Dư Thị Thu Hiền

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dư Thị Thu Hiền
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Cha mẹ là đấng sinh thành thiêng liêng. Là hai người dám hy sinh vì con vì cái. Nhưng cũng có lẽ vì tình cảm thắm thiết đậm lồng này đã chiều hư một vài người con trong xã hội. Sự nuông chiều của họ được cố nhân để lại cho câu nói rất thấm thía "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.".

    Sự thật phải khẳng định rằng, cả những thế hệ đi trước hay thế trẻ ngày nay đều có tình trạng ép hôn nhân. Đó là hiện tượng lười kết hôn ở dưới trẻ lười đi tìm đối tượng và sau đó là dựa dẫm vào bố mẹ để có thể tìm được người chồng hoặc người vợ tương lai của mình.Việc đó không xấu nhưng nó không đem lại được kết quả tốt trong tương lai khi người vợ người chồng ở cùng nhau lại là sự sắp đặt của bố mẹ chứ không hề có tình cảm đã được gây dựng từ trước. Việc này còn gây nên sự phụ thuộc của con cái với bố mẹ.

  Câu nói này dùng để phán ánh về những người con chỉ biết dựa dẫm vào cha mẹ của mình . Không tự lực , không tự sức của mình để hình thành lên sự thành công mà chỉ biết nhờ vả vào cha mẹ . Họ chẳng thể làm gì chỉ có việc "ăn bám" ba mẹ , để ba mẹ nuôi hết nửa cuộc đời của mình rồi cuộc đời còn lại chỉ dám ăn xin hay làm người vô gia cư ở những bên viả hè . Đây là một vấn đề đáng xấu hổ và cấp bách từ trước đến nay, các con cái trong gia đình không nên học theo . Vì nếu như bạn chỉ biết ăn bám bố mẹ , hay ba mẹ "đặt" bn ngồi chỗ nào thì bạn "ngồi" chỗ đấy đều là những tật xấu trong tương . Ỷ vào bố mẹ chẳng biết làm gì rồi chỉ thế chỉ có việc nhận lại thôi cũng không có lợi ích cho xã hội . Xã hội có nhiều con người như này thì cả 1 hệ tư tưởng như này chẳng còn gì gọi là kinh tế hiện đại , kinh tế càng ngày càng đi xuống . Không ai mà bám bố mẹ là không đứng dậy tự đi theo con đường của mình được . Việc này sẽ trở thành 1 tật xấu rồi tật xấu này còn được lây lan thì cuộc sống của những con người đó sẽ đi vào khốn khó đầy thử thách hơn những người bình thường vì họ chẳng làm được gì cả . Hay có nhiều bố mẹ lại sắp đặt con mình cưới với người khác , gia đình của những người đấy giàu sang hơn nên họ sẽ đồng ý hay thậm chí là ép gả đi . Những đứa con đấy có cuộc sống đau khổ như nào thì bố mẹ của họ chẳng quan tâm , họ chỉ quan tâm vào tiền bạc khi gả con đi . Cha mẹ đặt con cưới người này nên con phải làm theo nên nhiều gia đình hay cuộc sống hôn nhân đi vào đổ vỡ . 

    Chẳng hạn chí sĩ Lương Văn Can thời trẻ được cha mẹ cưới cho vợ là cô Lê Thị Lễ, buôn bán ở Hà Nội, dù “đôi trẻ” chưa gặp mặt. Sau khi thành gia thất, hai người đã chung sống với nhau thật hạnh phúc và cùng chịu đựng, vượt qua bao gian nan do thời cuộc đưa đến. Ngược lại do cưới nhau theo ý ba mẹ nên cũng có kẻ thở ngắn than dài: “Người ta sang sông, em cũng sang sông/ Người ta sang sông thành được vợ chồng/ Em sang không rồi lại xách nón về không/ Trước là thẹn thùng với bầu bạn, sau luống công ông chèo đò”. 

Đây quả thực là một câu nói hay phản ánh được xã hội phong kiến hay kể cả xã hội hiện đại. Giờ đây chúng ta cần phải sống không dựa dẫm vào cha mẹ cũng như không dựa dẫm vào những người xung quanh. Giới trẻ cần biết tự đứng lên tự xây dựng thành công tự xây dựng cuộc đời của chính mình đừng để cho người đời dán cho mình câu "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy".