K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

MINI GAME TEST KĨ NĂNG NGHE TIẾNG ANH PART 2 Lần trước mình đã trao giải xong, lần này mình định làm Max GAME nhưng mà không đủ thời gian (để hè năm sau đi). Đề lần này cũng là nghe, chọn A, B, C nhưng mức độ khó hơn lần trước (lần đầu tui nghe liền xuất hiện suy nghĩ: mấy người này đang nói ngôn ngữ ngoài hành tinh nào vậy? bắt UFO về hành tinh của các người đi ><) Giải thưởng: 1 giải nhất:...
Đọc tiếp

MINI GAME TEST KĨ NĂNG NGHE TIẾNG ANH PART 2

Lần trước mình đã trao giải xong, lần này mình định làm Max GAME nhưng mà không đủ thời gian (để hè năm sau đi). Đề lần này cũng là nghe, chọn A, B, C nhưng mức độ khó hơn lần trước (lần đầu tui nghe liền xuất hiện suy nghĩ: mấy người này đang nói ngôn ngữ ngoài hành tinh nào vậy? bắt UFO về hành tinh của các người đi ><)

  • Giải thưởng:

  • 1 giải nhất: 5SP

  • 1 giải nhì: 3SP

  • 1 giải ba: 2SP

  • 2 giải khuyến khích: 1SP

Nói ở đây tí: cái này mình mở ra để test kĩ năng của các bạn, nếu thấy giải thưởng ít, ok, bạn có thể không tham gia. Nhưng làm ơn ai không tham gia thì đừng nói ra nói vào để cho người khác tham gia.

  • Thời hạn nộp bài: 22h ngày 1/9/2018

  • Link làm bài: http://bit.ly/bailamMinigame

  • Link nghe: http://bit.ly/Minigamepart2

49
28 tháng 8 2018

Nếu các bạn đúng chị tình nguyện tặng thêm SP ^ ^ giúp em

28 tháng 8 2018

Cmt đầu ngại ***** :))

MINI GAME TEST KĨ NĂNG NGHE TIẾNG ANH Từ trước tới giờ mình thấy box Anh mấy bạn đăng toàn bài tập về ngữ pháp, phát âm,... ít thấy ai hỏi về phần nghe (mà có hỏi cũng không có file nghe). Cho nên hôm nay mình quyết định mở mini game test kĩ năng nghe Tiếng Anh để thay đổi không khí. Điều kiện tham gia: Tài khoản có ít nhất 20 câu trả lời và 1GP Giải thưởng: 1 Giải nhất: 1GP + 1 phần quà bí...
Đọc tiếp

MINI GAME TEST KĨ NĂNG NGHE TIẾNG ANH

Từ trước tới giờ mình thấy box Anh mấy bạn đăng toàn bài tập về ngữ pháp, phát âm,... ít thấy ai hỏi về phần nghe (mà có hỏi cũng không có file nghe). Cho nên hôm nay mình quyết định mở mini game test kĩ năng nghe Tiếng Anh để thay đổi không khí.

  • Điều kiện tham gia: Tài khoản có ít nhất 20 câu trả lời và 1GP

  • Giải thưởng:

  • 1 Giải nhất: 1GP + 1 phần quà bí mật

  • 2 Giải nhì: 5SP + 1 phần quà bí mật

  • 5 Giải ba: 3SP

  • 12 Giải khuyến khích: 1SP

  • Thời hạn nộp bài: đến 22h ngày 25/8/2018 (vì là mini Game nên thời gian ít thôi, nếu có thể, mọi người mời bạn bè để đủ 20 người có giải nha)

  • Link download file nghe: http://bit.ly/filenghebaitest (mình không biết cho mọi người nghe online như thế nào nên chịu khó download nhé)

  • Link làm bài: http://bit.ly/MinigamedoNgotochuc

50
22 tháng 8 2018

Nguyễn Nhật Minh khong co dau, t nghe moi cau 1 lan roi ma :))

22 tháng 8 2018

Nguyễn Nhật Minh la sao.? T chi nop 1 bai thoi

1. một người dự định đi từ a đến b dài 96km với vận tốc và thời gian dự định. sau khi đi đc 4h thì vận tốc bị giảm đi 3km/h nên đã hết thời gian dự định mà người đó còn cách b 12 km. tính vận tốc dự định2. một đơn vị xây dựng được giao làm 1 con đường dài 16800m trong 1 thời gian dự định trước. Do mỗi ngày họ làm ít hơn định mức 150m nên đã quá thời gian quy định mất 8...
Đọc tiếp

1. một người dự định đi từ a đến b dài 96km với vận tốc và thời gian dự định. sau khi đi đc 4h thì vận tốc bị giảm đi 3km/h nên đã hết thời gian dự định mà người đó còn cách b 12 km. tính vận tốc dự định

2. một đơn vị xây dựng được giao làm 1 con đường dài 16800m trong 1 thời gian dự định trước. Do mỗi ngày họ làm ít hơn định mức 150m nên đã quá thời gian quy định mất 8 ngày mà họ mới làm được 141900m. Hỏi xem họ định hoàn thành con đường trog bao nhiêu ngày và mỗi ngày làm được bao nhiêu m

3. Hai đội công nhân làm chung một công việc. Thời gian để đội 1 làm xong công việc 1 mình ít hơn thời gian để đội 2 làm một mình xong công việc xong công việc là 4h. tông 2 thời gian thời gian này gấp 4,5 lần thời gian hai đội cùng làm chung để xong công việc đó. Hỏi mỗi đội làm công viêc đó mất bao lâu

0
Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus nàyCưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốtAnh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiềntính ra như vậy thì em giận...
Đọc tiếp

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus này
Cưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốt
Anh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước
Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiền
tính ra như vậy thì em giận anh, rồi em chặn anh cũng không có gì làm lạ, anh chỉ cần em học tốt, còn lại anh không nghĩ gì đâu, nhưng anh cũng mong em sớm nghĩ lại, tạo cho anh cơ hội để anh nói lời xin lỗi
có thể là em nghĩ anh vô tâm, bỏ em đi với người con gái khác, nhưng không, lòng này anh chỉ có em thôi, mong em đừng suy nghĩ nhiều rồi tự làm khổ mình, thấy em buồn anh đau lòng lắm
nhưng trong lòng anh vẫn còn câu hỏi, liệu, em có còn yêu anh không?
anh biết, anh làm như vậy là không thể chấp nhận được, anh rất hiểu em mà, em chỉ đem lòng yêu mình anh, dành trọn trái tim cho anh thế mà anh lại lôi lí do học hành ra để không gặp em nữa
Liệu có thật như vậy?
Em biết em đã từng nói gì với anh không, em đã nói là: "gần đây em học tệ quá, từ lúc yêu đương em học xuống dốc không phanh". Anh nghe tới đó rất buồn, nhưng anh không muốn yếu đuối, bởi em cũng không muốn vậy, anh thầm nghĩ rằng, anh đã đòi hỏi quá nhiều tình cảm từ trái tim em không, anh nghĩ lại thì kì thi HK1 cũng sắp tới, và buộc mình không được làm phiền em nữa anh mới nói như vậy
Anh nói như vậy là không cần em xin lỗi hay bỏ qua gì đâu, chỉ muốn nói cho em hiểu là, một thằng như anh không xứng đáng để được em tôn trọng, em còn rất nhiều chàng trai và con đường khác, nhưng em lại chọn anh, anh thấy khoảng thời gian bên em vừa qua đã là quá đủ rồi, cảm ơn em.
Còn bây giờ, đây chỉ là cảm nghĩ của anh thôi nhé, em chặn anh không lí do, không một lời cảnh báo, không nói gì thêm, liệu có phải em nghĩ đã tới ngày kết thúc cuộc tình 8 tháng 24 ngày của chúng ta không
Nếu em muốn tìm một hạnh phúc mới thì anh cũng tôn trọng quyết định của em, mặc dù là 1 thằng con trai, anh không muốn nhường em cho ai khác, nhưng anh luôn nhớ câu hứa của mình:
-Nếu anh không thể cho em niềm vui và hạnh phúc, em theo ai khác hơn anh thì anh cũng sẽ vui lòng.
anh cũng không cần lí do để chia tay, nếu em muốn, anh sẽ theo ý kiến cảu em, Haizzz, biết sẽ buồn lắm, anh sẽ phải khóc rất nhiều nhưng, anh xin lỗi
Cưu à, em có nghe thấy anh gọi không, anh mong rằng chuyện này vẫn còn có khả năng cứu vãn, nhưng rốt cuộc anh thật tệ phải không, xin lỗi vì đã làm phiền em trong thời gian qua
Anh xin lỗi em, Cưu ạ

Mình cũng mong mọi người nói tin này tới Cưu nha

8
24 tháng 12 2019

Trời , Chi ko tin nổi luôn , Thiên kinh thật đấy , Chi nghĩ Thiên thật lòng với Cưu đó , mong Cưu bỏ qua cho Thiên nha

_Hai đứa tụi bay lại có chuyện rồi !

