K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 5 2021

TK:           

                       Người ta bảo có mẹ là cô giáo

                    Con sẽ vui sẽ biết mấy tự hào

                    Hơn các bạn mẹ luôn bên chỉ bảo

                Mẹ cười buồn không biết nói làm sao.

           Vâng, câu thơ đã thay em nói lên tất cả. Em rất vui và tự hào khi có mẹ là giáo viên

              Mẹ em năm nay 38 tuổi, nghề giáo gắn bó với mẹ đến nay đã gần mười năm nay. Khuôn mặt mẹ trái xoan xinh xắn với đôi mắt đen láy, sáng long lanh tình yêu thương dành cho em, cho gia đình và cho học sinh yêu quý của mẹ. Mũi của mẹ em rất cao, thanh thoát, những ngày còn bé, mẹ hay chạm mũi vào gò má em, dịu dàng nâng niu. Môi mẹ đỏ thắm, xinh xắn như những thiếu nữ tuổi đôi mươi. Nụ cười rạng rỡ, ấm áp luôn nở trên môi mẹ mang đến cho em niềm vui và hạnh phúc khó tả. Mái tóc mẹ đen và dài óng mượt, mẹ thường dùng kẹp để cố định gọn gàng đằng sau gáy. Đôi bàn tay mẹ thon dài như búp măng, nhưng lúc nào cũng dính đầy bột phấn. Đôi bàn tay ấy là niềm tự hào nho nhỏ với mẹ, vì chính nhờ nó, mẹ chăm lo cho chúng em, chăm lo cho gia đình, và cống hiến, chèo đò cho bao thế hệ học trò qua sông.

             Mẹ có một tình yêu mãnh liệt với nghề giáo. Bất chấp khó khăn và vất vả, mẹ trái lời bà ngoại theo đuổi ước mơ trở thành một giáo viên dạy văn. Mẹ cũng chính là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em. Em vẫn nhớ như in hình ảnh mẹ duyên dáng trong chiếc áo dài vào những dịp khai giảng, lễ kỉ niệm. Những khoảnh khắc đó, mẹ đẹp như một tia nắng mùa xuân. Mỗi khi giảng bài, giọng mẹ trầm bổng và truyền cảm, truyền vào bài giảng của mình linh hồn sống động, cuốn hút người nghe theo từng câu, từng chữ. Chất giọng ngọt ngào của mẹ đã trở thành kỉ niệm mà sau này các anh chị ra trường về thăm vẫn còn nhắc lại mãi.

           Nghề nghiệp của mẹ cao quý mà vô cũng vất vả. Nhiều đêm dài, cả nhà đã chìm sâu vào giấc ngủ, mẹ vẫn miệt mài bên trang giáo án, bên tập bài kiểm tra. Mẹ tỉ mỉ đọc từng câu chữ, cẩn thận sửa lỗi sai cho học sinh. Có những đêm đồng hồ điểm 3 giờ sáng mẹ mới vào màn chợp mắt. Mẹ dành sự quan tâm cho tất cả học sinh của mình nên ai cũng quý mẹ. Các anh các chị thường tơi nhà em ăn cơm, nhiều người còn gọi mẹ là u, là má, giành mẹ với em khiến em khóc nức nở. Những ngày như sinh nhật, 20 – 11, trong nhà em ngập hoa và những tấm thiệp xinh xắn. Nhiều học trò của mẹ đã thành công, lập gia đình vẫn không quên ghé nhà thăm hỏi. Những lúc ấy, mẹ vui lắm. Tay bắt mặt mừng, nụ cười cứ nở mãi. Là một giáo viên mẫu mực, nhưng mẹ vẫn là một người nội trợ, người mẹ, người vợ, người con mà gia đình em vô cùng trân trọng. Bận bịu ở trường nhưng chưa bao giờ mẹ quên bố con em. Quần áo của bố vẫn phẳng phiu dưới đôi bàn tay mẹ. Mọi việc từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống của em đều nhờ đôi bàn tay mẹ. Mẹ hiền lành, tốt bụng, hàng xóm láng giềng ai cũng yêu cũng quý. Mẹ nuôi em khôn lớn, dạy em tập nói, bước đi, cầm tay em viết những nét chữ đầu tiên và dạy em những bài học làm người quý giá. Mẹ đạt được danh hiệu giáo viên giỏi nhiều năm và cũng giữ vị trí số một trong trái tim bố con em.

