K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 4 2018

Bài làm 1: Tả cây phượng

Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết "bác" được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì "bác" đã già, già lắm.

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.

Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp dược nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến. Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ đến khoe điểm mười đỏ chói với "bác" phượng già.

Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người "bạn già" luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa "bác" phượng kính yêu. .

16 tháng 4 2018

Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết "bác" được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì "bác" đã già, già lắm.

Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.

Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp dược nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến. Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ đến khoe điểm mười đỏ chói với "bác" phượng già.

Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người "bạn già" luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa "bác" phượng kính yêu. .

à là rau sam đấy bạn iu

T - I - C - K cho mình nha

16 tháng 4 2018

rau sam

16 tháng 4 2018

"Ò...ó...o...o", đó là tiếng gây của chú gà trống nhà tôi vào mỗi buổi sáng sớm. Từ bao giờ, chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức của gia đình tôi, là một người bạn gắn bó thân thiết của cả nhà.

Chú gà trống ấy được mẹ tôi mang từ nhà bà ngoại về để nuôi. Ngày chú mới về, chỉ nặng tầm hai, ba cân, vậy mà giờ đây sau vài tháng, chú đã nặng bốn, năm cân, trở thành một chú gà trống lực lưỡng, một vòng tay tôi ôm không xuể. Cái đầu chú to gần bằng nắm tay người lớn, trên đỉnh đầu có chiếc mào đỏ chót như bông hoa mào gà khiến chú lúc nào cũng kiêu hãnh bước đi dưới ánh nắng mặt trời. Đôi mắt chú nhỏ, đen láy như hạt hai hạt cườm, long lanh ngấn nước. Chiếc mỏ vàng sậm, nhọn hoắt giúp chú bắt con mồi được dễ dàng hơn. Chiếc cổ dài, mỗi khi cất tiếng gáy, chiếc cổ ấy lại vươn cao lên, hướng về nơi ông mặt trời chuẩn bị ló dạng, cất tiếng gáy cao vút.

Tôi yêu thích nhất là bộ lông đầy màu sắc của chú gà trống. Bộ lông mượt mà, óng ánh xen lẫn giữa các màu chàm, cam, đỏ, vàng,..Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy càng rực rỡ hơn khiến chú gà như khoác trên mình chiếc áo choàng lông vũ quý phái, sang trọng. Trên mình chú là đôi cánh to, cũng được thêu hoa dát vàng màu lông lộng lẫy, thỉnh thoảng đôi cánh ấy lại đập mạnh, vỗ vỗ khiến mọi vật xung quanh đổ rạp .Chiếc đuôi xòe rộng, trông như chiếc chổi lông tung tẩy đằng sau theo mỗi nhịp bước chân. Hai chân của chú gà vàng ươm, tuy nhỏ và gầy guộc nhưng chắc chắn, những ngón chân chắc khỏe xòe ra, đặc biệt là chiếc cựa là vũ khí lợi hại vô cùng của chú gà để chú bắt mồi, tiêu diệt kẻ thù của mình.

Kể từ khi có chú gà trống ấy, gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập âm thanh của tiếng gà gáy. Chú như một người thủ lĩnh canh gác cho khu vườn nhà tôi, bắt sâu, bắt giun,...giúp cây trồng khỏe mạnh. Mỗi khi rảnh, tôi lại ra vườn cho gà ăn, ngồi nghe bố giải thích về những đặc điểm cơ thể của chú gà để có thể hiểu hơn về loài vật này. Có khi chú gà bị ốm, ngày hôm đó không có tiếng gáy quen thuộc của chú, cả nhà tôi ai cũng lo lắng cho chú, mong chú luôn khỏe mạnh.
Từ bao giờ, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên rất quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn vậy. Tôi rất yêu quý chú gà nhà tôi. Tôi sẽ luôn chăm sóc chú để chú khỏe mạnh và ngày càng lớn hơn.
 

16 tháng 4 2018

Bài văn tả con gà trống 1:
"Ò...ó...o...o", đó là tiếng gây của chú gà trống nhà tôi vào mỗi buổi sáng sớm. Từ bao giờ, chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức của gia đình tôi, là một người bạn gắn bó thân thiết của cả nhà.