_Bh tao sẽ nói thật lòng ok nha!!

: Thật ra ý tình cảm , cảm xúc của con người đều phụ thuộc vào thời gian và mọi người xung quanh,... Đến khi thật lòng thì chính bản thân mình với người khác sẽ gặp nhiều tổn thương . Tình yêu xuất phát từ hai phía, tao cx biết hai đứa bay ko muốn ai làm tổn thương ai cả, v nên đừng ép buộc nhau, đừng từ bỏ 1 thứ gì mà mình coi là tất cả.

_____Tao mong hai đứa đừng nhắc đến 1 lý do '' Học tập '' chính nó là lý do khiến tao rơi nhiều nước mắt nhất và cũng là lý do của mày nữa đó Thiên ạ !! Mày quan tâm đến việc học tập của Cưu thì không sao, vẫn bình thường đúng không , nhưng đến khi chính bản thân mày còn không biết con Cưu nó cần mày , cần những dòng nhắn tin vui vẻ với nhau, cần lời động viên quan tâm từ mày đó Thiên ạ.

_Nếu lòng mày hỏi nó: Em có yêu anh không ??...Thì tao xin thưa với mày rằng Mày đg nghi ngờ về tình cảm của nó giành cho mày.V mà mày còn có thể nói hiểu nó , tao chỉ xin mày '' Sống thật với bản thân mình, đừng bh suy diễn lung tung trong khi Cưu còn tình cảm và coi mày là người duy nhất ''

_Thiên , mày biết không : khi con gái nó luôn vui vẻ, luôn biết được người mình yêu luôn quan tâm, luôn động viên mình thì chắc chắn rằng nó sẽ cố gắng bằng được để mày không phải thất vọng, để mày có thể yên tâm.

___Nếu mày không xứng đáng để nó tôn trọng thì mày sai hoàn toàn không xứng đáng v thì sao nó lại yêu mày, nó lại giành tình cảm trọn vẹn cho mày vậy Thiên ?? Cho tao câu trả lời đi..

'' Qúa đủ '' bộ Thiên ơi, khi mày viết ra từ đó cảm giác như thiếu một thứ gì đó hay không ?? Mày viết ra từ đó , mày có cần hiểu cảm giác của Cưu không ???

- Cảm nghĩ của mày , tao Tôn Trọng.

_Khi chính mình hứa thì phải thực hiện được nhưng đừng nói : Không thể cho em niếm vui và hạnh phúc.

Vì mày và Cưu đã giành tình cảm cho nhau rồi đó là niếm vui và hạnh phúc lớn nhất đó !!

____Khi chia tay phải cần 1 lý do vì mình sẽ biết rằng người đó từ trước tới giờ có yêu mình thật lòng không hoặc chỉ rung động 1 khoảng thời gian !!

