Quê hương là trùm khế ngọt

                                                                    Cho con trèo hái mỗi ngày

                                                                     Quê hương là đường đi học 

                                                                      Con về rợp bướm vàng bay

       Có lẽ ai cũng từng có một quê hương nơi sinh ra,nơi vui chơi với đám bạn thân,nào thả diều,nào bắt bướm,nào bắn bi,..Quê hương như một cánh cửa thần kì giúp người người xa nhà nhìn lại tuổi thơ.Quê hương như một cuốn nhật kí bụi bặm cất giữ trong tâm trí chúng em,lưu giữ lại những kỉ niệm thời thơ ấu bên quê hương.Nhớ đến hình ảnh mẹ bận bụi đút cháo cho ăn,bà ôm vào lòng, bố cõng trên lưng,ông dạy đi xe.Nhìn lại,"Ôi chao,quê hương thật đẹp."Không ai có một tuổi thơ bất hạnh bên quê hương cả.Trải nghiệm du lịch ở nước bạn:

-Pháp,Nhật,Đức,Anh,....Đều là những đất nước đẹp cả.Có những khu du lịch,vui chơi ,tham quan.Như bãi biển,chùa,núi,đồi,hồ,...Có Paris ở Pháp,London ở Anh,Rome ở Ý,New York ở Mĩ,...Ôi thật thích thú.

Liệu có đẹp bằng quê hương ta?

Theo em thì có nhưng theo tác giả thì:

       Tác giả là một người học đến kiệt sức để có thể đi du học,mà lúc nào cũng nhớ nhà ,viết thư gửi về cho gia đình .Tác giả nói câu:"Em thèm một chút nắng ấm quê nhà,muốn được đi giũa phố bụi bặm,ồn ào nhớ đến chợ xôn xao,lầy lội,...Biết bao lần trên phố,em đuổi theo một người Châu Á để hỏi xem có phải người Việt không."Câu trên nói lên nỗi nhớ quê hương thân yêu sâu đậm của tác giả.Nhớ chợ xô xao ồn ào,...Muốn gặp lai những người cùng quê nhà ,tổ quốc yêu dấu Việt Nam.Vào mùa đông lạnh lẽo ở các nước Châu Á tác giả lại muốn hưởng thụ một chút nắng ấm ban mai của quê nhà.Thứ mà tác giả cần không phải là một chuyến đi du học tuyệt vời,cũng không phải là một chuyến du lịch tới những vùng đất mới.Mà đó chính là được đoàn tụ bên gia đình và bạn bè bên quê hương của tác giả.Bức thư của tác giả gửi về cho gia đình lại làm em nhớ tới quê nội hơn vì em sinh ra tại quê nội,nhưng đang sống ở quê ngoại.Vì dịch bệnh diễn biến phức tạp,nên nhà nội em bị mắc Covid-19,nên không thể về thăm ông bà bệnh.

       Sau khi đọc bài văn thì em vẫn không từ bỏ ước mơ là đi du học,vì nếu có ước mơ của riêng mình thì phải theo đuổi nó đến cùng.Nhưng nếu em đi du học thì em sẽ mang kiến thức về cống hiến cho quê hương,đất nước.Em cũng thấy quê hương quân trọng hơn gấp bội phần.Nhưng khi chúng ta đi du học sang nước bạn,thì những người nước bạn sẽ sang nước mình.Họ cũng sẽ nhớ quê nhà giống như tác giả.Quê hương vẫn luôn là thứ quan trọng nhất đối với mọi người vì nơi đó là nơi chứa đựng đầy ắp những nỗi vui buồn của chúng ta.Quê hương đúng là trùm khế ngọt, là đường đi học của chúng ta,là tất cả mọi thứ trên đời.Quê hương như một người cha,người mẹ thứ hai của em.Cho dù mai này em có đi du học như tác giả thì em vẫn sẽ nhớ tới quê hương.Em luôn đặt ra câu hỏi cho mình:"Mình có phải rời xa quê hương không.Quê hương có giữ được mình lại không?

Có ai thương nhớ quê hương?

Nẻo về nguồn cội con đường bao xa?

Có xa đến mấy cũng về

Ăn cơm mẹ nấu,phụ cha quét nhà

Từ khi xa vắng quê nhà

Ai ai cũng muốn về nhà đoàn viên

Vui sum họp với gia đình

Còn hơn ngồi đấy xem mẹ nhớ thương