Ý kiến trên gợi cho em suy nghĩ rằng những ai tiêu cực mang cho mình gánh nặng riêng của cá nhân từng ngày rồi từng ngày những thứ tiêu cực ấy sẽ che mờ mắt của họ.Trước mắt họ lúc ấy chỉ toàn là bóng đen huyền ảo ,họ không biết ngoài bầu trời,thiên nhiên,...còn rất nhiều những thứ xinh đẹp khác mà họ chỉ nghĩ :"nếu ta giải quyết như này có được không?tôi là người vô dụng đứng chứ,..."những chuỗi ngày họ sống như là địa ngục vậy chỉ là một đóng tiêu cực không lấy chút niềm vui bầu trời trong họ tối đến như bạn đêm chẳng sao chẳng trăng soi đường cho họ.Còn những người luôn tồn tại trong mình những điều  tích cực họ biết tận dụng những tổn thương thương trong họ là thành đọng lực để suy nghĩ tích cực mỏng muốn một tương lại tươi sáng.Những người ấy biết tận hưởng niềm vui mà thiên nhiên mang tặng cho họ ,biết tích cực trong thực tế chính mình.Bầu trời bên trong họ luôn có những ngôi sao phát sáng soi đường  ,chỉ lối cho họ về hướng giải quyết tốt nhất .Nên vậy hai người cùng ngắm bầu trời về đêm nhưng có người thì biết tận hưởng vẻ đẹp của nó,còn người kia chỉ quân tâm đến suy nghĩ tiêu cực trong họ .Những vì sao dần dần xa lánh họ để rồi họ thấy trước mắt mình chỉ toàn bongd tối mà thôi .Những ví sao ấu quý tụ lại những chỗ có nhiều tích cực rồi khi được truyền thêm năng lực chúng phát sánh rực rỡ dẫn đường cho chúng ta đến những điều tốt đẹp . Cũng vì lẽ ấy chúng ta hãy sống như câu nói :

-"Lựa chọn cái nhìn tích cực không phải sự ngây thơ .Tích cực là một cách để vượt quá những khó  khăn"

Tôi mong rằng trong mọi người ai cũng có thể mấy mắn được nhắm một bầu trời sao của riêng mình .Sẽ thấy được những hào quang mà ngôi sao tạo ra chứ không phải là một hố đen sâu thẳm đầy tiêu cực.