~ Tao nói thật đó Thiên ạ ! Với tư cách là BFF à không chỉ là bạn bình thường thôi dù thế nào đi nữa thì tao vẫn sẽ cho mày một lời khuyên chân thành . Tao mong mày đừng bao giờ lôi " Việc học " ra vì nó sẽ làm tổn thương nhiều lắm !!

~~~~~~~Nghe lời tao , hai đứa chúng mày cần phải tha lỗi cho nhau dù chỉ 1 lần , đừng 1 phút giận hờn, dỗi, tức ,.. mà làm mất đi Người mà mình Yêu nhất nhé !! không lại giống tao và người yêu cũ , cảm giác mất mác lắm đó !!!

_____Xin lỗi nhé! Tao ko có nhiều thời gian để tâm sự với 2 đứa tụi bay nx rồi !! Lúc nào khó khăn đừng quên tao ...

#Ginnn

.....<3

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus nàyCưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốtAnh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiềntính ra như vậy thì em giận...
Đọc tiếp

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus này
Cưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốt
Anh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước
Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiền
tính ra như vậy thì em giận anh, rồi em chặn anh cũng không có gì làm lạ, anh chỉ cần em học tốt, còn lại anh không nghĩ gì đâu, nhưng anh cũng mong em sớm nghĩ lại, tạo cho anh cơ hội để anh nói lời xin lỗi
có thể là em nghĩ anh vô tâm, bỏ em đi với người con gái khác, nhưng không, lòng này anh chỉ có em thôi, mong em đừng suy nghĩ nhiều rồi tự làm khổ mình, thấy em buồn anh đau lòng lắm
nhưng trong lòng anh vẫn còn câu hỏi, liệu, em có còn yêu anh không?
anh biết, anh làm như vậy là không thể chấp nhận được, anh rất hiểu em mà, em chỉ đem lòng yêu mình anh, dành trọn trái tim cho anh thế mà anh lại lôi lí do học hành ra để không gặp em nữa
Liệu có thật như vậy?
Em biết em đã từng nói gì với anh không, em đã nói là: "gần đây em học tệ quá, từ lúc yêu đương em học xuống dốc không phanh". Anh nghe tới đó rất buồn, nhưng anh không muốn yếu đuối, bởi em cũng không muốn vậy, anh thầm nghĩ rằng, anh đã đòi hỏi quá nhiều tình cảm từ trái tim em không, anh nghĩ lại thì kì thi HK1 cũng sắp tới, và buộc mình không được làm phiền em nữa anh mới nói như vậy
Anh nói như vậy là không cần em xin lỗi hay bỏ qua gì đâu, chỉ muốn nói cho em hiểu là, một thằng như anh không xứng đáng để được em tôn trọng, em còn rất nhiều chàng trai và con đường khác, nhưng em lại chọn anh, anh thấy khoảng thời gian bên em vừa qua đã là quá đủ rồi, cảm ơn em.
Còn bây giờ, đây chỉ là cảm nghĩ của anh thôi nhé, em chặn anh không lí do, không một lời cảnh báo, không nói gì thêm, liệu có phải em nghĩ đã tới ngày kết thúc cuộc tình 8 tháng 24 ngày của chúng ta không
Nếu em muốn tìm một hạnh phúc mới thì anh cũng tôn trọng quyết định của em, mặc dù là 1 thằng con trai, anh không muốn nhường em cho ai khác, nhưng anh luôn nhớ câu hứa của mình:
-Nếu anh không thể cho em niềm vui và hạnh phúc, em theo ai khác hơn anh thì anh cũng sẽ vui lòng.
anh cũng không cần lí do để chia tay, nếu em muốn, anh sẽ theo ý kiến cảu em, Haizzz, biết sẽ buồn lắm, anh sẽ phải khóc rất nhiều nhưng, anh xin lỗi
Cưu à, em có nghe thấy anh gọi không, anh mong rằng chuyện này vẫn còn có khả năng cứu vãn, nhưng rốt cuộc anh thật tệ phải không, xin lỗi vì đã làm phiền em trong thời gian qua
Anh xin lỗi em, Cưu ạ

Mình cũng mong mọi người nói tin này tới Cưu nha

2
25 tháng 12 2019

liệu cs khi nào ông vừa ghi tus vừa khóc sướt mướt như bánh bèo xem phim ngôn tình ko nhỉ

Đây là lần đầu tiên mình viết câu chuyện để kể cho các bạn nghe, nếu thấy hay các bạn ủng hộ mình nhé.Còn nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho mình.Hihi .Đây là câu chuyện có thật về anh hai mình mà tới bây giờ khi kể lại cho mình nghe, nước mắt mẹ cứ lăn dài.Mình xin phép được kể .Vào năm 1983, năm mà mẹ mình không bao giờ quên, lúc mang thai anh 2 mẹ và cha mình đã rất hạnh...
Đọc tiếp

Đây là lần đầu tiên mình viết câu chuyện để kể cho các bạn nghe, nếu thấy hay các bạn ủng hộ mình nhé.Còn nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho mình.

Hihi .Đây là câu chuyện có thật về anh hai mình mà tới bây giờ khi kể lại cho mình nghe, nước mắt mẹ cứ lăn dài.Mình xin phép được kể .

Vào năm 1983, năm mà mẹ mình không bao giờ quên, lúc mang thai anh 2 mẹ và cha mình đã rất hạnh phúc khi biết được cái thai mẹ đang mang là con trai.Sau đó cha mẹ mình đã về chợ Bến Miễu sinh sống ở trong nhà của bà chị con của Dì tư mình.Mấy bữa đầu ở thì không sao nhưng khi mấy chị lớn con của dì tư về chơi thì đêm đó đi xem tuồng cải lương của đoàn Hàm Luông ngày xưa về nhà ngủ mấy chị đã khóa chốt cẩn thận rồi mới lên giường đi ngủ.Buồng ngủ có 3 giừơng , mẹ mình nằm ở giường giữa, mấy chị chia nằm giường ngoài và giường trong ,kế đó là cái vách treo đầy thau nhôm .Đêm đó khoảng 1 giờ đang ngủ thì chị lan nghe tiếng dỗ vách đùng đùng mấy cái thau thay nhau rớt xuống làm chị giật mình thức giấc.

Chị ngồi dậy mới hỏi “Ai đó” thì không ai trả lời, tiếng ếch kêu dế kêu râm ran làm không gian đêm khuya vô cùng tĩnh mịch..Không nghe ai trả lời chị mới nằm xuống ngủ tiếp thì tới 2g30 đang ngủ thì mẹ mình nghe tiếng cười khúc khích, mới dậy lấy đèn dầu rọi thì thấy cái bóng đen ngồi thù lù bên dưới chân giường chị lan , tay thì đang đưa lên cù lét chân chị lan, chị lan thì nằm cười. Mẹ mình sợ quá nằm xuống ngủ mà ngủ không được nên thức tới sáng. Mấy đêm sau tình trạng cũng lặp đi lặp lại như vậy, riết rồi mẹ cũng quen không còn sợ nữa.Cho tới khi sinh anh 2, anh 2 vừa tròn 6 tháng thì đêm đó mẹ nằm mơ thấy bà tư mẹ của dì tư nói với mẹ “Cho tao nựng con mày tí xíu nha Đ” mẹ mình không cho rồi bà tư nói “Vậy con mày nuôi suốt đời cũng không lớn nổi đâu”.

Nghe mẹ mớ la um sùm cha từ nhà trước chạy xuống, mẹ kể lại cho cha nghe , rồi sáng cha kêu dọn đồ đạc về nhà nội ở. Mới về nội ở được mấy ngày thì anh 2 mình bị sốt xuất huyết phải đưa đi bệnh viện, 3 ngày sau thì anh 2 mất.Đêm tối về chôn cất cho anh 2 xong, mất con mẹ như người điên trầm cảm cả 2 năm trời sau đó mẹ mình được đưa đi điều trị chứng trầm cảm vì bị sóck.Câu chuyện này mình kể không có gì là ghê rợn nhưng mình muốn khuyên các bạn đừng đùa giỡn với “người ấy” sẽ mang họa vào thân.Mình không làm gì”người ấy” nhưng có thể do hạp tuổi hay 1 số lý do khác mà họ hại mình.Cám ơn các bạn đã đọc.

0
Xin chào,mọi người mình đã quay trở lại để kể thêm 2 câu truyện ma ngắn..nói tóm lại là trong dịp tình cờ mà mình nghe đc thôi,thấy hay hay nên viết thành truyện cho mn đọc xin đừng chê bai nhé!!Có ném đá nhẹ tay dùm ạ!1.Truyện Ma ở Tân Uyên. Bình DươngĐây là câu truyện mà mình đc nghe kể từ chú Tr, mình hiện tại đang là 1 sinh viên xa nhà và hiện tại đang ở trọ trong nhà gd chú Tr.Vào...
Đọc tiếp

Xin chào,mọi người mình đã quay trở lại để kể thêm 2 câu truyện ma ngắn..nói tóm lại là trong dịp tình cờ mà mình nghe đc thôi,thấy hay hay nên viết thành truyện cho mn đọc xin đừng chê bai nhé!!Có ném đá nhẹ tay dùm ạ!
1.Truyện Ma ở Tân Uyên. Bình Dương