Chú gà trống ấy được mẹ tôi mang từ nhà bà ngoại về để nuôi. Ngày chú mới về, chỉ nặng tầm hai, ba cân, vậy mà giờ đây sau vài tháng, chú đã nặng bốn, năm cân, trở thành một chú gà trống lực lưỡng, một vòng tay tôi ôm không xuể. Cái đầu chú to gần bằng nắm tay người lớn, trên đỉnh đầu có chiếc mào đỏ chót như bông hoa mào gà khiến chú lúc nào cũng kiêu hãnh bước đi dưới ánh nắng mặt trời. Đôi mắt chú nhỏ, đen láy như hạt hai hạt cườm, long lanh ngấn nước. Chiếc mỏ vàng sậm, nhọn hoắt giúp chú bắt con mồi được dễ dàng hơn. Chiếc cổ dài, mỗi khi cất tiếng gáy, chiếc cổ ấy lại vươn cao lên, hướng về nơi ông mặt trời chuẩn bị ló dạng, cất tiếng gáy cao vút.

Tôi yêu thích nhất là bộ lông đầy màu sắc của chú gà trống. Bộ lông mượt mà, óng ánh xen lẫn giữa các màu chàm, cam, đỏ, vàng,..Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy càng rực rỡ hơn khiến chú gà như khoác trên mình chiếc áo choàng lông vũ quý phái, sang trọng. Trên mình chú là đôi cánh to, cũng được thêu hoa dát vàng màu lông lộng lẫy, thỉnh thoảng đôi cánh ấy lại đập mạnh, vỗ vỗ khiến mọi vật xung quanh đổ rạp .Chiếc đuôi xòe rộng, trông như chiếc chổi lông tung tẩy đằng sau theo mỗi nhịp bước chân. Hai chân của chú gà vàng ươm, tuy nhỏ và gầy guộc nhưng chắc chắn, những ngón chân chắc khỏe xòe ra, đặc biệt là chiếc cựa là vũ khí lợi hại vô cùng của chú gà để chú bắt mồi, tiêu diệt kẻ thù của mình.

Kể từ khi có chú gà trống ấy, gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập âm thanh của tiếng gà gáy. Chú như một người thủ lĩnh canh gác cho khu vườn nhà tôi, bắt sâu, bắt giun,...giúp cây trồng khỏe mạnh. Mỗi khi rảnh, tôi lại ra vườn cho gà ăn, ngồi nghe bố giải thích về những đặc điểm cơ thể của chú gà để có thể hiểu hơn về loài vật này. Có khi chú gà bị ốm, ngày hôm đó không có tiếng gáy quen thuộc của chú, cả nhà tôi ai cũng lo lắng cho chú, mong chú luôn khỏe mạnh.
Từ bao giờ, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên rất quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn vậy. Tôi rất yêu quý chú gà nhà tôi. Tôi sẽ luôn chăm sóc chú để chú khỏe mạnh và ngày càng lớn hơn.
 

Văn lớp 5: Tả con gà trống nhà em
Có rất nhiều loại gà trống khác nhau, nhiều loại có màu sắc rất đẹp


Bài văn tả con gà trống lớp 5 số 2:
Trong tất cả các con vật trong nhà em, em yêu thích nhất là chú gà trống. Chú gà trống đã trở thành một người bạn thân thiết của gia đình em không biết từ bao giờ.

Bố em nói, chú gà này thuộc giống gà Đông Tảo, chú to, béo, nặng tầm bốn đến năm cân, em ôm vào lòng không xuể. Cái đầu chú to bằng cái bát ăn cơm, nối giữa đầu và thân là chiếc cổ dài kiêu hãnh. Trên đỉnh đầu chú nở rộ bông hoa đỏ chót, rực rỡ, đó là cái mào của chú đấy, cái mào lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, khiến người ta liên tưởng đến một loài hoa cùng tên là hoa mào gà. Đôi mắt chú sáng quắc, tròn xoe, đen long lanh như hai hột cườm, lúc nào cũng như ngấn nước. Cái mỏ nhỏ, vàng sậm nhưng đầy sắc bén, mỗi khi mổ thóc đều phát ra tiếng kêu "bộp bộp" nghe rất vui tai. Chú có hai chân vàng ươm, thẳng tắp với những ngón chân xòe ra, nhất là chiếc cựa sắc nhọn là vũ khí để săn mồi, chiến đấu với kẻ thù.

