Hêhhdhdhd

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hêhhdhdhd
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Tháng mười một lại về, cái chớm lạnh đầu đông làm lòng người như gần gủi hơn. Tôi cặm cụi trên trang  giấy viết bài về người thầy cô mà tôi yêu quý nhất. Suốt mười hai năm đến trường, tôi luôn nhớ một cô Ngát hiền từ như mẹ theo tôi suốt năm tháng tuổi thơ, rồi cô Nguyệt cầm tay nắn nót tôi từ ngày đầu vào lớp một, cô Giang tiễn tôi từ cổng trường tiểu học để tôi bước vào  cấp hai. Biết bao người đã đi qua tuổi học trò của tôi, tôi đều biết ơn họ, nhưng trong bài viết này tôi muốn nhắc đến một người thầy – người chưa dạy tôi một giờ nào nhưng tôi dành cho thầy lời biết biết ơn tự đáy lòng mình !

 

Mặc dù là thầy nhưng nơi thầy đứng không phải là trên bục giảng, thầy cũng không phải thức khuya soạn giáo án hay chấm bài kiểm tra mà thầy chỉ có một cuốn sổ đen dày cộp, chúng tôi gọi đó là sổ đen ! Vâng ! Thầy là một người Tổng Phụ Trách! Thời gian làm việc một ngày của thầy từ lúc sáu giờ ba mươi sáng đến mười một giờ, chiều từ mười hai giờ ba mươi đến năm giờ cứ đều đặn ngày nắng hay mưa. Dù vậy, học trò lại chẳng mấy ai yêu quý thầy cả, vì thầy rất nghiêm khắc và ai cũng sợ xuống phòng đội gặp thầy. Những lúc ra chơi ăn quà vặt rất muốn  vứt rác ở cầu thang hay ở đâu đó, chúng tôi phải để mắt xem thầy đang ở đâu ? Những lúc chào cờ muốn nói chuyện cũng phải cúi đầu thật thấp kẻo thầy nhìn thấy. Trong tôi và cũng như các bạn, nếu tặng hoa cho thầy ngày 20-11 chắc chẳng có ai. Vì chúng tôi có yêu quý gì thầy đâu chứ. Thầy chắc cũng biết điều ấy! Nhưng lúc nào thầy cũng thầm lặng, miệt mài với công việc của mình mặc cho học trò nghĩ gì… Tôi cũng từng như vậy, dù là đồng nghiệp của  mẹ nhưng thầy vẫn kỉ luật tôi vì tội đi xe không đội mũ bảo hiểm, bị nêu tên trước cờ, bị hạ hạnh kiểm, đã thế còn cả những đòn ron của mẹ nữa. Nên thầy chẳng để lại trong tôi ấn tượng gì! Nhưng mọi thứ lại khác , thay đổi suy nghĩ của tôi về thầy sau một chuyến đi !

 

Tháng hai vừa rồi tôi được tham gia “Tiếng Hát Học Sinh – Sinh Viên” tổ chức dưới tỉnh. Tôi không được nằm trong danh sách tham gia vì  hát không hay lắm. Nhưng nhân vật chính lại không đi  nên tôi lại là người  thay thế. Vì chưa chuẩn bị gì nên tôi rất ngại. Thầy lại động viên  “Em cứ xem như đây là 1 chuyến du lịch, giao lưu cũng bạn bè, cứ đi đi” Và thầy là người đồng hành cũng chúng tôi trong 3 ngày ấy. Đó là một khoảng thời gian rất ngắn nhưng cũng đủ để cho tôi thấy trách nhiệm của thầy dành cho lũ học trò nhiều đến nhường nào. Là đàn ông nên thầy rất vụng về trong mọi việc. Chúng tôi đi siêu thị, thầy lẽo đẽo theo sau, chúng tôi đòi đi ăn kem, thầy kiên nhẫn ngồi đợi. Cả lũ đi chụp hình, thầy đứng dưới giữ quần áo , rồi làm anh phó nháy bất đắc dĩ cho chúng tôi. Trước khi chúng tôi về phòng, thầy cũng không quên ngoái đầu lại, dặn dò không nên nói nhiều, phải giữ giọng để mai thi hát.