Đây là câu truyện mà mình đc nghe kể từ chú Tr, mình hiện tại đang là 1 sinh viên xa nhà và hiện tại đang ở trọ trong nhà gd chú Tr.Vào dịp cuối tuần thì cả nhà chú ngồi sum họp lại với nhau,thấy mình chú Tr cũng kêu mình vào ngồi nói chuyện vùng cho vui.Nói chung lúc đó nói khá nhiều chuyện,rồi coi 1 cái thời sự trên tivi thì chú Tr lại bảo:
– Tuổi trẻ bây giờ sướng hơn trước nhiều lắm rồi,cái gì cũng có bố mẹ lo,chứ thời chiến tranh thì khổ lắm,chết chóc,chạy giặc,loạn lạc,cái ăn cái uống cũng khổ hơn. (nói thêm chú Tr năm nay đã gần 60 rồi ạ)
Lúc này con trai chú mới lên tiếng:
– Thời đó chiến tranh mà bố,giờ thì hòa bình rồi.
Chú Tr nói tiếp:
– Uhm,thì hòa bình rồi những còn chịu những ảnh hường của chiến tranh để lại con ạ,giờ lại thêm mấy vụ ô nhiễm môi trường nghe ngán ngẩm quá.Ăn gì,uống gì cũng toàn hóa chất,thời đại càng phát triển thì càng hại con người.
Cứ nghe 2 bố con chú Tr nói chuyện luyên thuyên về chiến tranh rồi đến thời hòa bình mình cũng chọt vô 1 câu (lúc này hơi bị vô duyên nhỉ?):
– Mà chú Tr ơi,chú tin có chuyện ma cỏ k ạ? Chứ con thì thấy 1 lần rồi.
Anh con của chú Tr lên tiếng:
– Ma với chả cỏ,làm gì mà có trên đời hả cô nương.
Chú Tr quay ngoắc qua và nói ngay với con trai mình:
– Con ạ,có người sống ắt có người chết,khi họ chết đi nhưng chưa đến thời gian họ đầu thai họ vẫn là những linh hồn đó con. Bới vậy mới có thờ ông bà tổ tiên và thế giới cũng k thể chứng minh đc những cái vô hình ..nhưng họ k phủ nhận thế giới tâm linh. Con đừng nên nói bậy k tốt đâu, trc đây bố cũng k tin có ma cỏ nhưng chính bố thấy rồi nên bố tin con ạ.
Lúc này,mình nhanh miệng:
– Chú kể con nghe với ạ.
Chú Tr tiếp:
– Uhm,cũng đc.để chú kể cho 2 đứa nghe 2 câu chuyện ma nhé!
Chuyện xảy ra lúc chú Tr vừa mới bước qua tuổi 20.quê chú tít ngoài tận Vĩnh Phúc,mọi người gd nhà chú Tr đều vào tphcm để lập nghiệp,riêng chị của chú Tr lấy 1 người chồng ở dưới Tân Uyên Bình Dương.Lúc bấy giờ,mảnh đất Bình Dường chưa mọc lên những KCN và phát triển thế này,đất rất hoang sơ,đất đai ở đây cũng rẻ,mà thời đấy mua đc 1 căn nhà cấp 4 cũng là cả vấn đề. Nhà thì vừa được mua nhưng gd của chị chú Tr chỉ kịp dọn vài thứ lặt vặt qua nhà mới,nói chung trong 1 ngày thì k thể dọn hết qua được thế là chị chú ấy nhờ chú Tr ở lại nhà mới coi nhà 1 đêm và chú đồng ý luôn.
Chiều tối,chú nấu 1 bình trà ngồi nhâm nhỉ rồi rít 1 vài hơi thuốc,định bụng ngồi 1 chút thì vào ngủ,thời đó tivi còn là thứ xa xỉ,khu đất thì dân cư ít chỉ xa xa vài căn nhà vả lại cũng k quen biết ai nên chú cũng k nói chuyện với ai cả.
Khi chuẩn bị tắt đèn đi ngủ,chú mới đi vào tolet để giải quyết bầu tâm sự trước khi ngủ,thì nghe rất rõ tiếng gõ cửa nhà sau “lộc…cộc….lộc….cộc..” chú Tr la to:
– Ai đấy?Chị H à? (chị H là chị của chú Tr nhé)
Hỏi mãi k thấy ai trả lời chú tranh thủ nhanh nhanh đi ra khỏi tolet và chạy về hướng cửa sau,mở ra coi thì chẳng thấy ai cả nhưng lại có 1 cơn gió lùa vào lạnh ngắc..lạnh toát cả sóng lưng.Chú vội vàng đóng cửa lại rồi vào trong để ngủ.Vừa đặt lưng chưa đc bao lâu thì lại nghe tiếng người gõ cửa “lộc,…cộc..lộc..cộc” và nghe vang vang đâu đó 1 tiếng nói:
– Làm ơn,mở…cửa…làm…ơn …cho …tôi …xin ….miếng …nước..
Chú Tr nghe văng vẳng bên tai mình nên vội vùng dậy và mở cửa và 1 lần nữa chú k thấy ai cả.Chú cứ tự nghĩ,lạ thay giờ này ai còn trêu chọc mình cái kiểu này nhỉ..mà ngoài đường vắng tanh thế kia mà,lại chui vào mùng ngủ tiếp..và lần này chú lại nghe như tiếng 1 đoàn quân đang đi trước nhà và hô to:
– Một, hai. Một,hai.
Lại 1 lần nữa chú Tr dậy mở cửa để coi sao mà lính tráng gì mà hô to giữa ban đêm thế này,liệu giặc nghe thấy thì thế nào.Khi mở cửa ra thì hiện ngay trước mắt chú là 1 đoàn bộ đội mặc áo trắng đội nón cối,cúi đầu lụp xụp chẳng thấy đc gương mặt và cứ hô to :
– Một, hai. Một,hai.
Chú Tr nhìn chắm chằm vào đoàn bộ đội ấy nhưng lạ là những người bộ đội đang đi 1,2 thế kia mà họ như cứ dặm chân tại chỗ ấy,chú mới nhìn xuống chân họ thì thấy nguyên 1 đoàn quân k ai có chân cả.Biết mình đã gặp ma,chú cố vuốt vuốt mặt,rồi lặng lẽ bước vào trong nhà chùm mền kín mít.Nhưng tiếng bước chân của đoàn bộ đội vẫn văng vẳng bên tai,tiếng 1,2 vẫn vang đều,sợ lắm k biết làm sao,nằm run cằm cập.Rồi 1 lần nữa tiếng gõ cửa lại vang lên “lộc…cộc…lộc…cộc…”. Vì đã quá sợ nên chú k dám chui ra khỏi mền nhưng vẫn cố nói ra:
– Ai đấy?
Tiếng người trả lời nghe rất lạnh sóng lung:
– Làm …ơn…cho …chúng…tôi…đồ…ăn…với…chúng…tôi..đói…lắm….lạnh..lắm…rét…lắm…làm…ơn….
Chú Tr lấy hết bình tĩnh và cố thốt lên:
– Tôi xin mấy ông đừng phá tôi nữa,đi đi,tôi chỉ trông chừng nhà dùm thôi,mấy ông đi đi,mai tôi lại bảo chủ nhà cúng cơm cho.
Sau câu nói ấy của chú Tr thì mọi thứ trở lại bình thường,k còn nghe tiếng bước chân,k còn nghe tiếng đếm 1,2 và cũng k còn nghe tiếng gõ cửa xin đồ ăn,nước uống nữa.Chú cố nằm niệm phật 1 hồi và ngủ thiếp đi.Qua đến sang mai chú kể cho chị mình nghe,chị chú bảo:
– Chắc do âm hồn của âm bình chiến sĩ về đây,trong thời chiến tranh loạn lạc này,họ đói họ về họ xin chứ cũng chẳng làm hại ai đâu,thôi để chị dọn dẹp xong rồi chạy mua 1 ít đồ về nấu cơm mời các anh các chú về dung.
Kể xong câu chuyện thứ đầu mình lại tiếp tục hối chú Tr:
– Chú tiếp nữa đi,chú hứa kể 2 câu chuyện mà.
Chú Tr nói tiếp:
– Rồi để chú kể.
2. Ma trong Bệnh viện Nhi Đồng
Cách đây hơn 20 năm,khi anh M mới tầm 3 tuổi (anh M là con chú Tr nhé) thì lúc đấy anh M bị tiêu chảy và liên tục sốt cao nên gd chú Tr mới đưa anh M vào bệnh viện Nhi Đồng .Do cô vợ chú Tr nhiều đêm cũng mệt mỏi vì thức trông con nên hôm đó chú Tr kêu vợ mình về nhà nghỉ 1 đêm đi rồi mai lại vào.Trc khi về cô cũng dặn chú đủ điều.
Tối hôm ấy,do k quen chỗ nên chú cũng k ngủ đc …mà bệnh viện khi ấy thì tầm 9h tối là tắt đèn cho bệnh nhi ngủ rồi,chỉ còn anh đèn ngoài hành lang thôi,thấy con mình cũng chìm vào giấc ngủ nên chú Tr đi ra ngoài làm 1 điều thuốc,ra đến ngoài hành lang thì có vài người mệt mỏi cũng nằm ngủ la liệt ở dọc hành lang và cũng có vài ông bố ngồi đấy…cách tầm 1m có 1 người đàn ông cũng ngồi đấy,rồi cả 2 nói chuyện qua lại được vài câu thì bỗng nhiên chú Tr mới nói:
– Ủa giờ này con nít nhà ai còn mặc áo bệnh viện chạy lòng vòng khu hành lang mà k chịu ngủ nhỉ?
Người ngồi bến chú trả lời:
– Anh bị hoa mắt ak,tôi có thấy đứa trẻ nào đâu
Chú Tr dụi dụi mắt và nhìn lại 1 lần nữa thì quả thực là k thấy ai cả,chú nghĩ mình bị hoa mắt nên thôi.Chú cũng đứng dậy chào người bên cạnh rồi xin vào trong với con mình.Trước khi đi ngủ thì chú TR cũng đi tolet ( 1 phòng gồm có 10 giường và mỗi phòng đều có 1 tolet riêng).Khi đến cửa tolet thì thấy k mở đền mà đóng cửa cứng ngắc,nghĩ là có người nên chú cố đợi 1 chút nữa,nhưng hơn 5p trôi qua vẫn k nghe thấy tiếng gì cả,lần này chú mới gõ cửa rồi hỏi:
– Cho hỏi có ai trong đấy k?
Không nghe thấy ai trả lời,chú Tr cố đẩy cửa nhưng vẫn k được, giống như có ai đã khóa cửa trong tolet ấy.Cố thêm 1 lúc nữa thì chú nghe tiếng nước trong tolet chảy “róc…Rách…róc…rách” pha lẫn tiếng cười của đứa trẻ trong đó “ha…ha…ha,…..hí….hí…” Nhưng sao lạ thay là đứa bé nào vào tolet vào giờ này mà lại k bật đèn tolet nữa chứ..chú Tr cố gõ cửa “lộc…cộc.”và hỏi
