Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập 1 SVIP
Paustovsky tên đầy đủ là gì?
Paustovsky sinh năm nào?
Paustovsky mất năm nào?
Paustovsky từng học những trường đại học nào? (Chọn 2 đáp án)
Đâu là sáng tác của Paustovsky?
Paustovsky có sở trường là thể loại nào?
Paustovsky đã nhận được giải thưởng nào?
Lẵng quả thông thuộc thể loại nào?
Lẵng quả thông
Lúc ấy là tháng sáu, trời ấm. Đang hồi những đêm trắng. Những buổi hoà nhạc được tổ chức ngoài trời, tại công viên thành phố.
Dagny đi nghe hoà nhạc cùng cô Magda và chú Niels. Nàng muốn mặc chiếc áo dài trắng độc nhất của mình, nhưng chú Niels lại bảo rằng người con gái đẹp cần phải biết ăn mặc sao cho nổi bật hắn lên giữa những người chung quanh. Nói chung, bài diễn văn dài dòng của ông về chuyện đó có thể tóm tắt lại là trong những đêm trắng nhất thiết phải mặc áo đồ đen và ngược lại, trong đêm tối trời nên bận đồ trắng để phô sắc trắng lấp lánh của nó.
Không thể nào cãi lại ông Niels, Dagny mặc chiếc áo dài nhung đen, loại nhung lụa tuyết rất mịn. Bà Magda đã mượn trong kho phục trang của nhà hát cho nàng chiếc áo đó.
Khi Dagny đã mặc xong, bà Magda phải chịu là ông Niels có lí: Không gì có thể tôn nước da mai mái nghiêm nghị trên gương mặt của nàng và đối bím tóc dài lấp lánh vàng mười của nàng bằng thứ nhung huyền bí ấy.
- Này Magda, mình trông mà xem. - Chú Niels nói khẽ. - Con Dagny đẹp như thể nó đi gặp người yêu trong buổi đầu tiên ấy.
- Đúng vậy – Bà Magda trả lời – Thế mà lần hẹn đi nghe buổi hòa nhạc đầu tiên khi ông đến gặp tôi, tiếc rằng tôi lại chả được thấy ông là một anh chàng điển trai. Ông chỉ là một anh chảng ba hoa.
Và bà Magda đặt một nụ hôn lên tóc của chồng.
Buổi hoà nhạc bắt đầu sau khi khẩu đại bác cũ kĩ ở ngoài cảng nổ phát súng thường lệ buổi tối. Phát súng báo hiệu mặt trời lặn. Mặc dầu là buổi tối, cả nhạc trưởng, cả các nhạc công đều không thắp những ngọn điện nhỏ trên những giá nhạc. Tối hôm đó trời sáng đến nỗi những cây đèn lồng được thắp trong tán lá bồ đề hẳn cũng chỉ cốt để tạo cho buổi hoà nhạc một không khí hội hè.
Lần đầu tiên, Dagny được nghe một bản giao hưởng. Bản nhạc gợi lên trong lòng cô một nỗi xốn xang kì lạ. Những âm thanh chuyển tiếp và những hồi sấm của dàn nhạc gợi lên trong trí Dagny không biết bao nhiêu là hình ảnh giống như trong những giấc mơ.
Bỗng Dagny giật mình, ngước mắt lên. Nàng có cảm giác như người đàn ông gầy gò mặc áo đuôi tôm đang tuyên bố chương trình biểu diễn vừa gọi đến tên nàng.
- Chú gọi cháu đấy ư, chú? – Dagny hỏi ông Niels và ngay đó nàng cau mặt.
Chú nàng nhìn nàng một cách không ra là kinh hãi mà cũng không ra là thán phục. Và cả bà Magda nữa, bà cũng nhìn Dagny như vậy, chiếc khăn áp vào miệng.
- Có chuyện gì xảy ra vậy? – Dagny hỏi.
Bà Magda nắm lấy tay nàng và nói rất khẽ:
- Nghe kìa!
- Các vị thính giả ở những hàng ghế cuối yêu cầu tôi nhắc lại. Vậy, thưa quý vị, dàn nhạc chúng tôi sẽ trình bày hiến quý vị một khúc nhạc nổi tiếng của nhạc sĩ Edvard Grieg sáng tác tặng cô Dagny Pedersen, con gái ông gác rừng Hagerup Pedersen, nhân dịp cô mười tám tuổi.
Dagny hít một hơi dài đến nỗi nàng thấy tức ngực. Nàng muốn dùng hơi thở đó để giữ những giọt nước mắt đang trào lên trong họng, nhưng vô hiệu. Dagny cúi xuống và giấu mặt trong đôi bàn tay.
Thoạt đầu nàng không nghe thấy gì hết. Một cơn giông đang cuồn cuộn trong lòng nàng. Cuối cùng nàng nghe thấy tiếng tù vào mục đồng rúc lên trong buổi sớm tinh sương và dàn nhạc dây khẽ giật mình, đáp lại bằng trăm tiếng hát.