Nhắc đến gà trống không thể không nhắc đến bộ lông rực rỡ của chú. Chú khoác trên mình tấm áo óng á, mượt mà với sự hòa trộn giữa các màu chàm, vàng, nâu, đỏ khiến chú nổi bật hẳn trên sân. Khi tấm áo ấy khoe sắc dưới những tia nắng mặt trời chói chang, nó càng thêm rực rỡ, như được dát vàng dát bạc. Chú gà bước đi đầy oai dũng, mỗi lần bước là chiếc đuôi dài, xòe rộng, lấp lánh lại tung tẩy, rung lên theo từng nhịp bước chân, trông chú kiêu sa như một bá tước vậy. Cứ vào mỗi buổi sáng sớm, khi vạn vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng, chú gà nhà em đã oai vệ bước lên đống rơm trước sân, rướn cao cổ rồi từ từ cất tiếng gáy to "Ò ó o o" vang xa khắp xóm làng, đánh thức mọi người bắt đầu một ngày mới. Sau khi cất tiếng gáy xong, chú lại vỗ mạnh đôi cánh to, dày như đầy tự hào, kiêu hãnh về thành quả của mình rồi bước đi oai phong tìm mồi cho bữa sáng của mình.

Chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc, một người bạn thân thiết của gia đình em và của cả xóm làng xung quanh. Bên cạnh đó, chú như một người vệ sĩ bảo vệ mùa màng, bắt sâu, bắt giun cho cây trồng ở vườn. Ngày ngày chú đi lon ton trong sân, nhặt những hạt thóc rơi vãi, có khi lại vỗ cánh lộp bộp để xua đuổi những chú chim bồ câu đang tranh giành phần ăn của mình. Sự hiện diện của chú gà đã trở nên quen thuộc với gia đình em.

Em rất yêu quý chú gà trống nhà em. Chú đã trở thành một phần trong nếp sống của gia đình em. Dù đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ có thể quên chú gà trống yêu quý ấy.

16 tháng 4 2018

tia chớp

16 tháng 4 2018

tia chớp sao nhanh bằng flast

18 tháng 4 2018

Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.

Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.

Tả con chó nuôi trong nhà

Tả con chó nuôi trong nhà (ảnh sưu tầm)

Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.

 !-->

Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.

Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.

16 tháng 4 2018

Một trong những loài cây thể hiện sức mạnh vươn lên vẫn sống sót với sự khắc nghiệt của thời tiết là cây xương rồng.

Nhắc đến cây xương rồng thì các bạn nghĩ đến điều gì? Đó chính là nơi khô hạn và khắc nghiệt giống như xa mạc chúng vẫn có thể sống. Vì điều kiện thời tiết thiếu nước trầm trọng nên để giảm sự bốc hơi của nước qua lá, lá của chúng đã trở nên các gai giống như chiếc kim. Đây chính là sự thích nghi tốt với môi trường ở loài này. Cây xương rồng cũng có nhiều loài, nhưng loài mình thích là xương rồng thân có dáng tròn đầy đặn như một quả cầu tròn. Loài này thường trồng trong chậu nhỏ rất xinh xắn. Quả cầu tròn và xung quanh là những chiếc gai bé màu ánh bạc, trên nền là lớp lông màu xanh nhạt. Đến kì từ quả cầu này xuất hiện bông hoa nhỏ màu đỏ trở nên điểm nhấn. Chậu hoa nhỏ này thường được đặt ở bàn học hay cửa sổ. Nên nhà em cũng mua một chậu hoa nhỏ như vậy đặt trên bàn học của em. Mỗi khi có chuyện vui buồn gì em đều ngắm cây xương rồng này. Dù chỉ là cây cối nhưng giống như hai người bạn đang trò chuyện. Khi nghĩ tới sự thích nghi tốt và vượt lên hoàn cảnh của cây em lại như nhận thêm năng lượng mới mà vượt qua những suy nghĩ tiêu cực. Khi mẹ biết chuyện mẹ cũng rất vui vì em có suy nghĩ như vậy. Chính vì thế, em lại được mẹ mua cho một cây xương rồng nữa đặt ở cửa sổ phòng em.