            Mẹ đối với em là món quà quý giá, thiêng liêng nhất. Mai sau, dù khôn lớn, tình yêu và những bài học mẹ trao cho em mãi mãi là hành trang theo em đến suốt cuộc đời. Mẹ là tình yêu lớn nhất, may mắn lớn nhất và niềm tự hào lớn nhất của em.

4 tháng 5 2021

TK#

Người ta bảo có mẹ là cô giáo

Con sẽ vui sẽ biết mấy tự hào

Hơn các bạn mẹ luôn bên chỉ bảo

Mẹ cười buồn không biết nói làm sao.

Vâng, câu thơ đã thay em nói lên tất cả. Em rất vui và tự hào khi có mẹ là giáo viên

Mẹ em năm nay 38 tuổi, nghề giáo gắn bó với mẹ đến nay đã gần mười năm nay. Khuôn mặt mẹ trái xoan xinh xắn với đôi mắt đen láy, sáng long lanh tình yêu thương dành cho em, cho gia đình và cho học sinh yêu quý của mẹ. Mũi của mẹ em rất cao, thanh thoát, những ngày còn bé, mẹ hay chạm mũi vào gò má em, dịu dàng nâng niu. Môi mẹ đỏ thắm, xinh xắn như những thiếu nữ tuổi đôi mươi. Nụ cười rạng rỡ, ấm áp luôn nở trên môi mẹ mang đến cho em niềm vui và hạnh phúc khó tả. Mái tóc mẹ đen và dài óng mượt, mẹ thường dùng kẹp để cố định gọn gàng đằng sau gáy. Đôi bàn tay mẹ thon dài như búp măng, nhưng lúc nào cũng dính đầy bột phấn. Đôi bàn tay ấy là niềm tự hào nho nhỏ với mẹ, vì chính nhờ nó, mẹ chăm lo cho chúng em, chăm lo cho gia đình, và cống hiến, chèo đò cho bao thế hệ học trò qua sông.

Mẹ có một tình yêu mãnh liệt với nghề giáo. Bất chấp khó khăn và vất vả, mẹ trái lời bà ngoại theo đuổi ước mơ trở thành một giáo viên dạy văn. Mẹ cũng chính là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em. Em vẫn nhớ như in hình ảnh mẹ duyên dáng trong chiếc áo dài vào những dịp khai giảng, lễ kỉ niệm. Những khoảnh khắc đó, mẹ đẹp như một tia nắng mùa xuân. Mỗi khi giảng bài, giọng mẹ trầm bổng và truyền cảm, truyền vào bài giảng của mình linh hồn sống động, cuốn hút người nghe theo từng câu, từng chữ. Chất giọng ngọt ngào của mẹ đã trở thành kỉ niệm mà sau này các anh chị ra trường về  thăm vẫn còn nhắc lại mãi.

Nghề nghiệp của mẹ cao quý mà vô cũng vất vả. Nhiều đêm dài, cả nhà đã chìm sâu vào giấc ngủ, mẹ vẫn miệt mài bên trang giáo án, bên tập bài kiểm tra. Mẹ tỉ mỉ đọc từng câu chữ, cẩn thận sửa lỗi sai cho học sinh. Có những đêm đồng hồ điểm 3 giờ sáng mẹ mới vào màn chợp mắt. Mẹ dành sự quan tâm cho tất cả học sinh của mình nên ai cũng quý mẹ. Các anh các chị thường tơi nhà em ăn cơm, nhiều người còn gọi mẹ là u, là má, giành mẹ với em khiến em khóc nức nở. Những ngày như sinh nhật, 20 – 11, trong nhà em ngập hoa và những tấm thiệp xinh xắn. Nhiều học trò của mẹ đã thành công, lập gia đình vẫn không quên ghé nhà thăm hỏi. Những lúc ấy, mẹ vui lắm. Tay bắt mặt mừng, nụ cười cứ nở mãi.

Là một giáo viên mẫu mực, nhưng mẹ vẫn là một người nội trợ, người mẹ, người vợ, người con mà gia đình em vô cùng trân trọng. Bận bịu ở trường nhưng chưa bao giờ mẹ quên bố con em. Quần áo của bố vẫn phẳng phiu dưới đôi bàn tay mẹ. Mọi việc từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống của em đều nhờ đôi bàn tay mẹ. Mẹ hiền lành, tốt bụng, hàng xóm láng giềng ai cũng yêu cũng quý. Mẹ nuôi em khôn lớn, dạy em tập nói, bước đi, cầm tay em viết những nét chữ đầu tiên và dạy em những bài học làm người quý giá. Mẹ đạt được danh hiệu giáo viên giỏi nhiều năm và cũng giữ vị trí số một trong trái tim bố con em.

