Minh Nguyệt

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Minh Nguyệt
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Sau một tiết học dài căng thẳng, tiếng trống Tùng… Tùng… Tùng… vang lên trong sự vui sướng vỡ òa của tất cả các bạn học sinh.

Sân trường đang trống trải, vắng lặng đến mức nghe thấy tiếng lá rơi, bỗng nhiên có một đàn bướm cánh trắng bay vào. Thoắt cái trở nên đông đúc, nhộn nhịp. Sự lộn xộn ấy chỉ diễn ra trong một vài phút đầu. Sau những tràng kêu gọi nhau í ới, chia nhau xem nhóm nào chơi ở khu vực nào thì các bạn học sinh nhanh chóng ổn định vị trí. Bởi giờ ra chơi thường trôi qua rất nhanh. Trên cao, ông mặt trời chiếu từng tia lửa đỏ rực xuống sân trường, nhưng chẳng đủ để ngăn cản sự hào hứng của các bạn nhỏ. Lúc đầu, các bạn còn nép mình dưới bóng mát của cay bàng, cây me, cây phượng. Nhưng sau mươi phút vui chơi, sự phấn khích đã khiến các bạn bất chấp nắng nóng, tản ra khắp các góc sân trường. Các bạn chơi nhảy dây, đá cầu, bắn bi hoặc đơn giản là ngồi kể chuyện, đố vui với nhau. Thậm chí có các bạn ngồi oẳn tù xì búng tai mãi mà vẫn vui lắm. Niềm vui ấy hiện rõ qua đôi mắt sáng ngời, gò mà ửng hồng và tiếng cười giòn tan của các bạn. Tóc mai bạn nào cũng dính cả vào trán, lưng áo thì ướt đẫm mồ hôi, vậy mà chẳng ai thấy nóng nực, hay bỏ vào lớp cả.

Cứ như vậy, giờ ra chơi diễn ra rôm rả, vui tươi trên sân trường. Tiếng cười nói, tiếng gió lùa qua khóm lá lao xao tạo nên một bản nhạc không rõ lời vui nhộn.

 

răm cái đức lấy đức hiếu làm đầu. Điều này có thể thấy công cha nghĩa mẹ đối với mỗi người chúng ta to lớn biết chừng nào. Công mẹ mang nặng đẻ đau, công cha ngày đêm vất vả dưỡng dục, những công lao này thật không biết bao giờ những người con cái như chúng ta mới báo đáp hêt. Khi chúng ta còn  hay đã khôn lớn thì trong mắt cha mẹ chúng ta vẫn chỉ bẻ bỏng như ngày nào. Cha mẹ vẫn hàng ngày quan tâm, theo dõi mọi bước đi trên con đường của chúng ta. Tình cảm của cha mẹ với con cái lúc nào cũng dạt dào, tưởng chừng như không bao giờ biết khô cạn. Chúng ta hãy phấn đấu trở thành những người con ngoan trò giỏi để đền đáp công ơn của cha mẹ.

 Đúng(6)