Cây xương rồng là loài em thích bởi cây mang đặc điểm mà loài người chúng ta cần học hỏi là thích nghi tốt với môi trường kể cả không thuận lợi.

Tả cây xương rồng mà em biết

16 tháng 4 2018

Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây. Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp.

Cây bàng đã lớn lắm rồi, nhìn từ xa giống như một chiếc dù khổng lồ. Gốc cây bàng bằng một vòng tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang và có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây màu nâu xám có nhiều vết sẹo. Cây bàng đặc biệt hơn những cây khác và chia thành nhiều tầng che mát cả một vùng đất rộng lớn, càng lên cao màu xanh của tán lá càng nhạt dần. Lá bàng hình bầu dục có màu xanh và che kín không cho ánh nắng xuyên qua sân trường. Mùa thu lá bàng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, mỗi khi có gió thổi nhẹ những chiếc lá đỏ lìa cành để lại những cành khẳng khiu trụi lá trông rất tội nghiệp. Đông qua xuân đến cây bàng lại đâm chồi nảy lộc xuất hiện những chiếc lá non màu nõn chuối tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà kết thành từng chuỗi. Ẩn mình sau kẽ lá là những quả bàng màu xanh lục hình tròn và dẹp hai đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu vàng lúc ăn có vị chát. Chúng em thường quây quần bên gốc cây bàng để chơi. Trên cây những chú chim hót líu lo như vui đùa với các em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.

Em rất quý cây bàng vì cây cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tô điểm vẻ đẹp cho trường em. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa bàng rơi thật thích thú biết bao.

Hè năm ngoái em về chơi thì chú trâu mới được đón về cách đó ít lâu, khi đó nó còn là một con nghé xinh xắn, dễ thương. Thế mà bây giờ đã là một chú trâu đực to lớn, hùng dũng. Em phải nhón chân, với tay mới sờ được trên sống lưng nó. Thân hình của nó thật to lớn, vòng thân có lẽ lớn gấp tư cây dừa. Da nó dày và đen nhánh, trông thật khỏe và hơi dữ tợn. Cái đầu khá vuông vức, góc cạnh, trên có cặp sừng nhọn hoắt và cong vút. Cái mũi thật to, đen ươn ướt lúc nào cũng thở phì phì. Tuy dáng vẻ của nó nhìn rất mạnh mẽ và dữ tợn, nhưng cặp mắt thật hiền lành. Cặp mắt đen tròn, to như quả chanh, lúc nào cũng ươn ướt, có vẻ ngơ ngác rất dễ thương. Bốn chân lớn, bắp thịt cuồn cuộn, săn chắc. Cái đuôi dài, tận cùng là một chùm lông lúc nào cũng phe phẩy như cây phất trần của ông tiên. Nó cứ phe phẩy đuôi như thế để xua ruồi nhặng.

16 tháng 4 2018

Những đám mây xám chỉ mới tan đi, thì chú gà trống nhà em đã cất tiếng gáy vang báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu. Cả xóm em đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài và chuẩn bị cho một ngày làm việc mới.

Chú gà trống đang oai vệ đứng trên một cành xoài, vỗ cánh phành phạch như vừa hoàn thành xong sứ mệnh đón chào bình minh. Nhìn chú thật là oai quá!

