trời và tiếng ve thì lại ca lên những bản hòa tấu rộn ràng khi hè đến. Nhưng bên cạnh niềm vui đón chào một mùa mới của đất trời thì hoa phượng cũng là dấu hiệu của sự chia phôi khi kì nghỉ hè đã đến. Chúng em phải tạm xa thầy cô, xa bè bạn, xa mái trường để có một mùa hè trải nghiệm mới.

Cây phượng đã ở cùng chúng em suốt những ngày học tập dưới mái trường. Từ lâu, chúng em đã coi cây phượng nơi góc sân ấy là một người bạn, một bác bảo vệ để sau này khi đi xa, chúng em vẫn luôn nhớ về một góc sân đỏ rực màu phượng thắm ấy…

Một trong những loài cây gắn bó với học sinh trong những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường không thể không kể đến sắc đỏ rực rỡ hoa phượng, tím mộng mơ của bằng lăng và đặc biệt màu xanh tươi mát của bàng. Hình ảnh cây bàng sừng sững đã trở thành một phần kí ức trong bao thế hệ học sinh.

Ngay từ giây phút đầu tiên bước chân vào trường, hình ảnh ta bắt gặp đầu tiên có lẽ là cây bàng bởi sự um tùm rộng lớn của nó. Cây bàng thường được trồng trong khuôn viên trường nhiều cũng do khả sự mát mẻ và tiện lợi nó mang lại. Đứng từ xa cây bàng trông như người khổng lồ xanh canh giữ sự yên bình cho ngôi trường. Tiến lại gần đứng dưới tán lá, ta cảm tưởng như được bàn tay to che chắn mái đầu khỏi nắng. Lá bàng to bằng trang vở học sinh, dùng để quạt mát vô cùng lại có thêm mùi dìu dịu của bàng như mang đến không khí mùa hạ. Mùa hè um tùm xanh tươi là thế, nhưng khi đông về chúng chuyển sang màu đỏ thẫm, rụng lả tả dưới sân trường khô quắt. Nhưng chỉ cần sang xuân, chồi non lộc biếc lại nhú lên mạnh mẽ dưới làn mưa xuân ban phát sự sống. Hoa bàng cũng theo đó mà đâm chồi nảy lộc. Hoa bàng mọc theo từng cụm, li ti, gió thổi qua thôi đã đủ làm hoa rụng đầy vàng đầy sân trường trông như tấm thảm được dệt từ hoa. Khi hoa rụng xuống cũng là lúc trái bàng non lấp ló dưới lá bàng. Quả bàng khi chín to, vàng xuộm, có mùi thơm nhè nhẹ nhưng ăn vào lại chát, trái ngược với sự ngon lành bên ngoài. Nhưng hạt bàng bên trong lại ngon, có vị bùi bùi ngậy ngậy, tuy chẳng thể đủ để lấp đầy chiếc bụng đói của chúng em, nhưng lại cảm thấy vui một cách kì lạ. Chúng em thường chơi đuổi bắt xung quanh cây bàng, sau đó lại mệt nhoài mà ngồi dưới bóng cây, cảm tưởng như người mẹ đang quạt mát cho đàn con thơ ngây. Làm sao có thể quên được hình ảnh cây bàng đã gắn bó với em bao năm nay, đó là những kỉ niệm của tuổi thơ.

Cây bàng không chỉ làm đẹp cho khuôn viên trường học mà còn mang đến những kỉ niệm vui vẻ dưới mái trường mến yêu. Những hồi ước ấy sẽ in mãi trong trái tim em.

Tuổi thơ mỗi người thường gắn liền với những buổi chiều thả diều trên đê, những lần đuổi bắt cùng lũ trẻ hàng xóm hay chốn bố mẹ ra tắm mưa. Còn đối với em, thời thơ ấu là những cây cam trong vườn nhà bà ngoại do chính em và bà ngày ngày chăm sóc và theo dõi chúng lớn lên.

