Người lớn chúng ta thường mắc sai lầm khi vội đưa ra những suy nghĩ không đúng về trẻ nhỏ. Tư tưởng đó xuất phát từ quan điểm ta luôn coi trẻ là thơ dại chưa biết suy nghĩ, chưa từng trải như người lớn, chưa có đủ độ chín chắn ,.... Vậy nên nhiều lúc người lớn đối xử với trẻ chưa đúng mức, vội vàng kết luận theo ý chủ quan của mình. Điều này sẽ dẫn đến tình trạng người lớn hay làm tổn thương trẻ bằng những lời lẽ không đúng mức hoặc những hành động thô bạo, và sau đó bạn sẽ phải đối diện với những phản ứng của trẻ mà bạn không thể ngờ tới. Giáo dục con cái chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Trẻ con là tờ giấy trắng. Vì thế cha mẹ hãy viết lên những dòng đẹp đẽ nhất để đứa trẻ phát triển toàn diện với thái độ tích cực và lạc quan nhất trong những năm tháng đầu đời.Câu chuyện trên đã nhắc nhở ta những điều khá thú vị. Bạn thấy cô bé thật đáng yêu phải không?  Em đã cắn hai quả táo hai miếng, điều đó đã làm người mẹ nghĩ con gái mình thật xấu tính, và chắc bà nghĩ thói tham ăn là nét xấu thông thường của con trẻ. Bà đã vội thất vọng về con mình và cũng may là bà chưa nói lời khó nghe đối với con.  Nhưng chỉ cần có một chút chững lại hoài nghi như thế, tấm lòng của bạn đã vơi mất biết bao nhiêu tình yêu mà bà dành cho con. Cô bé vẫn hồn nhiên như không biết điều gì đang xảy ra với mẹ và nó nói một cách ngây thơ: “Quả táo này dành cho mẹ nhé, nó ngọt hơn đấy ạ!” Nếu là bạn trong hoàn cảnh đó bạn sẽ thế nào? Còn tôi, nếu lỡ nghĩ sai cho con như thế, tôi sẽ ôm nó vào lòng và hôn lên trán nó, ôm thật chặt và lặng lẽ không nói gì chỉ để nó cảm nhận tình yêu của tôi qua nhịp đập thổn thức của con tim: Con yêu! Mẹ xin lỗi con! Đừng bao giờ vội vàng kết luận cho tính cách trẻ thơ khi ta chưa thấu hiểu nó!