Bài 4:a. Tình hữu ái giai cấp đã tập hợp được sức mạnh cho chúng ta.
b. Hành động đó là hữu ý chứ không phải vô tình.
c. Trở thành người hữu dụng là điều thầy cô mong muốn ở học sinh.
d. Sự thống nhất hữu cơ giữa lí luận và thực tiễn là cần thiết.
e. Chuyến thăm hữu nghị Vương quốc Cam-pu-chia của Chủ tịch nước đã góp phần củng cố mối quan hệ giữa hai nước.Bài 5:a) Kề vai sát cánhb) Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại nên hòn núi caoc) Đồng tâm hợp lựcBài 6:- Hiện tượng đồng âm đc sử dụng trong câu đố trên là nóc: Một bên chỉ tên của một loài cá, một bên chỉ phần cao nhất của 1 ngôi nhà.Chúc em học tốt!
bài bảy đâuk
1. Bài văn dài
Tôi và Vân chơi với nhau từ năm lớp ba. Đến tận bây giờ nó vẫn là đứa bạn thân thiết nhất và hiểu tôi hơn bất kì ai.
Vân là một đứa cao, to lớn hơn tôi rất nhiều. Mạnh mẽ, vui vẻ và sôi động chính là những từ thích hợp nhất để nói về Vân. Trong khi tôi - đứa bạn của nó thì hoàn toàn ngược lại: bé nhỏ, nhút nhát và hơi tự ti. Với tính cách đó nên khi chuyển vào lớp Vân, ban đầu tôi không có bạn. Tôi chỉ lặng lẽ thu mình trong không gian riêng, không trò chuyện, hay nói đúng hơn là không dám bắt chuyện với ai. Chính chiếc bút chì màu Vân cho tôi trong giờ mĩ thuật đã bắt đầu tình bạn của hai đứa. Nhớ lúc đó tôi đang loay hoay không biết làm thế nào để hoàn thiện hình vẽ ông mặt trời trong khi cây bút chì màu đỏ của tôi không cánh mà bay thì một cánh tay đưa ra, trên đó là thứ tôi cần. Bạn có dùng không? Ưu tiên bạn mới tô trước. Dúi bút vào tay tôi, Vân cười hì hì rồi quay lên. Tôi bất ngờ và cảm động. Không hiểu sao lúc đó, trong trí óc ngây thơ của tôi, Vân như thể là một cô tiên vừa ban cho tôi một phép màu. Từ đó, tình bạn giữa hai đứa bắt đầu.
Trong lớp hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Chúng tôi đến trường cùng nhau, ngồi gần bàn nhau, cùng học bài và cùng nhau vui chơi. Những lúc tôi bị bắt nạt, Vân luôn là “bảo kê” số một của tôi. Âu yếm và hài hước, Vân gọi tôi là Ngố còn tôi gọi nó là Voi con.
Chơi với nhau lâu nên Vân hiểu tôi lắm. Những lúc tôi buồn nó thường đến bên tôi ngồi lặng lẽ, không nói gì. Bởi nó biết những lúc thế này tôi chỉ muốn một không gian yên tĩnh, tôi sợ cảm giác bị thương hại.
Bên ngoài trông Vân có vẻ là một đứa nóng tính như Trương Phi nhưng thực ra nó cũng rất tình cảm. Nó thường viết thư trò chuyện, an ủi động viên tôi. Nó như một người chị lớn, luôn muốn dang rộng cánh tay che chở cho đứa em gái bé nhỏ của mình vậy.
Khi chúng tôi chia tay để sang trường THPT khác nhau, dù rất ghét ngồi tỉ mẩn làm những đồ trang trí thế mà vì tôi, nó chịu ngồi cả tuần trong nhà, quyết gấp bằng được nghìn con hạc tặng tôi. Hôm nó mang đến, mặt tươi như hoa, tay đưa tôi một hộp thuỷ tinh rất to, bên trong là bao nhiêu chú hạc xinh xắn đủ các màu lại còn khuyến mại thêm đôi dây buộc tóc hình xúc xắc rất đáng yêu nữa chứ. Sung sướng và cảm động đến phát khóc, tôi ôm chặt nó, không nói lên lời...