 

Tôi còn nhớ, sáng hôm ấy, sắp đến giờ thi thì nhạc của bạn Hoàng  không mở được khiến ai cũng lo lắng  Thầy trấn an chúng tôi cứ bình tĩnh rồi chạy ra chạy vào lo phần âm nhạc. Cái dáng ấy cứ tất bật, trán đẫm mồ hôi, tôi nhìn mà cảm động biết bao. Đến lượt tôi lên sân khấu, thầy giơ ngón trỏ như một lời động viên. Đứng trên sân khấu, tôi là nhân vật chính, còn thầy làm một người khán giả thực thụ phía dưới sân khấu, dõi theo những đứa học trò nhỏ. Thi xong thầy cười động viên : “Tốt rồi, các em làm tốt lắm”, dù chúng tôi biết là chưa tốt.

 

Thầy rất tâm lí, thầy có thể biết chúng tôi nghĩ gì, thích gì. Thầy mua trà sữa đường đen cho tôi , trà đào cho Thủy Tiên còn Mát – cha co Huy Hoàng nữa, chưa bao giờ tôi thấy trà sữa Kon Tum ngon như vậy phải chăng đó là sự ân cần, tình yêu sự quan tâm thầy dành cho những đứa học trò dù là nhỏ nhất. Vậy nên sau chuyến đi ấy, tôi nhận ra được nhiều điều… hiểu thầy hơn và cũng quí thầy hơn.

 

Một giải ba, hai giải khuyến khích là một kết quả không tệ cho ba chúng tôi. Đâu phải một hội thi ấy thầy bên tôi, trong các hội thi từ cấp trường đến cấp tỉnh, thầy sẵn sàng bỏ ra thời gian để tập luyện, chia sẻ kinh nghiệm của mình cho tôi. Trong suốt gần ba năm qua, tất cả các hội thi mà tôi tham gia đều có bóng dáng thầy. Cái dáng lúc nào cũng thấp thỏm, lo lắng phía cánh gà, luôn chuẩn bị mọi thứ để đảm bảo phần thi của tôi hoàn hảo nhất. Xuống sân khấu là ánh mắt, lời nói ủng hộ, động viên tôi dù kết quả không như mong muốn.

 

Bây giờ thầy không còn làm Tổng phụ trách nữa. Có thể từ nay, mỗi hội thi của tôi sẽ không có bóng dáng thầy ngồi dưới, không còn cái nhìn trìu mến, cái vỗ tay thật to, cái động viên đầy khích lệ như trước. Rồi sẽ có thầy giáo khác đồng hành cũng tôi nhưng cái hình ảnh ấy sẽ không bao giờ phai nhòa trong tâm trí tôi. Cảm ơn thầy, cảm ơn những câu nói, những tràng vỗ tay của một người khán giả nhiệt tình nhất để em có được ngày hôm nay! Cảm ơn thầy về tất cả !

 

“Tháng năm dầu dãi nắng mưa

Con đò tri thức thầy đưa bao người

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương”

Để có được thành tích cao trong công tác Đội góp phần không nhỏ vào thành tích của nhà trường chính là công sức chung của toàn thể Giáo viên và học sinh nhưng cũng không thể không nói tới người có công sức lớn nhất, đó là côTổng phụ trách Đội - cô Đào Thị Thái.

 

Cô tổng phụ trách của chúng em rất nhiệt tình với công việc chung của nhà trường. Hết dạy chúng em hát quốc ca, đội ca lại dạy các bạn tập trống, dạy tập nghi thức đội. Cô còn phụ trách đội sao đỏ để theo dõi thi đua của nhà trường. Lúc nào cô cũng là người đến sớm nhất và ra về trễ nhất. Nhờ có cô mà nề nếp của trường em rất tốt, không còn hiện tượng đi trễ hay mua quà rong.

 

Giờ tập thể dục buổi sáng các bạn cũng xuống nhanh hơn và tập đều hơn. Bao nhiêu phong trào của nhà trường cô đều tích cực tham gia. Nào là nghi thức đội, hội khỏe Phù Đổng, an toàn giao thông, bông hoa điểm 10… Nhờ có bàn tay và khối óc của cô mà năm qua trường em đã đạt liên đội mạnh đấy. Mỗi sáng thứ hai đầu tuần, chúng em lại bắt gặp nụ cười tươi tắn của cô.

