Trương Nguyễn Thu Hà

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trương Nguyễn Thu Hà
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Một hôm, tôi vào rừng hái củi cho nhà chủ. Khi trở về thì thấy khát nước nhưng mà tìm thấy suối. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy cái sọ dừa bên gốc cây to đựng đầy nước mưa, tôi bưng lên uống.

Về nhà, tôi cảm thấy trong người khác lạ. Tìm thầy lang đến mới biết mình mang thai. Ít lâu sau, Tôi sinh ra một đứa trẻ không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Tôi buồn lắm, toan vứt đi thì đứa con bảo:

- Mẹ ơi, con là người đấy. Mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp.

Thương con, tôi đành để con lại nuôi và đặt tên cho nó là Sọ Dừa. Lớn lên, Sọ Dừa vẫn không khác lúc nhỏ, cứ lăn lông lốc trong nhà, chẳng làm được tích sự gì. Tôi buồn phiền, rồi than thở:

- Con nhà người ta bảy, tám tuổi đã đi chăn bò, chăn trâu. Họ giúp bố mẹ được nhiều việc. Còn mày thì chẳng làm được việc gì cả.

Sọ Dừa nghe vậy liền nói với tôi:

- Gì chứ chăn bò thì con chăn cũng được. Mẹ cứ nói với phú ông cho con ở chăn bò.

Tôi nghe con nói vậy thì đến nhà hỏi phú ông. Mấy hôm sau, Sọ Dừa đến chăn bò cho phú ông. Thằng bé chăn bò rất giỏi, con nào con nấy bụng no căng. Phú ông mừng lắm. Đến mùa, tôi tớ trong nhà ra đồng hết nên ba cô con gái phải thay phiên nhau đi đưa cơm cho Sọ Dừa. Nghe Sọ Dừa kể lại thì hai cô chị rất ác nghiệt, kiêu căng luôn hắt hủi nó. Còn cô út rất hiền lành, tính hay thương người nên đối đãi với nó rất tử tế.

Cuối mùa, Sọ Dừa giục tôi đến hỏi con gái nhà phú ông làm vợ. Tôi thương con nên cũng sắm một buồng cau rồi đến nhà phú ông thưa chuyện. Thấy tôi đặt vấn đề hỏi con gái phú ông cho Sọ Dừa. Ông ta cười mỉa và nói vẻ thách thức:

- Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.

Tôi nghe vậy thì lo lắng trở về nói với Sọ Dừa. Tưởng thằng bé sẽ bỏ ý định, ngờ đâu Sọ Dừa nói với tôi một cách quả quyết:

- Mẹ đừng lo con sẽ lo đủ các thứ đó.

Đến ngày hẹn, tôi ngạc nhiên lắm vì trong nhà có bao nhiêu đồ sính lễ, lại có cả chục gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Lúc đó tôi nghĩ rằng Sọ Dừa không phải là người trần. Phú ông nhìn thấy lễ vật, hoa cả mắt, lúng túng nói với tôi:

- Để ta hỏi con gái ta xem, có đứa nào ưng lấy thằng Sọ Dừa.

Ông ta gọi ba cô con gái ra hỏi chuyện. Hai cô chị bĩu môi chê bai. Còn cô út cúi mặt xuống, tỏ ý bằng lòng. Phú ông đành phải nhận lễ và gả cô con gái cho Sọ Dừa.

Đến ngày rước dâu, tôi chẳng thấy Sọ Dừa đâu mà chỉ thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú cùng cô út của phú ông từ phòng cô dâu đi ra. Mọi người đều sửng sốt, mừng rỡ. Hai vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc. Tôi thấy vậy cũng mừng cho con.

Sọ Dừa chăm chỉ đèn sách rồi thi đỗ. Ít lâu sau, nhà vua cử thằng bé đi sứ. Một hôm hai cô chị đến xin phép tôi cho cô út đi chơi. Tôi thấy con dâu ở nhà buồn bực, cùng đồng ý. Thế rồi từ hôm đó, chẳng thấy cô út về, tôi lo lắng chạy sang nhà hỏi phú ông thì hai cô chị kể rằng: Khi chèo thuyền ra biển cô út đã sảy chân ngã xuống biển chết. Nghe tin đó tôi vô cùng đau lòng, thương xót cho cô con dâu hiền lành xấu số. Đến ngày Sọ Dừa đã trở về, tôi không ngờ nó lại cùng đi với vợ nữa. Tôi như không còn tin vào mắt mình nữa. Và Sọ Dừa là người đã cứu con dâu thoát nạn.