Bây giờ tuy mỗi đứa một trường, gặp nhau không được nhiều như trước nên chúng tôi hay nói chuyện với nhau qua điện thoại. Nhờ ảnh hưởng từ nó mà giờ đây tôi mạnh mẽ hơn rất nhiều, không còn nhút nhát như trước, thậm chí còn rất sôi nổi và hoạt bát. Tôi phải thầm cảm ơn Vân - người bạn yêu quý - đã đánh văng cái tính nhút nhát kinh niên của tôi, giúp tôi hoàn thiện mình hơn. Đối với tôi, Voi con luôn là người bạn mà tôi yêu quý nhất. Không bao giờ tôi muốn đánh mất người bạn này.
2. Bài văn dài
Em và Hương chơi với nhau lâu lắm rồi, chúng tôi quen nhau khi hai đứa được xếp vào cùng một lớp hai. Từ hồi ấy đến bây giờ đã mấy năm rồi nhỉ? Chà! cũng lâu thật rồi đấy, tuy vậy nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn thắm thiết như ngày nào. Em và Hương bằng tuổi nhau, nghĩa là năm nay hai đứa chúng tôi đều mười một tuổi. Tuy thế nhưng khi đi với Hương tôi thấy Hương trông có vẻ chững chạc và lớn hơn tôi nhiều. Hương đến lớp trong bộ áo đồng phục với chiếc áo trắng và chiếc váy kẻ ca rô cùng chiếc khăn quàng đỏ được thắt ngay ngắn trước ngực. ở nhà bạn thường mặc những bộ đồ rất mát mẻ, còn khi đi chơi bạn hay chọn các bộ đồ khoẻ khoắn với chiếc áo phông cùng với cùng với chiếc quần jeans. Hương có dáng đi thật uyển chuyển, nhẹ nhàng. Làn da trắng hồng, mịn màng làm tôn lên khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu của bạn. Chao ôi! Đôi mắt của bạn thật là đẹp. Đôi mắt to, đen láy, sâu thẳm và trong đôi mắt đó luôn ánh lên cái nhìn nghịch ngợm của tuổi học trò nhưng cũng rất dịu hiền. Mái tóc đen óng, mượt mà, luôn được bạn cặp gọn ra đằng sau gáy bằng chiếc cặp nho nhỏ, xinh xinh. Em yêu nhất là khuôn mặt bạn mỗi khi vui hay mỗi khki bạn được điểm 10, khi đó khuôn mặt bỗng trở nên tươi tắn, rạng rỡ hẳn lên, đôi môi đỏ hồng hé nở một nụ cười để lộ hàm răng trắng, đều đặn.
Chúng em quý Hương không chỉ vì nét đẹp đáng yêu của bạn mà là những nết tốt của bạn để chúng em noi theo. Ở lớp Hương luôn tỏ ra là một người học sinh xuất sắc, lực học về các môn của bạn rất đều. Trong lớp bạn còn rất chăm giơ tay phát biểu, những bài toán khó chưa thấy bạn nào giải được thì đã thấy cánh tay búp măng của Hương giơ lên rồi. tuy học giỏi nhưng Hương không hề kiêu căng mà rất khiêm tốn, những hôm có bài khó các bạn học kém thường nhờ bạn ấy giảng hộ và Hương vui vẻ nhận lời, hôm nay Hương giảng các bạn chưa hiểu thì hôm sau Hương lại giảng tiếp cho đến khi các bạn thật hiểu mới thôi. Không những thế Hương còn là một cây văn nghệ của lớp, giọng hát của bạn như trời phú: sao mà ấm áp, thiết tha đến thế khi hát về tình thầy trò, mà cũng thật à nhhí nhảnh, vui tươi khi hát về tình bạn thơ ngây trong sáng của tuổi học trò. Bạn còn rất lễ phép với người trên, khi gặp các thầy cô trong trường bạn đều đứng nghiêm chào hỏi lễ phép.