– Cho hỏi có ai trong đấy k?
Vẫn k nghe tiếng ai trả lời chỉ nghe đc tiếng nước chảy và tiếng con nít cười trong đó vọng ra “ha…ha…hí,,,hí…”. Chú cố đứng gõ cửa 1 hồi nữa nhưng vẫn k đc,lúc này có 1 cô cũng ở lại coi con mình mới đến chỗ tolet hỏi:
– Anh làm gì,sao cứ đứng gõ cửa hoài mà k vào đi?
Lần này chú Tr lên tiếng:
– Có người trong đấy cô ạ,tôi gõ cửa và đẩy cửa mấy lần rồi mà ai khóa trong đó rồi.
Cô đó bước đến gần cửa tolet và đẩy thử thì cửa bật ra và chẳng có ai trong đó cả,cô nói:
– Anh này lạ nhỉ,có ai đâu mà,cửa vẫn mở đấy thôi.Anh vào đi rồi tôi còn vào nữa
Vào đến tolet chú Tr vẫn cứ nghĩ sao quái lạ thế này nhưng cũng tranh thủ cho nhanh để ra ngoài vì còn có người đợi đi tolet.Khi ra đến chỗ ngủ của mình chú cũng k quên nìn con mình và đắp chăn cận thẩn lại.Chú nằm liu thiu đc 1 lát thì nghe tiếng rúc rich nói chuyện của M,chú mới chòm dậy hỏi:
-Sao k ngủ đi con,con nói chuyện với ai đấy?
M bập bẽ lên tiếng :
– Bố k thấy bạn con đang chơi và nói chuyện với con ak,bố làm bạn ấy sợ bỏ đi rồi đấy…
Chú Tr cố nhìn xung quanh nhưng có thấy đứa nào đâu,thấy ai cũng ngủ hết cả rồi mà,nếu có đứa trẻ nào đi vào đi ra thì cũng có 1 cánh cửa duy nhất vào phòng này mà chú Tr có thấy đâu,chú lại vỗ về con:
– Thôi,nằm xuống ngủ đi con khuya rồi,muốn chơi thì mai bố dắt ra ngoài mà chơi
Anh M cũng ngoan ngoãn nằm xuống và với thêm :
– Bố hứa nhé,mai cho con chơi với bạn ấy nhé bố.
Nằm trằn trọc nghĩ mãi có thấy ai đâu mà thằng bé là bảo cho chơi với bạn ấy,cứ loay hoay nằm ngủ mãi k được bỗng dưng tự nhiên chú Tr lạnh toát cả người..giống như có 1 làn gió đâu thổi ập vào ấy,chú đắp mền lại thì mồ hôi lạnh cứ chảy và cứ run bần bật lên..k hiểu là bị gì nữa.Chú Tr cố gượng ngồi dậy để đắp mền lại cho con mình thì lúc đó chú thấy rõ mồn một có 1 đứa bé đang nằm kế con mình mặc bộ đồ của bệnh nhi,chú định khều đứa bé đó thì bỗng nhiên….đứa bé quay lại nhìn thẳng vào mắt chú cười rú lên “há….há….há….hí…hí…” Lấy hết can đảm chú hỏi :
– Con là ai sao nằm ở đây,về giường mà ngủ.
Đứa bé không trả lời nhưng tiếng cưới vẫn vang lên “há…há…hí…hí..” và lúc này gướng mặt đứa bé ngày càng trắng bệch ra và tự nhiên máu từ trong mũi chảy ra ( chú Tr thấy đc vì vẫn còn ánh đèn lờ mờ của hành lang rọi vào),lúc này chú Tr mới hoảng quá la lên:
– Á…á…á….
Cả phòng nghe tiếng la nên ai cũng thức dậy cọi chuyện gì,mở đèn lên thì thấy mặt chú Tr tái ngắc và mắt cứ trố lên,mấy ng phải tới lây chú thì chú mới hoàng hồn lại.Lúc này chú Tr mới kể cho mọi người xung quanh nghe.Ai cũng tỏ ra hoảng sợ,có 1 cô trông con ở đây lâu nên cũng nói:
-Trước vài hôm khi con anh chưa vào đây,cái giường này có 1 bé trai vừa mới mất,tuổi chắc chạc tuổi con anh đấy.Thôi thì để đèn ngủ hết đêm nay,anh coi mai giường nào trống rồi đổi đi.
Và cả đêm hôm đó chú Tr cũng k thể ngủ lại được vừa sợ và vừa đáng thương cho đứa bé vừa mất.
Hôm nay,mình tạm chốt 2 câu truyện tại đây nhé.chắc có lẽ k hấp dẫn nhỉ nhưng dù sao cũng mong ý kiến của các bạn.Hẹn các bạn vào bài sau,những câu truyện sau khá trùng rợn nhé!Nhớ đón đọc nha!Chúc mọi người buổi tối đọc truyện vui vẻ.

1
18 tháng 12 2022

Dì haha

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma...
Đọc tiếp

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.

Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma ám.Nay rảnh rỗi mình xin gửi đến các bạn câu chuyện thật của mình đây là chuyện thật mình đã trải qua mình xin kể lại đúng như vậy không thêm bớt chi tiết hay hư cấu gì cả, các bạn nào ở cần thơ thì mình cho địa chỉ lại kiểm chứng luôn.

📷

Cách đây hơn năm rồi,lúc đấy mình ở trọ học cần thơ thời gian đầu mình ở với bạn bên trần văn hoài hẻm tên gì lâu rồi thì mình cũng không nhớ nữa, cái hèm đó đi đến cuối đường thì hẻm cụt quẹo phải có cái nhà mồ của gia đình chủ nhà trọ, đi thẳng vào thì có dãy nhà trọ dãy nhà trọ này không có cổng xây 2 mặt quay lưng vào nhau nhìn có vẻ vắng vẻ lắm dãy sau thì là dãy mình ở,nhưng vì không tìm được nhà trọ nào khác nên mình đành ở tạm chứ thấy cái đường ra phải đi qua cái nhà mồ là mình cũng ớn ớn rồi nên đi đêm thì mình chỉ đi với bạn thôi chứ không dám đi một mình nhưng cái nhà trọ này thì cũng còn kém xa cái sau này mình chuyển đi (cái này mình sẽ kể sau).cái nhà trọ này mất trộm thì nhiều chứ ma quỷ cũng ít thôi (vì không có cổng mà) không lang mang nữa mình xin đi vào vấn đề chính chuyện là hôm đó nhỏ ở với mình về quê mình ngủ mình đang ngủ thì nghe bước chân đi qua đi lại ngoài cửa vì mình trải chiếu ngủ trước đất phòng để đèn ngủ nên nhìn qua khe thì không thấy bóng người,nhưng bước chân thì càng lúc càng rõ và to (lúc này em hơi lạnh rồi), nằm niệm nam mô a di đà phật! một lát thì thiếp đi luôn.
Sáng dậy rồi cũng quên mất luôn,sau này em và nhỏ bạn không hợp nữa nên chuyển ra ở mình, nó thì qua ở với nhỏ kia, đêm đó vì chưa chuyển đồ đi hết nên ngủ lại đợi mai thì chuyển đi luôn lại một đêm sợ hãi của em, tối đó ngủ sớm nhìn phòng thấy trống trống cũng hơi lạnh rồi .mình đang ngủ thì có cảm giác sợ hải tim đập mạnh cái này mình ngủ cũng hay bị lắm(người ta nói thường bị bóng đè gì đó nhưng đó giờ mình không bị vậy khi nào ngủ mà có biến là ngủ sâu,đang ngủ nhưng thấy được xung quanh như thức vậy trong lòng sợ hải ,tim đập mạnh và cố gắng thức dậy bằng mọi cách) đêm đó đang ngủ thì mình cũng bị vậy cố gắng mở mắt ra thì phải mất 2 – 3 phút gì đó trong khi cố gắng mở mắt thì mình nghe tiếng cười rồi nói gì đó nhưng không rõ lắm tại đang mơ mang hay sau áh.Nhưng thôi em xin tạm biệt nhà trọ này và di cư đến cái nhà trọ khác cơn ác mộng của em cũng bắt đầu kể từ đây và nó ám ảnh mình đến tận bây giờ.
Mình xin kể qua cái nhà trọ này nó tọa lạc ở hẻm 188 đường 3/2 quận ninh kiều các bạn chạy vào hẻm đi khoảng 20m nhìn bên phài có cái cầu đi qua cái cầu ,bên trái có cái nhà nghỉ nhìn xéo một tí là thấy cái nhà trọ ,nhà bà chù o trước có lối đi thẳng vào bên trong nhà trọ này cũng xây 2 mặt đối lưng vào nhau dãy trước quay ra ngoài ,dãy trong thì quay mặt vào nhà bà chù, nhà bà chủ này thì có 2 gian,gian trên thì bà chủ ở,gian dưới thì gia đình con gái bà ngủ,phòng cùa mình thì tách biệt với 2 dãy đó tức là có một lối đi từ cổng vào trong phòng mình o cuối dãy đi đó từ cửa có thề nhìn thẳng ra cổng luôn.
Mình ờ đó khoảng 7-8 tháng gì đó ,àh có một chi tiết nữa mà mình đã bỏ qua có thể nó đã góp phần vào cơn ác mộng của mình sau này là cái cửa sổ mờ ra sau vườn là một chòm mả híc , lúc đầu mình cũng không nghĩ gì cả nhưng sau này mình đã đóng luôn cái cửa sổ đó lại và không bao giờ mở ra thêm một lần nào nữa.
