Câu truyện trên làm em nghĩ ra là: Dù là ai ,đi đến đâu cũng không thể quên đi quê hương ,tổ quốc nơi mình sinh ra và lớn lên .Có thể sau này chúng ta sẽ sang các nước khác, lúc đầu, ta sẽ cảm thấy thấy nơi này thật tuyệt vời nhưng lâu dài ta sẽ thấy có cảm giác nhớ quê hương , có thể không phát triển và giàu có như các nước khác,nhưng nó mang lại cho ta cảm giác quen thuộc .giờ đây ,Ngồi ngẫm nghĩ Việt Nam có thể không giàu có,phát triển như nhiều quốc gia khác nhưng ở đất nước này có những hạnh phúc ,chỉ bằng những điều đơn giản .