Sau một thời gian được cùng học, cùng chơi với bạn em đã học được ở bạn rất nhiều tính tốt. Và em sẽ cố gắng noi gương học tập ở bạn để trở thành một người học sinh xuất sắc.
TẠM ĐƯỢC
THÂN BÀI CHƯA GIỚI THIỆU TÊN TUỔI BẠN HỌC TRƯỜNG NÀO
Answers:
The mouse is intelligent
An Tiem is hard-working
The older brother is greedy
Snow White is kind
tìm những từ phù hợp để điền váo chỗ chấm:
The mouse is intelligent
An Tiem is hard - working
The older brother greedy
snow white is kind
(greedy;hard-working;kind;intelligent)
Đăng :)) đúng . Hợp lí ~ Trùng với ý kiến của Nhy
The mouse greedy
An Tiem hard-working
The older brother intelligent
snow white kind
Vương Huyền Nhân( tên này mk tự nghĩ nha) là một nhà thơ có ít nhiều tên tuổi trong ngành văn học hiện đại. Tuy còn rất trẻ nhưng ông đã đóng góp rất nhiều tác phẩm tiêu biểu và nổi tiếng. Rất nhiều người đến xin lời khuyên từ ông. Một ngày, có một cô bé đến xin học ở ông. Cô bé mới chỉ 12 tuổi, đôi mắt cô thẳm buồn. Ông nhận lời và hứa sẽ dạy cô làm được 1 bài thơ hoàn chỉnh trong vòng 1 tháng tới.
Vài ngày trôi qua, ông nhận thấy cô ko có tài năng cho lắm. Các biện pháp nghệ thuật hay phương pháp làm thơ cô đều ko thể nhớ nổi. Cô chỉ im lặng và cúi đầu mỗi khi Huyền Nhân nhắc nhở. Các học sinh khác đều là những người ưu tú và thường xuyên kiễu cợt, coi thường cô bé đáng thương. Tuy nhiên, Vương Huyền Nhân vẫn không từ bỏ, vẫn kiên nhẫn chỉ bảo em.
Đến ngày tổ chức khoa thi tuyển chọn tập thơ quốc tế, ông vẫn chọn cô bé đi thi. Nhiều người cho rằng, việc này sẽ ảnh hưởng ko ít đến danh tiếng lâu nay của ông. Nhưng cô bé đã nài nỉ ông cho cô đi thi vì bà cô luôn muốn em trở thành một nhà thơ. Thế là ông đồng ý mặc dầu mọi người đều nói rằng ông đã chọn nhầm người.
Và kết quả thật không ngờ...
Bài thơ của cô đã đạt giải nhất quốc tế. Vượt qua hàng trăm đối thủ nặng kí, cả hàng trăm bài thơ dài. Bài cô chỉ vỏn vẹn 4 dòng:
" Bà ơi, bà như người mẹ,
Thay cha gánh vác cả gia đình
Thay mẹ nuôi con khôn lớn
Thế gian này, chỉ cần mỗi bà thôi...."
Nhưng đến ngày nhận giải, cô bé lại ko xuất hiện khiến Vương Huyền Nhân rất lo lắng và ngạc nhiên. Hóa ra, ba mẹ cô bé mất sớm, em ở với bà...nhưng bà lại qua đời vào sáng nay, lúc MC xướng tên em nhận giải. Thật thương xót cho em biết bao... Vậy là, Vương Huyền Nhân đã nhận em làm con nuôi.