Lẵng quả thông được sáng tác vào năm nào?
Lẵng quả thông
Lúc ấy là tháng sáu, trời ấm. Đang hồi những đêm trắng. Những buổi hoà nhạc được tổ chức ngoài trời, tại công viên thành phố.
Dagny đi nghe hoà nhạc cùng cô Magda và chú Niels. Nàng muốn mặc chiếc áo dài trắng độc nhất của mình, nhưng chú Niels lại bảo rằng người con gái đẹp cần phải biết ăn mặc sao cho nổi bật hắn lên giữa những người chung quanh. Nói chung, bài diễn văn dài dòng của ông về chuyện đó có thể tóm tắt lại là trong những đêm trắng nhất thiết phải mặc áo đồ đen và ngược lại, trong đêm tối trời nên bận đồ trắng để phô sắc trắng lấp lánh của nó.
Không thể nào cãi lại ông Niels, Dagny mặc chiếc áo dài nhung đen, loại nhung lụa tuyết rất mịn. Bà Magda đã mượn trong kho phục trang của nhà hát cho nàng chiếc áo đó.
Khi Dagny đã mặc xong, bà Magda phải chịu là ông Niels có lí: Không gì có thể tôn nước da mai mái nghiêm nghị trên gương mặt của nàng và đối bím tóc dài lấp lánh vàng mười của nàng bằng thứ nhung huyền bí ấy.
- Này Magda, mình trông mà xem. - Chú Niels nói khẽ. - Con Dagny đẹp như thể nó đi gặp người yêu trong buổi đầu tiên ấy.
- Đúng vậy – Bà Magda trả lời – Thế mà lần hẹn đi nghe buổi hòa nhạc đầu tiên khi ông đến gặp tôi, tiếc rằng tôi lại chả được thấy ông là một anh chàng điển trai. Ông chỉ là một anh chảng ba hoa.
Và bà Magda đặt một nụ hôn lên tóc của chồng.
Buổi hoà nhạc bắt đầu sau khi khẩu đại bác cũ kĩ ở ngoài cảng nổ phát súng thường lệ buổi tối. Phát súng báo hiệu mặt trời lặn. Mặc dầu là buổi tối, cả nhạc trưởng, cả các nhạc công đều không thắp những ngọn điện nhỏ trên những giá nhạc. Tối hôm đó trời sáng đến nỗi những cây đèn lồng được thắp trong tán lá bồ đề hẳn cũng chỉ cốt để tạo cho buổi hoà nhạc một không khí hội hè.
Lần đầu tiên, Dagny được nghe một bản giao hưởng. Bản nhạc gợi lên trong lòng cô một nỗi xốn xang kì lạ. Những âm thanh chuyển tiếp và những hồi sấm của dàn nhạc gợi lên trong trí Dagny không biết bao nhiêu là hình ảnh giống như trong những giấc mơ.
Bỗng Dagny giật mình, ngước mắt lên. Nàng có cảm giác như người đàn ông gầy gò mặc áo đuôi tôm đang tuyên bố chương trình biểu diễn vừa gọi đến tên nàng.
- Chú gọi cháu đấy ư, chú? – Dagny hỏi ông Niels và ngay đó nàng cau mặt.
Chú nàng nhìn nàng một cách không ra là kinh hãi mà cũng không ra là thán phục. Và cả bà Magda nữa, bà cũng nhìn Dagny như vậy, chiếc khăn áp vào miệng.
- Có chuyện gì xảy ra vậy? – Dagny hỏi.
Bà Magda nắm lấy tay nàng và nói rất khẽ:
- Nghe kìa!
- Các vị thính giả ở những hàng ghế cuối yêu cầu tôi nhắc lại. Vậy, thưa quý vị, dàn nhạc chúng tôi sẽ trình bày hiến quý vị một khúc nhạc nổi tiếng của nhạc sĩ Edvard Grieg sáng tác tặng cô Dagny Pedersen, con gái ông gác rừng Hagerup Pedersen, nhân dịp cô mười tám tuổi.
Dagny hít một hơi dài đến nỗi nàng thấy tức ngực. Nàng muốn dùng hơi thở đó để giữ những giọt nước mắt đang trào lên trong họng, nhưng vô hiệu. Dagny cúi xuống và giấu mặt trong đôi bàn tay.
Thoạt đầu nàng không nghe thấy gì hết. Một cơn giông đang cuồn cuộn trong lòng nàng. Cuối cùng nàng nghe thấy tiếng tù vào mục đồng rúc lên trong buổi sớm tinh sương và dàn nhạc dây khẽ giật mình, đáp lại bằng trăm tiếng hát.
Đoạn văn bản trích học nằm ở phần nào của truyện Lẵng quả thông?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây