K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 9 2018

vì truyện ngắn đó kể về những người bất hạnh , có yếu tố hoang đường , thể hiện ước mơ , sự công bằng đối với sự bất công.

5 tháng 11 2017

Vì tác giả là An - đéc - xen

5 tháng 11 2017

Vì truyện An-đéc-xen là loại truyện  thường mang yếu tố hoang đường, kì ảo, thể hiện ươc mơ của nhân dân ta về chiến thắng cuối cùng của cái thiện và cái ác, sự công bằng và bất công.

31 tháng 7 2023

Truyện "Cô bé bán diêm" của Hans Christian Andersen là một câu chuyện ngắn nổi tiếng, nói về một cô bé nghèo đang bán diêm trong đêm giá lạnh. Truyện mang một thông điệp sâu sắc về tình người và lòng nhân ái. Phân tích truyện, ta có thể nhận thấy các yếu tố sau:

1. Tình người và lòng nhân ái: Truyện tập trung vào cuộc sống khó khăn của cô bé bán diêm và cách mà xã hội lạnh lùng đối xử với cô. Cô bé không chỉ bị bỏ rơi và bị bỏ quên trong cái lạnh giá của đêm đông, mà còn bị người khác coi thường và không chú ý đến. Tuy nhiên, trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, cô bé gặp một hình ảnh của bà mình và được bà đưa đi với mình. Điều này cho thấy tình người và lòng nhân ái có thể tồn tại ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất

.2. Sự bất công xã hội: Truyện cho thấy sự bất công xã hội khi cô bé bán diêm không nhận được sự quan tâm và giúp đỡ từ những người đi qua. Ngược lại, họ chỉ coi cô bé như một cản trở và không đáng để dừng lại. Điều này thể hiện sự thờ ơ và vô tâm của xã hội đối với những người nghèo khó.

 3. Hy vọng và tưởng tượng: Truyện cũng nhấn mạnh vai trò của hy vọng và tưởng tượng trong cuộc sống. Dù cô bé bị bỏ rơi và chịu đựng sự lạnh lẽo của đêm đông, cô vẫn có thể tưởng tượng và mơ ước về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Điều này thể hiện sức mạnh của tâm hồn và khả năng vượt qua khó khăn. 

Tóm lại, truyện "Cô bé bán diêm" của Hans Christian Andersen là một câu chuyện đầy ý nghĩa về tình người, lòng nhân ái và sự bất công xã hội. Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự tử tế và hy vọng trong cuộc sống. 

13 tháng 10 2016

Truyện của An-đéc-xen kết hợp hài hòa sự kì diệu, hiện thực và sự quái dị cho nên bất cứ truyện nào của ông cũng sinh động như chính cuộc sống. Ở bất cứ truyện nào người ta cũng tìm thấy bóng dáng tự nhiên và xã hội của đất nước Đan Mạch quê hương thân yêu của An-đéc-xen....

30 tháng 12 2017

Chọn đáp án: C

21 tháng 9 2021

c

18 tháng 10 2021

tham khảo:

 Cô bé chết vì đói và lạnh. Đây là một cái chết không đáng có, một cái chết hết sức đáng thương của một em bé bất hạnh. Em bé chết nhưng đôi má vẫn hồng và đôi môi như đang mĩm cười là hình ảnh thật đẹp. Dường như em không chết mà đi vào cõi bất tử, nơi có tình yêu thương bao la của bà. Hình ảnh em bé chết rét ngoài đường phố, trong đêm giao thừa đã gợi lên bao xót xa trong lòng người đọc. Chúng ta phải  thương xót, đồng cảm, có trách nhiệm với cuộc sống đáng thương của cô bé.2 

Chúng ta cso thể nói cụ Bơ-men là một nghệ sĩ vĩ đại là bởi vì
+Cụ Bơ-men đã hi sinh cả mạng sống của mik để cứu lấy một cô hạo sĩ

+Cụ đã dỗ hết sức lực còn lại để hoàn thành bức vẽ trong đêm mưa bão

+Chính kiệt tác của cụ Bơ-men đã giúp cho Giôn-xi ko còn thấy bi quan nữa

+Ông đã vẽ một bức tranh mà ngay cả người họa sĩ cũng ko nhận ra

+Ông có nột tấm lòng thương người,giúp người khác hết sức có thể

18 tháng 10 2021

cảm ơn bạn

 

14 tháng 12 2022

Cô bé đã quẹt diêm 5 lần. Mỗi lần quẹt diêm, những mộng tưởng xuất hiện trong mắt em:

Lần thứ nhất, vì em đang rét nên “Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng”.

Lần thứ hai, em đang đói, nên mơ ước “Bàn ăn đã dọn, khăn trải bàn trắng tinh, trên bàn toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay”.

Lần thứ ba, khi đã được ấm, no trong tưởng tượng, em ước “một cây thông Nô-en. Cây lớn và lộng lẫy… Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong các tủ hàng”.

Lần tiếp theo, “em bé nhìn thấy rõ ràng bà em đang mỉm cười với em”.

Lần cuối cùng, vì muốn níu bà ở lại, “em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Diêm nối nhau chiếu sáng như giữa ban ngày. Chưa bao giờ em thấy bà em to lớn và đẹp lão như thế này. Bà cụ càm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi”.