Phòng cũng rộng rãi, lúc mình vào xem phòng thì trong phòng có để 2 cái giường khung sắt lót gỗ phía trên, chỗ rửa chén cũng khá rộng rãi, còn ái nhà tắm thì cũng nhỏ nhìn từ ngoài vào cũng âm u lắm vì quay cửa vào trong mà nên đi vệ sinh lúa nào cũng phải bắt đèn cả ,bà chủ nhà có gắn cái đèn tròn ở cửa màu vàng ấy nhưng mình vì sống một mình nên đi tắm chẳng bao giờ đóng cửa cả không hiểu sau cứ nhìn vào cái nhà tắm là mình đã thấy rờn rợn cả người rồi.mình sống ở đó thời gian đầu thì không thấy gì bất ổn cả,khoảng 3-4 tháng tiếp theo thì bắt đầu có biến.chuyện là vầy tối đó mình cũng như thường ngày online chát chít đã đời thì 10h hơn bắt đầu đi ngủ mình thì khó ngủ lắm nằm thì nằm vậy chứ cũng 11h hơn mới ngủ, đang ngủ thì nghe tiếng rõ cửa mình nghĩ là trộm chắc nó đang thăm dò mình ngủ chưa để biết đường mà làm ăn thôi..Mình ở một mình nên cũng hơi sợ nên dậy ra chốt cửa chặt lại rồi trở vào ngủ,cũng không nghĩ gì nữa.sau đó thì mình cũng quên luôn,Chuyện đó lại tiếp tục tái diễn vào cách đó mấy hôm nhưng lần này mình nằm im để nghe tiếng chân của nó xem có phải vậy không ,nhưng các bác ạ! Mình nghe rõ cửa 3 lần sau đó thì không nghe tiếng chân rời đi ,mình thấy hơi sợ rồi cố gắng trấn an rồi ngủ luôn,sáng dậy mình hỏi cái thằng ở cạnh bên thì nó bảo tối qua nó không nghe gì cả huhu dù đêm nào nó cũng thức rất khuya .Mình đem chuyện này nói lại với bạn trai mình thì anh bảo chuyển trọ đi ,mình thì cái tật làm biếng lại phải lang thang tiềm kiếm rồi chuyển đồ nữa nên mình bảo thôi cũng còn mấy tháng nữa thì ra trường rồi gắng ở chắc cũng không sao đâu,(nếu thời gian có thể quay lại mình sẽ đi ngay và luôn).
Thế là bạn mình bảo tối ngủ thì cài dao ở cửa,vậy là mình làm theo mấy tháng tiếp theo lại binh an mà sống sót nhưng chuyện chỉ thật sự bắt đầu khi mình về nhà thực tập và một tháng sau lên học chuẩn bị cho đợt tốt nghiệp thì mọi chuyện thật tệ. mình lên được 3 ngày thì ngày nào cũng học sáng-chiều –tối nên cũng rất mệt về là ngủ luôn nhưng hôm ấy không hiểu sau mình không ngủ được nằm mãi khoảng 11-12h gì đó quay qua quay lại chợt thấy 2 cái bóng in lên trên tường ngay giường mình nằm luôn mình tưởng minh hoa mắt nên gắng nhìn kĩ lại thì mẹ ơi! Đúng thật rồi một cái bóng hình người đàn ông, một cái bóng hình người đàn bà. Người đàn bà tóc ngắn không dài nha cắt kiều thập niên 80 vây trên vai đuôi thì vảnh ra ngoài, người đàn ông thì không thấy tóc.lúc này mình hoảng thật sự rồi nói trong bụng thôi chết mịa ! gặp rồi!
Với tay định lấy điện thoại điện cứu binh nhưng xui thay cho em nó là điện thoại tối nay giục dưới chân vì bạn em nói điện thoại tối ngủ không được để gần đầu nằm sóng hại não,lúc bạn em noi thì cũng trước đó lâu rồi nhưng mình không làm tự nhiên hôm đó rãnh rỗi sinh nong nỗi, quăng 2 cái điện thoại dưới chân luôn mà cái bóng đó nó đứng ngay công tắc điện ,có cho vàng em cũng chả dám ngồi dậy mà bắt lỡ nó hiện ra hay nắm tay nắm chân là em đứng tim chết tại chổ luôn.cuối cùng thì chỉ còn cách với tay lấy cái mền chùm đầu lại ôi mịa ơi! Lúc trùm cái chăn lại thì nguyên một bóng đen cái bàn tay để lên chăn em,rồi em mở mắt qua nhòm thì một cái bóng đen từ từ bay lên phủ lên cái chăn cũng tức là người em luôn( xin thề có chúa trời chứng dám con mà chém gió cho chó nó cắn chết con) như không tin vào mắt mình nữa em nhìn theo cái bóng đang lướt qua thì…..một cặp mắt đang ở ngoài nhìn chằm chằm vào em ,không hiểu sao em có thể nhìn qua cái chăn mà thấy được chứ! Nhưng em đã thấy và ngay lập tức em đã nhắm mắt luôn thề không mở ra nữa,nhiêu đó đã quá đủ.rồi thì em không dám ngủ luôn cứ nằm như vậy một hồi thì nghe tiếng bước chân đi qua đi lại trên đầu mình, rồi tiếng giấy rơi lộp bộp crying….nằm mãi đến 5-6h sáng gì đó thì em cũng thiếp luôn lúc ấy cũng chắc mình an toàn rồi 6h30 em thay đồ đi học nhìn em lúc ấy cũng khủng hoảng lắm rồi, cũng may vô trường thì hôm ấy không học, em phi xe đến chổ bạn em làm luôn và sau đó là màn tường thuật và 2 đứa đi kiếm nhà trọ ,chuyển ngay và luôn.Lúc về chuyển đồ thì gặp bà chủ nhà em cũng nói với bả mọi chuyện,rồi bả cười và phán một câu còn xanh hơn rau nữa “ vợ c.a mà cũng sợ ma àh” D.M ! lúc ấy em muốn giết người lắm rồi.Rồi bà nói “thôi ở đi mua đồ về cúng thường mùng 2 là bả cúng ah mà hôm nay chưa đến ngày,để mai bả cúng.em sợ bả luôn.2 đứa vô chuyển luôn cái nhà trọ tiếp theo em dừng chân là ở đường 30/4 đối diện đại học cần thơ khu 1 thì phải.nhà trọ này thì có 2 tầng em ở tầng trệt.lại một lần nữa sai lầm, số em nó đen thì phải.em ở tầng trệt phòng cuối cùng, ở cầu thang em thấy bà chủ có dán hình quan âm và phật gì đó vì em ít đi chùa chiền nên cũng không rõ lắm. nhưng có lẽ cái sai lớn nhất của em là lúc dọn đi đã không cúng kiến xin người ta đừng ám mình nên dọn chỗ mới cũng không khá là bao.Vì ám ảnh và sợ hãi nên tối thì em không dám ngủ phải thức mòn mỏi rồi thiếp đi thì thôi,mấy lần như vậy thì lúc tỉnh lại giữa đêm em nhìn quanh không thấy đồ đạc trong phòng đầu cả khỏng 2,3p gì thì thấy lại (không biết có hoa mắt không) ,nhưng hôm đó 11h hơn em nhắm mắt rồi mở ra lúc ấy chưa ngủ nha thì vẫn vậy đồ trong phòng cũng không thấy đâu cả.rồi mọi thứ lại trở lại .nhưng có lẽ đi làm em thật sự sợ hãi là hôm đó đang ngủ trưa thì em ngủ rất sâu như đã nói ở trên trước giờ em không bị bóng đè, ma đè gì cả chỉ là những lúc ngủ sâu thỉnh thoảng lại rất sợ như có cái gì đó nhưng không biết là cái gì ,đang ngủ thì em cũng thấy mình nằm ngủ như vậy nữa sau đó thì có một “người “ mặt bộ đồ trắng tóc rất dài che kín hết mặt đi lại nằm xuống cạnh em ,em cố gắng xoay qua thì không thề được ,lúc này em sợ rồi cố gắng cố gắng mở mắt thì phải hơn 5p mới mở ra được.sợ quá, em lấy điện thoại điện cho bạn em qua bạn em lại ngồi canh cho em ngủ híc.
Rồi có mấy lần em đang soi gương chải đầu thì thấy xẹt ngang có người đứng sau mình nhưng rất nhanh nhìn kĩ đã không thấy gì.ở được 1 tháng hơn thì bà chị qua ở cùng em những ngày an bình giờ mới bắt đầu,tối em đã an tâm mà ngủ.
Vài tuần sau em có đi gội đầu cái tiệm cũng gần nhà trọ củ,nhưng nó nằm phía ngoài này chưa qua cầu, chị chủ hỏi em sao dạo này xanh xao vậy thì em kể chị nghe chuyển đó và nói em dọn đi rồi .Lúc này chị mới nói, lúc trước chị nghe em nói ở đó chị không dám nói vì nói ra sợ em sợ,giờ em đi rồi chị mới dám nói.Chổ em đang ở trước là một cái vườn những năm 199x gì đó,lúc đó có mấy người vào đó tự vẫn cụ thể là thắt cổ chết híc.rồi chổ vườn đó là nơi chôn mồ mả gì gì đó của một gia đình ,sau này thì chủ trước bán lại cho bà chủ hiện tại ,bà ấy mới xây nhà và khu nhà trọ,hôm trước có con nhỏ đó ở giờ nó cũng chuyển đi rồi ,nó có ra nói với chị là tối ngủ thì thấy một người đứng ở đầu giường luôn,chân hỏng đất .Sáng sợ quá dọn đi luôn.Nói đến đây thì em chợt nhớ lại một chuyện là hôm em lên ,qua hôm sau sáng dậy thì thấy 3 phòng cạnh nhau nó chuyển đi một lượt luôn..rồi thấy bà chủ đốt 1 thau lửa để trước cửa mọi phòng ,lúc này em hơi nghi nghi rồi,nhưng nghĩ mình ở hơn tháng nữa chắc không sao nên thôi.