Sự kì vọng của ông vào em bé 12 tuổi ấy là quyết định thật đúng đắn, đập tan mối hoài nghi trong lòng mọi người. Với sự chính trực, lòng kiên nhẫn và lòng tự trọng của mk. Ông quả thật là một nhà thơ chân chính.
Mới đầu mk làm nên có j sai thông cảm nhaaa
Nguyễn Quỳnh Hương,bạn làm văn hay quá
rb903qr r8qru q rqr uqr qhr79qRTHTYUT89HUH09HTYT8WTJIWAYT98WTIWHT9YUHT0UY0AT9WAYHWYHWPAJ4TEAHTWOIATHPHAEWTWAHPPAWPP0HATWTAW0-IUWUETTEWAUTAHTIUTEWTEUTE=-=IUETTUHE-=IEUTIHTEUH=ETHWWANTN NEW BTTHB HUBHTEHSRNRWBNIWNJIEBTJINJIETJSBTANJAPBWJNPTBNPO[PTJINRIT N NTA[IA PN[A NƠANTAANTU U TUTUNT NPTURAPTOAWU[ÂU UTRUT UNUB NBNURT9UT9UEWN=ƯATNI9AWENB8TENW9B8W6W9AT
Vẽ đường kính BK của đường tròn tâm O ngoại tiếp tam giác ABC=> O trung điểm BK
Gọi M là chân đường vuông góc hạ từ O xuống dây BC => OM là khoảng cách từ O tới BC
Có OB=OC và B,C nằm trên đường tròn tâm O=> tam giác OBC cân tại O, đường cao OM=> M trung điểm BC
=> OM là đường trung bình tam giác BCK=> \(OM=\frac{1}{2}CK\)
C thuộc đường tròn đường kính BK=> tam giác BCK vuông tại K=> \(KC\perp BC\)
Mà \(AH\perp BC\Rightarrow AH//CK\)
A thuộc đường tròn đường kính BK=> tam giác BAK vuông tại A=> \(AK\perp AB\)
Mà \(CH\perp AB\Rightarrow CH//AK\)
=> AHCK là hình bình hành => \(AH=CK\Rightarrow OM=\frac{1}{2}AH\)
hãy thử tả hai bà trưng đi
\(x.x^3=81\)
\(\Rightarrow x^4=3^4\)
\(\Rightarrow x=3\)
Học tốt
kq phải là x= 3 hoặc x= -3 chứ
Bài làm:
Ta có: \(x.x^3=81\)
\(\Leftrightarrow x^4=81=3^4\)
\(\Leftrightarrow\orbr{\begin{cases}x=3\\x=-3\end{cases}}\)
kể một câu chyện mà em đã nghe hoặc đã đọc về một nữ anh hùng hoặc một người phụ nữ có tài {cảnh báo ko chép văn mẫu}
Đọc tiếp...Được cập nhật 3 tháng 6 2020 lúc 14:38
kể chuyện chỉ nói thôi mà, cần gì viết cho mệt ra! :((((((
ý tui là viết ra cơ
uh, là thế đấy đọc kỹ đi!
nhà nước có trách nhiệm như thế nào với nhân dân?
Đọc tiếp...Được cập nhật 24 tháng 5 2020 lúc 10:23
Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân, thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện.
Chuyện kể rằng, có một chàng trai nọ không thể lo được cho mẹ già, anh cảm thấy bà như một gánh nặng thực sự khi mỗi ngày phải chăm lo cho từng miếng cơm, cốc nước. Chàng trai đã quyết định mang bà mẹ vào một khu rừng để chối bỏ trách nhiệm phụng dưỡng.Kế hoạch như đã định, tối đến, chàng trai đã thủ thỉ với mẹ rằng anh muốn đưa bà đi dạo. Anh cõng mẹ trên lưng, men theo con đường mòn trên núi và đi tít vào sâu trong rừng. Trong thâm tâm chàng trai nghĩ rằng mẹ anh sẽ không thể nào tìm được đường về nhà, anh cứ cắm đầu đi mãi, đi mãi.Bỗng dưng chàng trai phát hiện mẹ anh đã bí mật rải những đậu tương trên đường đi, anh tức giận hỏi: “Sao mẹ lại làm điều này?”. Bà mẹ bật khóc và trả lời: “Con ngốc lắm! Mẹ sợ không có mẹ con sẽ không tìm được đường về nhà”.