Hồi mẹ mới mua về, chú mới buồn rầu vì phải xa mẹ, xa chốn quen. Nhưng thời gian dần dần qua đi, nỗi nhớ nhà ngày càng nhạt dần. Và bây giờ, chú đã là một chàng thanh niên tuấn tú, to khoẻ như một “lực sĩ trên võ đài”, đẹp trai như “siêu người mẫu”. Vẻ đẹp của chú thật khó mà tả hết được. Cái mào đỏ chói, lộng lẫy, chói lọi như chiếc vương niệm của một vị vua. Với bộ lông đẹp tuyệt trần, xen kẽ nhiều màu sắc rực rỡ như chiếc áo của nàng vương phi thời xưa. Thích nhất là đôi chân khoẻ mạnh, chắc nịch, gần mấy ngón chân có một cái cựa chìa ra sắc nhọn, là vũ khí đáng sợ nhất khi chú chiến đấu với kẻ thù. Lại còn cái miệng nhọn hoắt, cứng cáp, để bổ vào đầu địch thủ của mình. Chú có chùm lông đuôi cong cong như mái tóc “đuôi gà” của các cô gái. Trông chú lúc này mới lực lưỡng làm sao ! Cũng chích nhờ sự lực lượng đó mà chú “chim gái” rất tài. Hễ cô gà mái nào được đi với chú là an toàn tuyệt đối. Vì vậy nên chàng ta có rất nhiều “tình địch”. Nhiều thì nhiều nhưng chẳng có tên nào dám đụng cu cậu cả. Cu cậu đã là anh hùng của cả cái xóm này.

Em quý chú gà này lắm! Không chỉ vì vẻ đẹp của chú mà chú còn mang lại niềm kiêu hãnh của em đối với bạn bè. Lại rất có ích. Tiếng gáy của nó luôn báo thức mọi người dậy đúng giờ để chuẩn bị cho một ngày lao động mới. Chú ta là như thế đấy, vừa chăm chỉ lại vừa chững chạc và thật đáng khen.

kích cho mk nhé

Hoa hồng là một loại hoa không còn xa lạ gì với mỗi người, nó là chúa tể của những loài hoa. Một trong những điều khiến hoa hồng trở nên được yêu thích có lẽ là ở sự kiêu sa, màu sắc rực rỡ, hương thơm ngào ngạt của nó. Hoa hồng cũng được sử dụng rất nhiều trong cuộc sống nhờ ý nghĩa sâu sắc của nó, như để trang trí, tặng, hay sản xuất các hàng tiêu dùng như nước hoa, sữa tắm,..Khi miêu tả hoa hồng, các em cần tập trung miêu tả các đặc điểm của hoa như màu sắc, cánh hoa, nhụy hoa, hương thơm,...và đồng thời bộc lộ tình cảm, cảm xúc của mình với loài hoa ấy. Bài văn tham kháo cho đề bài Tả hoa hồng lớp 5 dưới đây sẽ giúp các em hình dung được phần nào cách làm bài và giúp bài viết của mình được sinh động hơn.
 

Văn mẫu lớp 5: Tả hoa hồng - Bài văn miêu tả loài hoa em thích
Hoa hồng nhung là loài hoa rất đẹp với màu đỏ thẫm


Bài văn tả hoa hồng lớp 5:
Nhắc đến chúa tể của những loài hoa, không ai không nhớ đến hoa hồng, một loài hoa mang vẻ đẹp rực rỡ cùng hương thơm ngào ngạt của nó. Nhà tôi có trồng một khóm hoa hồng nhung, ngày ngày tỏa sắc rực rỡ.

Hoa hồng có nhiều loại, nhiều màu sắc như vàng, trắng, cam nhưng phổ biến nhất vẫn là hoa hồng nhung đỏ. Thân cây khẳng khiu màu xanh thẫm nhưng có nhiều gai, những chiếc gai nhọn nhô lên như để bảo vệ cho bông hoa của mình. Lá cây hoa nhỏ, có đường viền hình răng cưa, trên mặt lá là những đường gân hình xương cá, phía dưới là lớp phấn mỏng trắng muốt. Đặc biệt nhất vẫn là bông hoa. Hoa hồng nhung có rất nhiều cánh, khi hoa chưa nở, những cánh hoa nhỏ úp vào nhau, tạo thành những nụ hoa chúm chím như đôi môi đỏ hồng của người thiếu nữ. Khi hoa đã nở rộ, những cánh hoa to dần và dần dần tách rời, xếp chồng vào nhau thành các lớp. Cánh hoa mỏng manh, mềm mại như làn da em bé.