Em nghe bà kể, đó là giống cam xoàn trong một lần ông đi công tác mua về, là giống cam ít hạt, thơm ngon và ngọt nhất. Nhìn từ xa, cây cam như một cây nấm khổng lồ màu xanh lá điểm một vài đốm xanh vàng trông thật xinh xắn, mỗi cây chỉ cao khoảng 2-2 mét rưỡi nhưng đã chiếm hết một góc vườn bà. Thân cây nhỏ nhưng vươn ra nhiều cành như có vô vàn cánh tay dài ngoẵng, lá cam màu xanh thẫm, rất dày một mặt lá như được phủ một lớp ni lông bóng. Đặc biệt, khi xé một mẩu lá ra đặt lên mũi sẽ ngửi thấy một mùi thơm hơi cay cay nồng nồng bọn trẻ con chúng em hay chơi. Em thích nhất là hoa cam, chúng thường nở hoa vào tháng Chạp, tháng Giêng, những bông hoa cam điểm trắng cả một góc vườn. Đêm đêm tỏa hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng cùng nhịp võng đưa em vào giấc ngủ say. Hoa nở sau một hai tuần thì rụng, nhường chỗ cho những quả lúc đầu chỉ bằng quả bóng tennis, phải chờ đến tháng sáu, tháng bảy, quả mới to bằng nắm tay, vỏ xanh thẫm, căng bóng. Đến khi bóc ra, những múi căng mọng những tép cam xếp đều nhau như những chú lợn con ôm nhau. Quả cam càng nhỏ, vị càng thanh mát, múi càng chắc, đặc biệt là giống cam này vỏ mỏng, nên khi vắt ra được rất nhiều nước, những trưa hè nóng nực được uống nước cam mát lạnh thì còn gì bằng.

Cho đến bây giờ, phải lên thành phố, không được ở cùng bà, không còn được ngày ngày ra vườn ngồi dưới gốc cam nghe bà kể chuyện nhưng mỗi lần được ăn những quả cam bà gửi lên, những kỷ niệm đó lại ùa về trong em, khiến em không thể nào quên được cây cam, góc vườn tuổi thơ, cây cam như một người bạn gắn liền thời thơ ấu của em, em sẽ cố gắng học tập thật giỏi để mai sau sẽ trồng thêm nhiều cây hơn nữa, làm đẹp cho đời, cho cuộc sống.

Gần nhà em trồng rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất là cây bàng đầu ngõ.

Cây bàng cao lớn như một vệ sĩ lặng lẽ âm thầm. Thân cây hơi sần sùi, khoác tấm áo màu nâu trầm tĩnh. Thân nó to, một vòng tay em ôm không xuể, từ đây mọc ra nhiều cành đâm ngang, thành nhiều tầng nhìn rất rõ. Gốc cây vững chắc bám sâu vào lòng đất. Nó có nhiều rễ ăn ngang trồi lên khỏi mặt đất như những con trăn khổng lồ. Tán cây xoè rộng, nhìn từ xa như một cây dù xanh khổng lồ. Cành lá sum suê, mùa hè xòa bóng mát căn phòng em ở trên tầng hai. Mỗi sáng sớm, ẩn mình trong cái dù ấy, những cô chim họa mi cất giọng hót véo von. Các cành cây vươn ra xa với những chiếc lá bàng to, xanh ngắt. Lá bàng hay bị một loài sâu nào đó gặm nhấm nên có những lỗ nhỏ nhìn dày đặc. Vào mùa thu, một cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá bàng nhè nhẹ rơi xuống đất. Đến mùa hè, hoa bàng nở rộ rồi những quả bàng cũng ra đời. Chúng lớn dần thành những trái xanh xanh. Trái bàng chín có vị chua ngọt, chan chát, lũ trẻ con chúng em rất thích ăn, lại còn có cả nhân bàng bên trong ăn rất ngon và bùi. Em yêu cây bàng lắm. Cây che bóng mát cho căn phòng của em và cây thay đổi trong bốn mùa: mùa hè tốt tươi, mùa thu thay lá, trụi cành khi đông tới và đâm chồi nảy lộc khi xuân về. Cây bàng còn chứng kiến biết bao kỉ niệm tuổi thơ của em, những trưa hè trốn ngủ cùng chúng bạn trèo lên cây và bị bố cho ăn đòn..