Cái này mik viết theo sách chứ ko copy nha!
Bài tập về nhà của mik,các bạn xem rồi gợi ý cho mik nha.
Kể chuyện:đã nghe đã đọc.
đề bài:em hãy kể một câu chuyện cổ tích đã nghe,đã đọc
Gợi ý cho mik nha,mik còn nộp nữa
cảm ơn các bạn đã quan tâm,mik sẽ tick đúng cho ai có câu trả lời hợp lí nhất
(Và đừng quên kết bạn nha)
😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄
Đọc tiếp...Được cập nhật 30 tháng 4 2020 lúc 14:11
Cây tre trăm đốt là một câu chuyện cổ tích rất hay và được nhiều người yêu thích. Trong đó có em.
Hồi còn nhỏ, em thường được bà nội kể nhiều truyện dân gian. "Cây tre trăm đốt" là một trong những truyện mà em rất thích. Vì hồi đó còn quá bé nên em xin kể lại như sau: Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: "Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn". Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn.
Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm: "Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ". Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi: "Tại sao con khóc". Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo: "Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một tram đốt tre và hô "khắc nhập, khắc nhập" thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô "khắc xuất, khắc xuất" thì cây lại rời ra". Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô: Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc: "Khắc nhập, khắc nhập" thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc: "Khắc xuất, khắc xuất" thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ.
Mk cũng nghĩ là chon b vì her là cô ấy số ít
b là đúng đó bạn. học tốt
b đó bạn ạ
^-^
\(9m^2\)\(35dm^2\)\(=9,35m^2\)
\(12g=0,012kg\)
\(78,9dm=789cm\)
\(2,5\text{giờ}=150\text{phút}\)
Hok tốt !
9m2 35dm2=935m2
12g=0,012kg
78,9dm=7890cm
2,5 giờ=150 phút
ko được copy trên mạng nha
Dế Mèn phiêu lưu ký là tác phẩm văn xuôi đặc sắc và nổi tiếng nhất của nhà văn Tô Hoài viết về loài vật, dành cho lứa tuổi thiếu nhi. Ban đầu truyện có tên là "Con dế mèn" (chính là ba chương đầu của truyện) do Nhà xuất bản Tân Dân, Hà Nội phát hành năm 1941. Sau đó, được sự ủng hộ nhiệt tình của nhân dân, Tô Hoài viết thêm truyện "Dế Mèn phiêu lưu ký" (là bảy chương cuối của truyện). Năm 1955, ông mới gộp hai chuyện vào với nhau để thành truyện "Dế mèn phiêu lưu ký" như ngày nay. Truyện đã được đưa vào chương trình học lớp 6 học kỳ 2 môn Ngữ Văn của Việt Nam.
"Dế Mèn phiêu lưu ký" có thể tạm dịch là "Ghi chép về cuộc đời trôi dạt của Dế Mèn" ("phiêu lưu" ở đây có nghĩa là "trôi dạt", không phải là "mạo hiểm" theo cách dùng từ của người Việt Nam).
https://truyenfull.net/de-men-phieu-luu-ky/chuong-1/ link đấy bn:))
THỜI GIAN QUÝ BÁU LẮM
Năm 1945, mở đầu bài nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường huấn luyện cán bộ Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh thẳng thắn góp ý: “Trong giấy mời tới đây nói 8 giờ bắt đầu, bây giờ là 8 giờ 10 phút rồi mà nhiều người vẫn chưa đến. Tôi khuyên anh em phải làm việc cho đúng giờ, vì thời gian quý báu lắm”.Cũng về giờ giấc, trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí sĩ quan cấp tướng đến làm việc với Bác chậm 15 phút, tất nhiên là có lý do: Mưa to, suối lũ, ngựa không qua được.