Sẵng đây em cũng kể mọi người nghe chuyện hồi nhỏ em gặp ma luôn,em nhớ hồi em tầm 9-10 tuổi gì đó,thời đó thì nghèo đó ,nhà nào có tivi là cũng khá lắm rồi,em thì mê phim lắm cách nhà em có khoảng đất trống đi hơn 200m thì có nhà bà chị đi chơi cùng có tivi tối em thường qua xem ké lắm hôm đó xem xong thì 9h hơn em về ,lúc đi ngang qua cái cơ quan xéo nhà em ,tự nhiên em nhìn lên bồn nước cơ quan thì thấy một người con gái mặc nguyên bộ đồ trắng,tóc dài lắm che kín mặt,ngồi trên bồn mà chải tóc ,lúc nhỏ cũng không sợ nhiều tại chưa biết nhiều ,em thấy vậy nên chạy về nhà chui vào nằm giữa ba mẹ rồi ngủ luôn.
Ở quê em ngày xưa mỗi khi đến tháng 7 mọi người hay lấy vỏ trái đào tiên đem phơi khô ,rồi khắc hình này hình kia cho trẻ con đeo lắm nói là chống tà ma gì đó,năm nào em cũng đeo cả.Năm đó cũng tháng 7 nhà em nghèo lắm không có điện ,không tivi nên 7h là ba mẹ em ngủ rồi em thì đi chơi hơn 8h cũng về ngủ ,đang nằm chưa ngủ thì em nghe có người gọi cửa sau đó là “ cô ơi! Tôi đói quá cho tôi xin bát cơm” huhu giọng nghe thê lương lắm ,em nằm im không dám nhúc nhích luôn cứ gọi như vậy 3 lần thì em không nghe nữa.Sáng dậy em nói với ba mẹ thì mẹ nói không nghe gì cả bảo em ảo tưởng sức mạnh.Nhưng em thề là em nghe rất rõ luôn.
Rồi có một lần em ngủ thì thấy một người đàn bà ăn mặc rất nghèo ,áo nâu đã sờn màu trông rất khắc khổ tay ẳm 1 đứa nhỏ đen nhẻm cứ đứng nhìn em, em đi ngang qua bà ấy nhưng khi nhìn bà ấy thì gương mặt là một màu đen như không có vậy không thể thấy được mặt muỗi đâu cả.Em mới nói với mẹ mẹ em đi coi thầy thì thầy bảo về cúng kiến sau này thì em ngủ cũng không thấy gì nữa.
Em viết văn không được hay nhớ được gì thì em kể vậy ,xin mọi người đừng ném đá em tội nghiệp.Nếu mọi người ủng hộ hôm nào em sẽ kể tiếp chuyện nơi em ở và chuyện của ba và ông em …em bị đau lưng không ngồi lâu được híc mọi người thông cảm em.

co anh co nhung no ko hien len ☹️ ☝️ ✌️ ✍️ ☘️ ☀️ ☂️ ☔️ ⚡️ ❄️ ☃️ ☄️ ⚓️ ✈️ ☠️ ⌛️ ⌚️ ☎️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ✂️ ⚔️ ⚖️ ⚗️ ⚒️ ⚙️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ➡️ ↗️ ☣️ ☢️ ⚠️ ↘️ ↙️ ↖️ ↕️ ↔️ ↩️ ↪️ ⤴️ ⤵️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☯️ ✝️ ☦️ ☪️ ☮️ ♈️ ♉️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⏏️ ⚜️ ♻️ ✔️ ☑️ 〽️ ✖️ ✳️ ✴️ ❇️ ®️ ™️ #️⃣ *️⃣ 0️⃣ 1️⃣ 2️⃣ 3️⃣ 4️⃣ 5️⃣ 6️⃣ 7️⃣ 8️⃣ 9️⃣ Ⓜ️ Ⓜ️ ㊙️ ㊗️ ▪️ ▫️ ◼️ ◽️ ◾️ ⚪️ ⚫️

1
21 tháng 1 2022

Sao thấy level của mình z

 

Câu chuyện bắt đầu khi bố mẹ ly hôn nhau, mẹ em bị trầm cảm khá nặng, bà thường đi ra ngoài mà ít khi thấy có ở nhà, có khi đêm 1,2h bà mới trở về. Sau này, mẹ kể là do mỗi khi về nhà, bà cảm thấy rất buồn nên chỉ khi đêm đến, bà mới về ngủ và đi từ khi sáng sớm, cũng do là hồi ấy, em mới 12,13 tuổi, nên mẹ em mới về chứ không có lẽ đã bỏ nhà đi. Vì đi cả ngày, nên mẹ...
Đọc tiếp


Câu chuyện bắt đầu khi bố mẹ ly hôn nhau, mẹ em bị trầm cảm khá nặng, bà thường đi ra ngoài mà ít khi thấy có ở nhà, có khi đêm 1,2h bà mới trở về. Sau này, mẹ kể là do mỗi khi về nhà, bà cảm thấy rất buồn nên chỉ khi đêm đến, bà mới về ngủ và đi từ khi sáng sớm, cũng do là hồi ấy, em mới 12,13 tuổi, nên mẹ em mới về chứ không có lẽ đã bỏ nhà đi. Vì đi cả ngày, nên mẹ em hầu như không bao giờ thắp hương hay cúng bái như trước, có khi ngày 15, mùng một bàn thờ còn lạnh tanh ấy chứ. Đợt ấy, em còn khá bé, lại ở nhà một mình. Chuyện lạ lùng bắt đầu xảy ra với em. Cứ tối đến hoặc trưa, khi không gian yên tĩnh, em lại nghe thấy có tiếng bước chân đi xuống cầu thang. Nhà em là nhà một tầng, phía phòng khách có 2 bậc thang ngăn giữa gian để hàng với gian để tiếp khách. Mới đầu, tiếng bước chân còn nghe rất khẽ, dần dần ngày càng lớn, khiến em có cảm giác như nhà có trộm, rõ đến nỗi, một đứa trẻ con xoàng xĩnh, không hay để ý như em còn phải toát mồ hôi, cầm dao chạy ra ngoài gian khách. Và lần nào cũng vậy, gian khách đều không thấy ai cả. Tần suất diễn ra sự việc đó ngày càng nhiều lúc đầu thì mấy ngày một lần, dần dần thì một ngày mấy lần, khiến em cảm thấy sợ mà không dám ở nhà một mình. Có lần, khi ấy là buổi chiều em đi học về, đang ngồi xem phim và ăn bánh để chuẩn bị đi học tiếp, một mùi nước hoa xộc lên, thơm lừng quanh người em, mùi này giống với loại nước hoa rẻ tiền mà mọi người hay dùng, mùi nặng tới nỗi mà em không ăn được bánh, rất bình tĩnh em nhỏm dậy ngồi ra xa chỗ cũ một chút, thì không thấy mùi nữa nhưng khi ngồi lại chỗ cũ thì mùi ấy vẫn còn. Mọi chuyện diễn ra khoảng chục giây thì hết. Đêm em ngủ cũng khá sớm, có lần sáng mở mắt khoảng 4h, trong khoảng khắc ngắn ngủi, em nghe như tiếng ngoài sân có bọn trẻ con đang nô đùa nhau. Lúc đó, trong đầu em thoáng hiện lên ý nghĩ ” sao trẻ con đi chơi sớm thế nhỉ”. Thực sự, khoảng thời gian suốt 4 năm mẹ em căng thẳng, hay đi ra khỏi nhà, một mình em trong căn nhà đó, là khoảng thời gian khủng khiếp, đối diện với những điều mà có kể chắc không ai tin. Ngày nào cũng thủ sẵn con dao cạnh người, hễ ngủ, mà nghe thấy tiếng ai vào là cầm dao chạy ra, nhiều khi trưa em không thể ngủ được. Có lần, em có tâm sự với chị gái, sau khi bố mẹ em ly dị, chị em ở với em khoảng hai năm thì đi lấy chồng, chị em có nói, trước chị ở nhà cũng rất hay nghe thấy tiếng bước chân như vậy, tiếng trẻ nô đùa là bình thường. Đến đêm ngủ, em hay mơ thấy trong nhà có rất nhiều người, có khi là mấy người đàn ông, ngồi trên giường chơi bài, có khi khi là nhà em là một cái chợ. Có lần, em mơ thấy có một thanh niên hơn em vài tuối, đứng ở gian để hàng, rồi lại mơ thấy người đó rủ mình đi chơi, hôm thì là một người con gái nắm tay em đi quanh nghĩa địa, rủ em vào một cái hang và nói: đây là nhà chị. Mọi chuyện diễn biến lặp lại cho đến khi em vào cấp 3 cũng là lúc mà mẹ em bình tâm lại, bà là người khá tín nên thường xuyên thắp hương và mọi chuyện lạ cũng dần biến mất. Rât nhiều lần, em nói những chuyện này với mẹ, mẹ đều gạt đi hoặc lảng sang chuyện khác, sau này mẹ em mới nói: trước nhà em là đất ao, lấy đất từ quả đồi vốn là nghĩa địa. để tân tạo lại ao rồi xây nên nhà em bây giờ. Điều đó, dễ giải thích mà vì sao mẹ em hay tạ đất và ngày nào nhà em cũng thắp hương như vậy. Đến khi mẹ em bình tâm, thắp hương đều đặn thì những chuyện lạ kia không xảy ra lần nào nữa. Còn một số chuyện nữa xung quanh nhà em, sau này được mẹ em kể lại, mọi người động viên cho em có động lực viết tiếp ạ! Xin cám ơn !

0
Xin chào những người đang đọc truyện của mình, nói thật thì mình đọc truyện ma ở web này mới được 3-4 tháng nhưng giờ mới dám kể và chia sẻ cho các bạn một câu truyện của mình. Đó là hồi tháng 12 năm 2016, công ty cử mình và một số người khác đi sang Thái để bàn giao giấy tờ rồi cho du lịch bên đấy 1 tuần. Mình khá là vui và thích thú sau khi được đi một chuyến chơi như này nên...
Đọc tiếp

Xin chào những người đang đọc truyện của mình, nói thật thì mình đọc truyện ma ở web này mới được 3-4 tháng nhưng giờ mới dám kể và chia sẻ cho các bạn một câu truyện của mình. Đó là hồi tháng 12 năm 2016, công ty cử mình và một số người khác đi sang Thái để bàn giao giấy tờ rồi cho du lịch bên đấy 1 tuần. Mình khá là vui và thích thú sau khi được đi một chuyến chơi như này nên là phải gọi là rất nôn nóng háo hức. Nhóm người được cử đi là có 6 người gồm 3 nữ 3 nam. Có Mình là Linh, một chị tên là Lan và một em tên Trang. Còn bên con trai thì một anh tên Tuấn, anh già nhất tên Phong và anh trẻ nhất tên Kiên.