Mỗi buổi sáng sớm, những giọt sương mai trong suốt như hạt ngọc đọng lại trên cánh hoa khiến cho bông hoa như mang một vẻ đẹp vừa mong manh, vừa quyến rũ. Màu đỏ của hoa hồng nhung rực rỡ mà đầy quý phái, gợi một cảm giác sang trọng, thanh lịch của người phụ nữ trưởng thành. Ở giữa là nhụy hoa nhỏ, ẩn hiện sau lớp áo đỏ như e ấp, giấu mình. Nâng đỡ cho cả bông hoa là những đài hoa bao quanh bên ngoài. Hoa hồng mang một hương thơm không quá nồng nàn như hoa ly, cũng không thoang thoảng như hoa cúc mà nó dịu dàng, man mác, mang đến cảm giác dễ chịu, lan tỏa trong không gian.

Tuy đẹp là vậy nhưng hoa hồng cũng dễ tàn và nhanh úa, nó không phải là một loài hoa dễ trồng và dễ nở, tuy vậy khi mỗi bông hoa được kết thành là khi nó đem hết nhựa sống của mình để tỏa sáng một vẻ đẹp kiêu sa, rực rỡ nhất. Mỗi khi rảnh, tôi thường ra tưới nước cho những bông hồng nhà tôi, ngắm nhìn những bông hoa đỏ rực khoe sắc trong gió, lòng tôi lại thấy vui lạ thường. Bố tôi nói rằng hoa hồng mang rất nhiều ý nghĩa hay, mỗi loại hồng lại có một ý nghĩa riêng, còn hoa hồng nhung nhà mình mang ý nghĩa của tình yêu say đắm và nồng nhiệt. Phải chăng vì thế mà dù chống chọi với bao nắng , mưa, hoa hồng ấy vẫn luôn giữ được vẻ đẹp rực rỡ của mình, tỏa sắc giữa cuộc đời.

Tôi rất yêu thích hoa hồng. Còn gì tuyệt vời hơn được ngăm nhìn những bông hồng nhung đỏ, hít thở không khí trong lành vào mỗi buổi sớm mai. Tôi hy vọng khóm hồng nhung nhà tôi sẽ luôn phát triển tươi tốt và khỏe mạnh.

Trong vuờn nhà tôi có rất nhiều loại hoa do ba tôi trồng: hoa lan, hoa hồng, hoa huệ, hoa đồng tiền, hoa cúc,… nhưng lòai hoa tôi yêu thích nhất là hoa huớng duơng. Những bông hoa huớng duơng nở xòe to rộng như cái đĩa huớng về phía mặt trời.

Huớng duơng thuộc lọai cây thân mềm, thân cân chỉ cao khoảng một mét thôi. Còn lá cây thì trông lại rất to như những chiếc tai voi đang phe phẩy để hứng nắng gió. Lá hoa thường có màu xanh và thường càng về cuối gốc cây lá càng có màu xanh đậm, trên mép lá có răng cưa như muốn bảo vệ những bông hoa xinh đẹp của mình. Khi nhìn hoa hướng dương, bạn sẽ thấy thật rực rỡ, như những ông mặt trời đang chào đón mình. Bông hướng duơng vừa to lại vừa nặng. Nó như những chiếc đĩa tròn đang ngự trên cành cây vậy, ở giữa hoa chính lạ nhụy hoa, xung quanh là những cánh hoa được xếp đều nhau. Những cành nhỏ luôn chìa ra đón nắng mới, mỗi cành đều có một bông hoa nhỏ, nhưng chúng lúc nào cũng trông thật tươi mới dưới ánh mặt trời sớm mai làm tôn thêm nét đẹp rực rỡ và quý phái cho bông hoa hướng dương. Những ánh nắng vàng ruộm chiếu rọi xuống khu vuờn nhà, những bông hướng dương nở rộ rồi héo tàn, nhưng rồi lại vuơn lên mạnh mẽ khi đón nhận ánh nắng sớm mai của ngày mới.

Hoa hướng dương thật là đẹp, và thật quí phái. Huớng duơng làm tăng vẻ đẹp cho sân nhà, ngoài ra hoa còn tượng trưng cho một khát vọng vươn cao, vươn tới ánh sáng chân lí, sự sống, sức vuơn lên để vươn tới cái đẹp của cuộc đời.

Chính vì vậy, tôi lại càng yêu thích loài hoa này. Hướng dương thật ý nghĩa với cuộc đời của mỗi người. Tôi mong cho mọi người có thể sống như loài hoa hướng dương luôn vươn tới ánh sáng chân lý ấy để hoàn thiện trở nên rực rỡ.

