THIÊN THẦN

                                        “ Họ đã sống và chết

                                           Giản dị và bình tâm

                                           Không ai nhớ mặt mà đặt tên

                                           Nhưng họ đã làm nên đất nước”

                                                                                       ( Đất nước – Nguyễn Khoa Điềm )

      Khi đôi mắt tôi còn thơ dại, lúc nào trong đôi mắt ấy, cũng mường tưởng thiên thần là những con người tuyệt đẹp, với đôi cách trắng đầy huyền nhiệm, lộng lẫy và nhiều phép thuật. Mãi đến sau này, tôi mới nhận ra: Thiên thần cũng chỉ là con người bình thường như chúng ta, chỉ khác, trái tim của họ kiên cường sắt đá và đẹp lung linh, luôn sẵn sàng hy sinh bảo vệ người khác… Ba người chiến sĩ phòng cháy chữa cháy ấy, liệu các chú, có phải là thiên thần trong ánh lửa tới đây...? Vâng, những “ thiên thần “ mà tôi nhắc tới , chính là ba chiến sĩ PCCC ( Phòng cháy chữa cháy ) đã hy sinh mình, bảo vệ an toàn cho người gặp nạn trong khi làm nhiệm vụ tại Quan Hoa ( Cầu Giấy ) , Hà Nội, vào chiều ngày 1-8 vừa qua. Vì tinh thần đẹp tựa thiên thần, họ đã không quản ngại “chết cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông” ( Sao chiến thắng – Chế Lan Viên ) . Hỡi các anh, linh hồn toả rạng của anh đã về trước Lăng Bác ghi công…?  Thời khắc này, Hà Nội vào mùa những hạt mưa nặng trĩu, xoá mờ cả khung cảnh nội thành, nhưng đâu đấy, bóng lửa còn rực cháy trong tim mỗi con người, khi nhớ đến bóng hình các anh, ngày hôm ấy ra đi vì người dân, rồi trở thành thiên thần bay đến bầu trời xanh nào… Martin Luther King Jr từng nói “ Bởi khi con người bị cuốn sâu vào điều đúng và sẵn lòng hy sinh vì nó không có điểm dừng nào thiếu đi chiến thắng “. Các anh, nơi đây, những người con mang dòng máu đỏ, vẫn luôn khắc ghi công ơn anh, vẫn luôn hướng lòng vào công lao, tinh thần, và một trái tim các anh. “ Chiến thắng “ mà các anh mang lại chính là sự an toàn, là các cười thở phào nhẹ nhõm, là lòng tin công dân đặt vào các anh, là một tấm gương đẹp cho lớp mai hậu neo theo, là nét đẹp vang danh cho trang sử vàng Việt nam thế khỉ hai mươi mốt. Ngọn lửa mạnh mẽ ấy đã đưa tôi đến quá khứ vang dội của những chàng “ Thạch Sanh của thế kỉ hai mươi” , những con người “ sống hiên ngang, bất khuất trên đời”.Lẽ chăng, dòng máu đỏ của vùng đất anh hùng này, đã nuôi dưỡng ý chí, lý tưởng, và cả tình yêu nước, thương dân, sẵn sàng xả thân cống hiến, bảo vệ yên bình cho các anh? Từ “ lớp cha trước, lớp con sau ; Đã thành đồng chí chung câu quân hành” , các anh đã gìn giữ vẻ đẹp thiêng liêng của thời ông cha đi trước:Một tinh thần “ tuổi xanh chẳng tiếc” – những “tuổi xanh” tựa thiên thần. Đất nước này, người dân đây, luôn tự hào vì có những con người là biểu tượng  “ xuân của lòng dũng cảm”. Chính vì vậy, hướng theo kim chỉ Nam của các anh, những thế hệ tiếp nối, như tôi, và cả bạn, đều cần có những tâm nhãn thông sáng, thừa kế ý nguyện, tinh thần, vẻ đẹp của các anh. Là những tươi lai, mần non của Tổ quốc, mỗi người cần có trách nhiệm với mục tiêu, tương lai, sự phát triển của cả bản thân và xã hội. Tấm lòng đẹp của những  “ thiên thần “ ấy cần được màu xanh tiếp nối. Giờ, tôi mới nghiệm được, thực ra thiên thần là có thật . Thiên thần không nhất thiết phải có cánh, nhưng nhất thiết phải có một trái tim.

CRE: Nguyễn Ý Nhi - Chuyên văn PBC