 

Cô thường lên tổng kết công tác đội trong tuần và nhắc nhở chúng em những tồn tại cần khắc phục, phát động các phong trào của tuần tới. Thỉnh thoảng, cô còn dạy chúng em chơi một số trò chơi thật lí thú và bổ ích. Vì thế, ai cũng yêu mến cô.

Từ lòng nhiệt huyết yêu nghề yêu trẻ, phẩm chất đạo đức cách mạng trong sáng, lòng say mê công tác, cô luôn trau dồi học hỏi kinh nghiệm, sáng tạo, khéo léo trong việc tổ chức hoạt động. Trang bị cho mình vững vàng về chuyên môn nghiệp vụ, bổ sung kiến thức nghiệp vụ phục vụ cho công tác. Luôn tìm hiểu tâm tư, sở thích của trẻ, tạo cho trẻ niềm tin, biết phối hợp với các ban chuyên môn của nhà trường, tham mưu tốt cho Ban giám hiệu trường, các đoàn thể, Hội đồng Đội trong công tác.

 

Cô luôn làm tốt nhiệm vụ và khẳng định vị trí vai trò của mình, góp phấn xây đựng tổ chức Đội, đào tạo đội ngũ kế thừa cho đất nước để chắp cánh cho thiếu nhi Việt Nam bay cao và bay xa hơn. Em vô cùng yêu quý và tôn trọng cô.
tham khảo nhé

Để có được thành tích cao trong công tác Đội góp phần không nhỏ vào thành tích của nhà trường chính là công sức chung của toàn thể Giáo viên và học sinh nhưng cũng không thể không nói tới người có công sức lớn nhất, đó là côTổng phụ trách Đội - cô Đào Thị Thái.

 

Cô tổng phụ trách của chúng em rất nhiệt tình với công việc chung của nhà trường. Hết dạy chúng em hát quốc ca, đội ca lại dạy các bạn tập trống, dạy tập nghi thức đội. Cô còn phụ trách đội sao đỏ để theo dõi thi đua của nhà trường. Lúc nào cô cũng là người đến sớm nhất và ra về trễ nhất. Nhờ có cô mà nề nếp của trường em rất tốt, không còn hiện tượng đi trễ hay mua quà rong.

 

Giờ tập thể dục buổi sáng các bạn cũng xuống nhanh hơn và tập đều hơn. Bao nhiêu phong trào của nhà trường cô đều tích cực tham gia. Nào là nghi thức đội, hội khỏe Phù Đổng, an toàn giao thông, bông hoa điểm 10… Nhờ có bàn tay và khối óc của cô mà năm qua trường em đã đạt liên đội mạnh đấy. Mỗi sáng thứ hai đầu tuần, chúng em lại bắt gặp nụ cười tươi tắn của cô.

 

Cô thường lên tổng kết công tác đội trong tuần và nhắc nhở chúng em những tồn tại cần khắc phục, phát động các phong trào của tuần tới. Thỉnh thoảng, cô còn dạy chúng em chơi một số trò chơi thật lí thú và bổ ích. Vì thế, ai cũng yêu mến cô.

Từ lòng nhiệt huyết yêu nghề yêu trẻ, phẩm chất đạo đức cách mạng trong sáng, lòng say mê công tác, cô luôn trau dồi học hỏi kinh nghiệm, sáng tạo, khéo léo trong việc tổ chức hoạt động. Trang bị cho mình vững vàng về chuyên môn nghiệp vụ, bổ sung kiến thức nghiệp vụ phục vụ cho công tác. Luôn tìm hiểu tâm tư, sở thích của trẻ, tạo cho trẻ niềm tin, biết phối hợp với các ban chuyên môn của nhà trường, tham mưu tốt cho Ban giám hiệu trường, các đoàn thể, Hội đồng Đội trong công tác.

 

Cô luôn làm tốt nhiệm vụ và khẳng định vị trí vai trò của mình, góp phấn xây đựng tổ chức Đội, đào tạo đội ngũ kế thừa cho đất nước để chắp cánh cho thiếu nhi Việt Nam bay cao và bay xa hơn. Em vô cùng yêu quý và tôn trọng cô.