15 tháng 4 2018

Nhiều dị bản cho rằng, Slenderman là “ông kẹ” hoặc “ông Ba Bị” chuyên bắt cóc trẻ em. Nhưng có một số dị bản cho rằng Slenderman là hiện thân của sự cân bằng giữa sự sống và cái chết, họ đem đi những đứa trẻ đặc biệt nhất và sẵn sàng giết chết bất kì ai can gián vào điều họ đã và đang làm. Nhưng liệu đó có phải là sự thật khi mà những nhân chứng dần dần… biến mất sau mỗi câu chuyện họ thuật lại. Lại xuất hiện thêm những vụ mất tích bí ẩn.

Slender Man là một nhân vật bán hư cấu (có nghĩa là chúng ta vẫn chưa xác định được nguồn gốc cũng như xuất xứ của loài thụ tạo kì lạ này) thường được báo chí hay cư dân mạng đề cập đến.
Đối với một số người đây có thể là một câu chuyện hư cấu, một kịch bản của một bộ phim nào đó hoặc trò đùa ác ý của một kẻ bệnh hoạn tạo nên nhưng thực chất vẫn còn hơn 70% về sự bí ẩn này mà loài người chúng ta vẫn chưa chạm tay đến được.
Từ thế kỷ 15, Slender Man còn được gọi với tên gọi khác là Mister Slender và một số tên gọi dân gian như Der Ritter, Der Grossman, v.v… Chữ “slender” ở đây có nghĩa là “mảnh khảnh”, người ta đặt tên để dựa theo hình dáng cùng với chiều cao khác người mà các nhân chứng đã chứng kiến và thuật lại.
Đặc điểm nhận dạng là một người đàn ông gầy, chiều cao trung bình từ 200 cm đến 350c m, đầu trọc, không có bất kì một chi tiết nào trên mặt như mắt-mũi-miệng-lông mày, da trắng, mặc một bộ veston với cravat đen (không phải cravat đỏ như mọi người thường mô tả), tay suôn dài theo cơ thể, không có xúc tu, chân không mang giày và không có ngón chân. Cơ thể lúc nào cũng toát ra một mùi hương đặc biệt không thể lẫn với bất kì mùi hương nào chúng ta từng được ngửi trước đây (hay còn gọi là mùi tử khí), có nhân chứng nói là mùi gỗ tuyết tùng hòa lẫn với mùi lá khô trong rừng, có người thì nói có mùi như máu tươi nhưng rất thơm và ấm. Nên khi bạn nào đi một mình nơi vắng vẻ mà nghe được những mùi kể trên thì nên im lặng mà bước đi không được chạy, tìm đến nơi đông người để cần sự trợ giúp nếu cần.

