Các bạn có biết không ? Hôm nay tớ mới đọc được một cuốn truyện ngắn của em tớ,và trong chính cuốn truyện đó tớ đọc được một câu chuyện có tên là " Câu chuyện quả táo ".Trong câu chuyện đó,tớ vô cùng cảm kích với sự hiếu thảo,lòng yêu thương vô bờ bến của cậu bé đối với người mẹ.

Hãy biết cho đi vì đó mới là điều quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta . Cậu bé trong câu chuyện đã khéo léo xử lí một  tình huống rất đỗi chân thành và ngộ nghĩnh. Trước câu hỏi hay nói cách khác là trước sự thử thách của người mẹ thử lòng con, cậu đã không đắn đo mà nhường cho mẹ một quả táo.Cho dù đó chỉ là một cử chỉ,một hành động nhỏ nhưng nó lại mang một ý nghĩa hết sức cao đẹp,đáng quý của cậu bé . Đó chính là sự quan tâm,sự chia sẻ , biết cho đi và hơn hết là tình yêu thương của người con đối với người mẹ của chính mình. Qủa thật đó là một điều tuyệt vời vô cùng đối với tớ ! Dẫu chỉ mới 5 tuổi nhưng cậu lại có một suy nghĩ rất chín chắn và hẳn không phải đứa trẻ nào cũng đều ứng xử như vậy ! Chính vì tình yêu mẹ dành cho con bao la, không lẫn chút tạp chất, không đòi hỏi báo đáp, luôn cho đi vô điều kiện mà mỗi người con chúng ta phải luôn khắc ghi công ơn to lớn và hiếu thảo với cha mẹ.

Câu chuyện trên đây giúp chúng ta hiểu ra rằng, đừng bao giờ đánh giá hay phán xét một ai đó quá vội vàng khi chưa thực sự hiểu về họ. Cổ nhân có câu: "Biết người, biết mặt, không biết lòng". ... Dù bản chất của con người rất khó thay đổi nhưng không có nghĩa là không thể.