Bác bảo:
- Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan không chuẩn bị đủ phương án, nên chú không giành được chủ động”.
Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp.
Bác hỏi:
- Chú đến muộn mấy phút?
- Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ!
- Chú tính thế không đúng, 10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi ở đây.
Năm 1953, Bác quyết định đến thăm lớp chỉnh huấn của anh em trí thức, lúc đó đang bước vào cuộc đấu tranh tư tưởng gay go. Sắp đến giờ lên đường bỗng trời đổ mưa xối xả. Các đồng chí làm việc bên cạnh Bác đề nghị cho hoãn đến một buổi khác. Có đồng chí còn đề nghị tập trung lớp học ở một địa điểm gần nơi ở của Bác… Nhưng bác không đồng ý:
- Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì đến bao giờ? Thà chỉ mình bác và vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp phải chờ uổng công!.
Thế là Bác lên đường đến thăm lớp chỉnh huấn đúng lịch trình trong tiếng reo hò sung sướng của các học viên…Bác Hồ của chúng ta quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời gian của người khác bấy nhiêu. Chính vì vậy, trong suốt cuộc đời Bác không để bất cứ ai đợi mình. Sự quý trọng thời gian của Bác thực sự là tấm gương sáng để chúng ta học tập.
Bài học kinh nghiệm
Quỹ thời gian của con người là có hạn. Người ta có thể làm lại một cái nhà, một con đường,… nhưng không thể lấy lại được một tích tắc thời gian đã mất đi. Chính vì lẽ đó mà thời gian còn quý hơn vàng, bạc. Tiết kiệm thời gian là tiết kiệm thông minh và văn minh nhất.
Mỗi người đều có thể tiết kiệm được thời gian của mình. Tuy nhiên, để thực hiện điều đó chúng ta cần phải làm việc phải có kế hoạch cụ thể, chi tiết; làm việc ngăn nắp, gọn gàng; thầy cô chuẩn bị bài chu đáo trước khi lên lớp, lên lớp đúng giờ, sử dụng hiệu quả giờ học; cán bộ cần chuẩn bị nội dung tốt trước khi tiến hành tổ chức hội họp, tiếp dân,... Đó chính là tiết kiệm thời gian của mình và của mọi người.
Cho mình hỏi bạn Bình minh ( Hội con 🐄 ) bài của bạn tên gì vậy
mấy bạn tìm giúp mình những câu chuyện ngắn thôi
Cái Này Là Câu Chuyện của tui nha.
Nhiều người trong chúng ta, trường trung học tỏa sáng như một vương quốc đầy mê hoặc. Đối với một vài người khác, nó được nhớ đến như một địa ngục bất tận. Sự dằn vặt bám víu hàng ngày. Một số khác, nó là một cái gì đó ở lưng chừng. Nhưng dù sao tình cảm bạn bè, tình yêu học trò vẫn mang những ký ức sâu đậm nhất. Và cảm xúc mạnh mẽ những năm đó cũng in sâu vào kí ức chúng ta.
Cái gọi là thanh xuân, tuổi trẻ ấy, thực ra không có gì xa vời cả. Nó là những điều nhỏ nhất diễn ra quanh nhưng ngày tháng học trò. Có thầy cô, cả những bạn bè, bảng đen, ghế đá, hàng cây trước sân trường và những góc căng tin,… Từng chút, từng chút một, chúng thấm vào từng ngóc ngách của nỗi nhớ, của hoài niệm. Ai cũng nói rằng thời gian tàn nhẫn, thời gian trôi nhanh bỏ lại phía sau những niềm nhung nhớ. Nhưng chính chúng ta lại quên mất rằng phải sống sao để sau này nhìn lại không nuối tiếc điều gì cả.