6 người bọn minh khi được sang Thái thì tâm hồn thoải mái lắm, được đi ăn uống khá nhiều món ngon. Ngày thứ nhất nó bỡ ngỡ nhưng mà vui lắm ai ai cũng trêu nhau, nhất là về khoản anh Tuấn nhìn hơi ẻo lả nên bị mọi người trêu là cho đi chuyển giới. Vì công ty mình cũng chỉ là chu cấp nên là tiền khách sạn mọi người chọn khá là rẻ…tiền nào của nấy nhưng mà cũng không đến nỗi tệ. Bọn mình thuê 2 phòng và chuyển đồ đạc vào nghỉ ngơi rồi mai đi đối tác với khách.

Sau khi chuyển vào thì chị Lan nói cảm thấy lạnh nhưng mình và em Trang đều ra ý kiến là mới đầu nên thế, số phòng của mình là phòng 2 tầng 3, còn bên đàn ông là phòng 5 tầng 3, cách nhau cũng không là mấy. Sau khi nghỉ ngơi được một lúc thì bên đàn ông kêu Tuấn sang bên bọn mình gọi cả lũ đi ăn tối rồi đi lên phố chơi. Cũng được cái team bọn mình được cử đi đều là người biêt tiếng Thái, không rõ thì cũng tiếng Anh, nên là việc đi lại bên này khá là đơn giản. Có điều mình không biết tiếng Thái, chỉ tiếng anh thôi. Kéo nhau đi ăn chơi quanh cả khu chợ rồi mới kéo nhau về, về thì ai mặt mũi cũng mệt lừ đừ rồi nằm bẹp dí trên giường. Mình và bé Trang nằm 1 giường, còn chị Lan thì nằm giường bên kia. Lúc đầu thì tính như thế nhưng lúc sau cậu bạn Kiên ( ban trai Trang ) xin phép sang bên này ngủ cùng Trang thành ra mình với chị Lan ngủ với nhau. Tối hôm đấy tầm 1-2 h sáng mắt mình lao tháo tỉnh tỉnh mở mở thì thấy một bóng đen đang ngồi lên chị Lan, bởi lẽ mình nghĩ chắc do tối nên mình hình dung ra bóng người nên mình mặc kệ nhắm mắt ngủ tiếp, sáng dậy thì bỗng thấy chị Lan kêu đau người chắc do nằm sai tư thế. Còn bé Trang và Kiên thì nói hqua như kiểu bên Thái lạnh hơn Việt hay sao mà lạnh quá 2 đứa ôm nhau đắp chăn mà run cầm cập. Cũng không sai vì tháng 12 là mùa đông mà. Nhưng việc lạnh hơn hay không thì mình chưa rõ nữa…bỏ qua những việc đó bọn mình đi đến chỗ đối tác ngay, xong xuôi công việc bọn mình lại về lại khách sạn cất đồ. Vẫn chưa đến giờ ăn nên mình có đi ra ngoài đi quanh khách sạn chơi thăm quan thử, chả hiểu như nào tự dưng đi xuống tầng hai bỗng thấy lạnh sống lưng rồi nghe tiếng xì xà xì xồ tiếng Thái rồi thấy 2 cặp tình nhân cãi nhau, ông kia mở toang cửa phòng ra xong đuổi con bé này ra ngoài rồi lại rap 1 tràng tiếng Thái chỉ thẳng mặt nói con bé. Mình lúc ý cũng sợ nên đi lướt lướt qua 2 cặp đôi đấy rồi chạy tèo lên tầng về lai phòng mình và kể truyện cho mấy gái cùng phòng nghe. Chị Lan thấy thế mới bảo : – Kệ người ta đi em, bên thái này nhiều đĩ lắm chắc thằng này chơi con này chán chê rồi biết con này là đĩ nên đuổi.
em Trang ngắt lời : -Gì chứ chị hạ thấp con gái thế, có thể thằng này sở khanh k yêu chị này nữa nên đuổi thì sao. Mà á bọn nào chẳng như bọn nào yêu nhau xong chán chê rồi tạp đổ nhau.
mình thấy thế liền trêu ; – Vậy em với Kiên có thể không?
Nói xong cả lũ cười sằng sặc để lại bé Trang ngại ngùng lắc đầu. Mọi chuyện lại bình thường đến tối hôm thứ 2 đặt chân lên đất Thái, hồi đó mình cũng không để ý gì đên ma quỷ chỉ biết Thái là nơi mà phim ma khá hay và ghê nhưng mình không có hứng thú xem cho lắm mình cũng chẳng chuẩn bị gì nhiều cho dù trước khi đi bà ngoại có nhắc nên đem theo bùa phòng thân. Tính vốn bướng nên mình chẳng chịu nghe cứ tay không mà đi. Tối hôm đó mình mới thật sự thất vọng vì đã không nghe lời bà. Đó là tầm 9h tối chị Lan có dấu hiệu hay đi vào wc làm gì rồi ra, mình thì đơn giản nghĩ chăc hnay ăn gì không vừa ý bụng nên bị phen đau bụng đi ngoài chứ chẳng nghĩ gì nhiều, chính bản thân mình còn chóng mặt nhức đầu, lúc ý thấy người mệt quyết định đứng dậy lấy nước uống rồi ăn chút bánh ngọt để trong cặp. Mình cá là lúc đó hướng mình đi là đến chỗ cặp để lấy đồ mà chẳng hiểu sao mình vớ lấy con dao xó bếp nhỏ kia. Như kiểu ai điều khiển mình ý nhưng mắt mình vẫn tỉnh chỉ là người thì không. Be Trang mới nhìn mình rồi gọi : – Chị Linh đừng dọa em CHỊ LINHHHH, CỨU EMMMM ……….. MMMMMM
Đó là lần cuối mình nhớ được những gì trước khi không còn tỉnh táo nữa. Tầm lúc sau mình tỉnh dậy, người đổ mồ hôi mà cái thời tiết mùa đông này đổ mồ hôi nhễ nhại đúng khó chịu, mình quay sang thì thấy tất cả mọi người đã có mặt bên mình. Nhưng có điều Chị Lan nằm ngay cạnh mình, mình có hỏi có chuyện gì thì Tuấn kể :
– Nãy nghe tiếng cứu của bé Trang, anh chạy sang may cửa phòng không khóa anh mói thấy em Linh đang cầm dao cứ đứng trước mặt Trang rồi tạo cái dáng rất đáng sợ. Bé Trang bị em đưa kẹt vào đường cùng góc tường thì anh Phong mới chạy ra giữ tay em lại, luc ý nhìn Linh tợn lắm gầm gà gầm gừ rồi anh không còn cách nào khác đành phải tát Linh liên túc, lúc sau chẳng hiểu thằng Kiên từ đâu ra nó cầm cái thứ nước gì tạt vào Linh rồi Linh gào lên 1 tiếng dữ dội xong quằn quại người lại thì ngất lịm di. Chưa xong vụ Linh thì đến bà Lan, chắc do mọi người chú ý đến Linh nhiều quá nên ko để ý bà Lan đang đứng ra chỗ lan can rồi trèo lên như định nhảy xuống. anh Phong may là nhanh kịp thời kéo bà ý lại thì người bị mất thăng bằng xong ngã mới đập đầu xuống đất rồi ngất cùng luôn, may anh Phong chỉ bị bầm tay vì ngã không bị ngất.

Lúc này mình mới quay qua nhìn bé Trang, bé nhìn mình như rất sợ hãi, bản thân mình cũng không tin vụ vừa rồi nhưng lúc này mới thấy người mình hôi hôi, mình mới quay ra chỗ Kiên hỏi thì nó bảo nãy nó dùng nước đái nó tạt vào mặt xong nó còn bảo đấy là nước thần nước thánh, bố thằng ranh dù sao cũng may là có nó không chắc mình làm trò gì mình cx kbiet luôn. Cả tối hôm ý không ai ngủ, cả đám rủ nhau dậy hỏi chủ nhà bằng được. Thì chủ nhà có nói sơ qua là ngày trước có một sác chết của 1 con bé trạc cấp 2-3 gì đấy thuê chỗ ngủ ở đây trốn bố mẹ xong gọi bạn trai về chơi chịk nhau các kiểu thể loại, thì nó xin tiền bạn trai trợ cấp nhưng không chịu thế là gây ra ẩu kích rồi thằng bạn trai lỡ giết nó, sợ quá mới làm trò là treo cổ nó lên rồi chạy, mãi sau công an mới tìm ra hung thủ thì mới biết con bé này bị giết chứ kphai nó tự tử. cHẮC do chết trẻ mà chết oan nên muốn nhập vào mình giết bé Trang, may là bị chặn lại mới không giết đc bé Trang thì rủ lôi kéo bà Lan nhảy lầu. Nhưng đều k làm gì được.

Thế rồi nhóm mình quyết định xin lại nửa số tiền đã trả rồi cao chạy. Thuê ở chỗ khác thì mọi thứ đều bình thường chỉ là sau vụ đấy mình bắt đầu tìm đến ma quỷ và đến đây để đọc. Sau chuyến đấy về mình có đi gặp thầy xin bùa để phòng thân, tiện nhắc các bạn nếu có đi chơi cứ nên phòng thân trong người không dùng bùa thì dùng tỏi nhé. Có thờ có thiêng có kiêng có lành chứ đừng như mình suýt giết người…
Cảm ơn các bạn đã đọc, mình văn vở không hay có đoạn nào làm các bạn khó chịu thì chiếu cố cho mình ^^

minh ke bua nen thay it nhan vat

0