Mẹ đối với em là món quà quý giá, thiêng liêng nhất. Mai sau, dù khôn lớn, tình yêu và những bài học mẹ trao cho em mãi mãi là hành trang theo em đến suốt cuộc đời. Mẹ là tình yêu lớn nhất, may mắn lớn nhất và niềm tự hào lớn nhất của em.

23 tháng 6 2018

2. Công dụng của dấu phẩy là:

+Ngăn cách các thành phần phụ của câu với chủ ngữ và vị ngữ

+Ngăn cách các từ ngữ có cùng chức vụ trong câu

+Ngăn cách một từ ngữ với một bộ phận chú thích của nó

+Ngăn cách các vế của một câu ghép

k cho mik nha,chúc bn học tốt

23 tháng 6 2018

tả cô giáo

Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cô để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.

Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.

Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình” . Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.

2. tác dụng dấu phẩy là

Công dụng của dấu phẩy là:

  + Ngăn cách thành phần phụ của câu với chủ ngữ và vị ngữ.

  + Ngăn cách các từ ngữ có cùng chức vụ trong câu.

  + Ngăn cách một từ ngữ với bộ phận chú thích của nó. 

  + Ngăn cách các vế của một câu ghép.

5 tháng 10 2018

Giáo viên đọc cho học sinh viết bài “Người mẹ” SGK Tiếng Việt 3 tập 1 trang 30 ( viết từ: “Một bà mẹ…. được tất cả”)

4 tháng 1 2023

có ở trrrn mạng í :)

23 tháng 11 2017

Không như những đứa trẻ khác ngày đầu tiên đến trường với gương mặt sợ sệt, đối với tôi, được đi học là niềm vui sướng không thể tả. Ngồi trên xe tôi cứ hối thúc mẹ chạy nhanh, rồi trông thời gian qua mau để sớm gặp được các bạn mới, tiếng trống trường và các thầy cô. Cũng không có gì ngạc nhiên khi tôi lại vui mừng đến thế, bởi ngay từ 3 tuổi tôi đã được mẹ đưa đến trường. Mẹ tôi là giáo viên tiểu học ngay chính trường tôi đang học. Những lần bà bận việc không trông tôi được, mẹ buộc phải dẫn tôi đến lớp. Lúc đó, mẹ sắp xếp cho tôi ngồi vào bàn đầu cùng các anh chị, tuy không hiểu mẹ giảng những gì nhưng tôi thấy thú vị vô cùng, mong cho đến ngày đủ tuổi đi học

Vốn muốn được chính tay mẹ dạy nên tôi cứ nằng nặc đòi mẹ phải dạy cho mình, mặc dù mẹ tôi đang dạy lớp 5. Bố dỗ dành: "Ráng học giỏi, lên lớp, rồi con sẽ được mẹ dạy. Không ai một bước bay vọt lên trời đâu, phải bước lên từng nấc, con  trai ạ!". Nghe lời mọi người trong nhà, tôi cố gắng học thật chăm, đạo đức tốt, lao động cũng chẳng thua ai. Bù lại cho những tháng ngày vất vả đó là năm nào tôi cũng được lĩnh thưởng trong tốp 5 của lớp.

4 năm học trôi qua đối với tôi là một thời gian rất dài, nhưng cũng chóng vánh qua đi. Ngày vào lớp 5 cũng đã đến. Mẹ sắp xếp cho tôi vào lớp 5/2 do mẹ chủ nhiệm. Thế nhưng mọi việc không như tôi mong ước. Khi vào lớp mẹ dạy, tôi mới biết, mẹ không như ở nhà chiều chuộng tôi. Trong lớp mẹ là một giáo viên cứng cỏi, nghiêm túc và không thiên vị một ai.