Trong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy được một người bạn thân. Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ một phần nhỏ nào đó. Người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lại. Đặc biệt hơn, người đó đã ngồi hàng giờ để thuyết phục bạn rằng thật sự cánh cửa cuộc đời. Nó vẫn chưa đóng lại với bạn và đang cho bạn mở ra. Đó chính là người bạn mãi mãi. Khi bạn ngã, thế giới quanh bạn dường như quá đen tối và trống rỗng. Người ấy sẽ nâng bạn lên, thế giới ấy bỗng vụt sáng lên, có người sẽ lấp đầy khoảng trống trong bạn. Người bạn ấy dắt tôi qua những giây phút khó khăn của cuộc sống. Lúc buồn và cả những lúc rối trí, người bạn ấy đã nắm lấy tay tôi, nói với tôi rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp. Nếu bạn đã tìm thấy một người bạn như thế, bạn đã cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ. Giống như tôi vậy, bạn không cần lo âu, bạn đã có một tình bạn mãi mãi trong cuộc đời.
Nghĩ về người bạn đặc biệt đó khiến những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn. Bằng cách nào đó, cậu luôn ở đó với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ. Cậu làm tôi mỉm cười những khi tôi buồn bã nhất. Cậu là người bạn thân nhất mà tôi đã có.
Nhưng tôi cũng không ngờ rằng, khi ở lâu bên cạnh cậu, tôi có cái cảm giác bâng khuâng lạ kì, tôi muốn ngắm nhìn cậu nhiều hơn, muốn trò chuyện tâm sự với cậu nhiều hơn nữa; nhưng thay vào đó tôi lại e dè, ngại ngùng khi đứng trước cậu. Tôi đã từng nghe người xưa nói lại rằng: "Không tồn tại một tình bạn khác giới." Phải chăng, sự thực, trong mắt tôi, cậu đã không chỉ đơn thuần là 1 người bạn. Nhưng tôi biết rằng, tôi với cậu là không thể, tôi càng không muốn đánh mất tình bạn này. Nếu như tôi ngỏ lời với cậu, tôi không nỡ; tôi thực sự muốn cậu hạnh phúc. Này **** à, tôi thà chôn giấu lòng mình, thà không bao giờ nói ra còn hơn việc khiến cậu cảm thấy khó xử.
Thật ra, mọi chuyện đi xa hơn những điều tôi tưởng tượng. Ánh mắt, nụ cười của cậu khiến tôi càng hạnh phúc không bao giờ hết; tuy không nói, nhưng tôi không muốn cậu thuộc về bất kì ai. Nhưng tại sao vậy, tôi cảm giác cậu gần tôi hơn trước. Cử chỉ, hành động và cả từng lời nói của cậu đều thể hiện điều đó. Lẽ nào, tôi đã thực sự rung động? Thậm chí tôi không hiểu rõ tung động là gì. Có thể là khi nghĩ về người đó khiến bạn đều phấn chán mỗi lúc thức dậy, an tâm chìm vào giấc ngủ khi đêm về, làm việc gì cũng đều tràn đầy động lực dạt dào kỳ vọng vào tương lai.
"Huyền Anh ơi,có người crush tao rồi đấy" - "ờm ... chúc mừng mày nhé. Thế đã quen nhau chưa?" -"Mày nói gì vậy, là con ** lớp mình đấy. " ** ư?"- thực sự là nó ư
.....................................................................
Không muốn kể nữa.... 1 kết buồn
#HuyenAnh
cái đó là một câu chuyện bạn được nghe kể chứ có phải là câu chuyện của bạn hay bạn của bạn đâu?
...
Dưới đây là những câu có bài toán hay do Online Math lựa chọn.
....