Chúng ta thường quen sống với sự tiện nghi , sung túc giàu có, không phải chiến tranh không biết những tiếng súng nổ của giặc  mà quên hiến dâng cho mọi người, ở ngoài kia có bao nghiêu người không may khuyết tật , bị liệt tay chân .... dù cũng chỉ là một nhánh hoa họ vẫn cảm thấy trân quý và vui lắm , cho đi yêu thương tại sao cứ phải nghĩ rằng sẽ nhận lại điều gì , họ như thế là cả một sự mất mát to lớn , dù chỉ là mấy nghìn thôi nhưng góp lại là cả một bữa cơm ngon ,một bộ áo mới ,vài trăm chúng ta mua một cốc nước , mua đồ ăn vặt là hết .nhưng ở ngoài kia những người đang khó khăn thì đó là mồ hôi và nước mắt còn không có cơm mà ăn , không có áo để mặc . Và Bác Hồ đã cống hiến cả cuộc đời mình vì cuộc đời chung của biết bao nhiêu người cùng khổ'' Nâng niu tất cả chỉ quên mình ''. Đặc biệt là có những con người tưởng chừng như không có đủ điều kiện như những người khác , nhưng họ vẫn vươn lên để góp sức mình cho đất nước .Chúng ta đều là người công dân nước Việt Nam thân yêu hãy cống  hiến bằng hết sức trẻ , hãy để cho ngọn lửa nhiệt huyết được rực cháy , mang hơi ấm cho mọi người.