Tôi nhớ có lần mải lo xem truyện tranh mà quên việc học bài môn văn. Mẹ nhắc nhở: "Ngày mai mẹ sẽ gọi con lên trả bài đấy, không thuộc là xơi trứng ngỗng!". Tôi vẫn dửng dưng trước câu nói ấy vì biết mẹ sẽ không làm thế đối với con mình. Nào ngờ, sáng hôm sau, mẹ kêu ngay tên tôi lên trả bài. Tôi sửng sốt đến đỏ bừng mặt, cầm quyển tập từ từ lên bục giảng lí nhí bảo: "Thưa cô, em không thuộc bài". Mẹ thẳng tay cho tôi điểm 0. Cả lớp trố mắt nhìn tôi và tự đặt câu hỏi. Hôm ấy, về đến nhà, tôi giận mẹ, lao vào phòng đóng cửa không chịu ăn cơm. Mẹ và bà gọi mãi nhưng tôi không trả lời. Lát sau bố về tới, gõ cửa phòng và nhẹ nhàng gọi tôi. Tưởng bố là đồng minh nên tôi mở cửa. Nào ngờ bố chỉ cười và khuyên: "Mẹ làm như thế là đúng, con trai ạ! Con phải hiểu cho mẹ, để là một giáo viên gương mẫu, đòi hỏi phải có đạo đức, yêu nghề và không thiên vị bất cứ một học sinh nào, ngay cả con của mình. Cố gắng học tập để mẹ con không còn phải khó xử, và con cũng đánh tan mọi sự nghi ngờ của bè bạn về việc mẹ mình là cô giáo". Tôi thấm thía lời nói của bố, ngoan ngoãn ra ngoài ăn cơm và không quên khoanh tay xin lỗi mẹ.

Chẳng những mẹ là cô giáo công bằng mà còn có lòng bao dung, thương học sinh như con ruột mình. Tôi đã từng cùng mẹ và các bạn đến thăm lớp trưởng ốm, hay mẹ vận động cả lớp quyên góp tiền ủng hộ học sinh nghèo...  Mỗi chủ nhật, mẹ dành ra 2 tiếng để dạy phụ đạo kiến thức khó, chưa hiểu. Suốt năm học lớp 5, tôi mới thấu hiểu tình cảm của mẹ dành cho học trò mình. Những việc làm ý nghĩa đó đã nhân đôi tình yêu thương của tôi dành cho mẹ và cố gắng học thật tốt.

Giờ đây, sau rất nhiều năm ngồi trên ghế nhà trường, được trau dồi rất nhiều kiến thức từ nhiều thầy cô giáo nhưng ấn tượng về người giáo viên lớp 5 khiến tôi không thể nào quên. Dù ở mãi tận đô thành nhưng cứ vào 20-11 hàng năm là tôi thu xếp về thăm gia đình, thăm thầy cô giáo, đặc biệt là tặng mẹ một món quà thật ý nghĩa thay cho lòng tri ân của tôi đối với người. Tất cả những món quà do học sinh gửi tặng, đặc biệt là của tôi, mẹ đều cất giữ cẩn thận, lâu lâu lấy ra ngắm rồi cười mãn nguyện. Những lúc thế, bố hay trêu mẹ: “Cả đời mẹ con làm giáo viên không thiên vị bất cứ ai, nhưng nay về hưu thì ngược lại”. Tôi hỏi bố: “Mẹ thiên vị chuyện gì?”. Bố bảo: “Tất cả những món quà do học sinh tặng, mẹ chỉ ưu ái với món quà của con nhiều nhất thôi”.

23 tháng 11 2017

Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.

3 tháng 5 2019

Giáo viên đọc cho học sinh viết bài “Bài tập làm văn” SGK Tiếng Việt 3 tập 1 trang 48.

12 tháng 1 2018

Giáo viên đọc cho học sinh viết bài “Bài tập làm văn” SGK Tiếng Việt 3, tập 1 trang 46 (viết từ “Có lần, ……đến Đôi khi, em giặt khăn mùi soa”).

15 tháng 5 2021

Tui lop 6 ma chua dc hc bai nay nha

15 tháng 5 2021

lớp tôi có bạn tả được 10 điểm đấy

24 tháng 11 2019

My History teacher for this school year is Ms. Lan, and we are all happy to study with her. She will turn 38 this year, but she still does not intend to get married or even have a boyfriend. She says that her life is for teaching and training students, and she feels it better to stay with her parents. She is a short, slim and beautiful woman despite her age. She loves to wear colorful ao dai to school, and we can count that maybe she has up to 30 different ones. Ms. Lan is a gentle and kind person, so she uses a really soft voice to give lectures, and the whole class must be very quiet in order to hear exactly what she is saying. Besides those lectures, she usually chats with us about her life and other funny things, so we feel very comfortable when studying with her. She is our teacher, but it seems that we are more worried about her than vice versa. Although she is happy to be alone, we all hope that she will find her true love soon.