Ai cũng vậy, cuộc đời đều trải qua mọi điều ngọt bùi đắng cay, cố gắng để thỏa lòng khao khát được rời quê nhà ghé thăm những nơi tĩnh lặng giàu sang, gửi những lời chào đầu tiên tới những chân trời rộng bể, những nơi không một con phố bụi bặm với tiếng xe ồn ào náo nhiệt. Giống như cô bé của tác giả trong bài đã rất mong ngóng được đi du lịch nước ngoài và khi trải qua những năm tháng đầu tiên xa tổ quốc, đem theo bao niềm vui được thể hiện trong những bức thư đầu tiên gửi về, khi ta thấy cô miêu tả nỗi niềm tha thiết về thành phố sạch đẹp, khác nhiều so với phố cổ Việt Nam. Đến mùa Đông, cô ta cũng gửi lại những niềm sung sướng khi xa tổ quốc, về sự tĩnh lặng và thanh khiết, không bụi bặm, chứa đầy tiếng ồn ào hay tiếng còi xe náo động như con phố thân quen. Tuy nhiên, dù có rời xa xứ gần gũi và bước sang xứ mới đi chăng nữa thì không có gì có thể cuốn trôi được những dông tố cuộc đời bên quê nhà. 

'Ta về ta tắm ao ta

Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.'

Từ câu ca dao trên, ta có thể thấu hiểu được rằng: Những sự giàu sang, ấn tượng khi xa quê hương đó không bao giờ có thể cắt đi sự gắn bó và nỗi niềm thương nhớ rừng vàng biển bạc và sự giản dị, sự trữu tình của quê nhà. Và cô em đã bày tỏ nỗi niềm đó vào lá thư của mùa đông năm thứ 2, gợi lại sự gần gũi thiêng liêng đối với quê cha đất tổ, nhớ lại những nắng ấm ban mai của quê nhà, nhớ lại những kỉ niệm và mong muốn được đi giữa con phố bụi bặm mà thân thiết, ghé qua các bến chợ xôn xao, đông đúc của Tổ Quốc. Ngoài ra, để thể hiện lòng nhớ thương qua các hành động chạy đuổi theo những người châu Á để tìm người Việt Nam vì hầu như tuổi thơ mọi người Việt Nam đều trải qua trên dải đất chữ S yêu dấu trên bán đảo Đông Dương.

Qua câu chuyện ta thấy tác giả rất thương em và hiểu được rằng người em đã muốn được hưởng ứng những sự trữu tình, nên thơ của Tổ Quốc và trở về với nơi cha sinh mẹ đẻ đang mong chờ, với chốn cũ sâu xa, với cánh tay dang rộng đón chờ mong ngóng em về nhà.

Vì vậy, câu chuyện trên đã gửi gắm ta một thông điệp rằng dù có xa quê nhà, trong tâm tư từng con người Việt Nam, không bao giờ bị cuốn đi những suy nghĩ và ký ức bên cội nguồn thân thương, cho dù miền đất không sang trọng như các nước khác, nhưng đó là nơi chốn thiêng và luôn luôn gieo mãi vào tâm hồn người Việt Nam những ký ức thiêng liêng của tuổi thơ bình dị bên làng quê tổ tiên.

Từ đó, hãy luôn thấu hiểu rằng, tình yêu nồng nàn và nỗi nhớ quê hương là tình cảm thiêng liêng, luôn trực trào và hiện ra gần gũi trong lòng mỗi người Việt Nam vì quê hương luôn là nguồn cảm hứng bao la, là niềm tự hào mãn nguyện của dân tộc.

'Việt Nam đất nước ta ơi,

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn.

Cánh cò bay lả dập dờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.'

Và mỗi khi ta từ giã quê nhà, dù có đi đâu về đâu, hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện lên gần gũi, thiết tha, rõ nét rõ khối trong tâm hồn mỗi người.