Những nơi Slender Man thường hay xuất hiện là bìa rừng, bãi sau trường học, bãi sau bệnh viện, những hẻm cụt trong thành phố, những ngã 3 đường vắng vẻ, nhà kho, hầm rượu. Slender Man thường có các đối tượng ngắm đến là người tàn tật, người khiếm thính (Slender có thể giao tiếp với họ bằng tần số âm thanh xuyên qua vỏ não), trẻ con. Nếu bạn muốn gặp được Slender thì hãy dẫn theo những đối tượng nói trên. Nhưng thực chất kể từ khi bạn nhen nhóm ý định muốn gặp loài thụ tạo bí ẩn đó thì nó đã lần theo hành tung của bạn từ trước rồi. Slender Man thường xuất hiện đơn lẻ chứ không xuất hiện theo bầy hoặc đàn như những quái vật creepypasta khác mà chúng ta đã từng biết. Và Slender Man có cả một nhóm lớn những người giống như họ, họ chỉ thường tập trung lại vào mỗi mùa trăng sáng nhất một lần trong năm. Và số lượng “thành viên” trong nhóm các Slender Man mỗi năm một tăng lên.
Slender Man không hề có sở thích giết người và mổ bụng ăn thịt mà chúng ta thường nhắc đến. Chưa có một bài báo nào chứng minh sự giết chóc của Slender Man cũng như những hành vi tàn nhẫn lên con người. Nhưng những vụ mất tích bí ẩn của các trẻ nhỏ dưới danh của Slender Man là có thật, nhưng họ bắt cóc những đứa trẻ này với mục đích gì thì vẫn chưa rõ.
Nguồn gốc Slender Man không rõ. Slender man không có lịch sử chính xác được xác định, tuy nhiên một số người cho rằng đã thấy Slender Man được gọi là Der Ritter và Der Grossman trong những quyển sách từ thế kỉ 15 ở Đức và trước đây, nơi mà nó đã ăn mặc của một con số hiệp sĩ hoàng gia. Những câu chuyện cổ tích và thần thoại Đức cũng sử dụng của các sinh vật như những câu chuyện cảnh báo cho trẻ em (như kiểu ông Ba Bị).Nhiều hình ảnh từ đầu những năm 1900 đã được báo cáo về Slender Man, báo cáo từ thời gian này xuất hiện nhiều ở Mỹ, Anh, và Nga, và những vụ mất tích trẻ em cũng tăng lên đột biến.
Slender Man sẽ tìm tới những nạn nhân mà không có lí do. Sau đó nó sẽ liên lạc với nạn nhân, nếu nạn nhân là một đứa trẻ, nó sẽ tỏ ra thân thiện. Những nạn nhân là người lớn đều có một đặc điểm chung: họ đã trải qua một thảm kịch khủng khiếp trong cuộc sống của họ, thậm chí thảm kịch được thực hiện bởi Slender Man. Nếu nạn nhân là một người lớn, nó sẽ lén lút đi theo nạn nhân trong thời gian dài và gây ra “bệnh Slender”, triệu chứng là hoang tưởng, chảy máu mũi, ác mộng, ảo giác xuất hiện và nhiều triệu chứng khác nguy hiểm. Cuối cùng, nó sẽ bắt cóc nạn nhân vào rừng gần đó, nơi họ sẽ bị giết.
Vào cuối những năm 1990, công nghệ sáng tỏ hơn về các sinh vật thông qua việc sử dụng của máy ảnh và máy quay phổ biến. Slenderman được ghi lại và chụp ảnh rình rập nạn nhân tiềm năng nhiều lần. Trong cuối những năm 2000 đến đầu những năm 2010, một vài cá nhân ghi lại những vụ rình rập lúc nó diễn ra và các vụ tấn công của chính mình mình và bạn bè của họ. Những tài khoản này video có tên mã là Marble Hornet, EverymanHYBRID., DarkHarvest00, MLAndersen0, và TribeTwelve…
Lời khuyên cho những ai muốn tìm kiếm Slender Man tốt nhất là chúng ta không nên để nó chọn làm mục tiêu, không nên đụng vào nó, và nên thân thiện với nó.
Vào năm 1927 tại Anh Quốc, người ta đã chụp được một tấm ảnh tại trại trẻ mồ côi, thời đó còn gọi là trại tập trung của những trẻ cơ nhỡ không có người thân. Tấm ảnh trắng đen cho thấy một cô giữ trẻ đang chơi đùa với những em nhỏ thành một vòng tròn, và đằng xa, à không, ngay bên cạnh đám đông là bóng dáng của một Slender Man đang đứng đó.

Thực chất Slender Man không có tàng hình như chúng ta nghĩ mà theo các nghiên cứu họ gọi đó là “bẻ cong ánh sáng”. Nếu chưa biết đến hiện tượng này thì có thể search trên Google hoặc Wikipedia để được rõ hơn.
Vì thế chúng ta không thể thấy được họ, theo cách đó. Nhưng máy ảnh thì không, máy ảnh thời xưa không giống như máy ảnh bây giờ. Đó là một loại máy ảnh chụp bằng đèn flash sử dụng một lần, loại bóng đèn này chỉ sử dụng được một lần vì khi chụp chúng sẽ vụt cháy lên tạo thành một loại ánh sáng bất chợt trong nửa giây rồi tắt. Ánh sáng đó vừa nóng và vừa mạnh, thêm nữa là ống kính máy ảnh (lens) thời đó sử dụng phép đảo ngược hình ảnh thu vào điểm ảnh của máy nên hiệu ứng bẻ cong ánh sáng gần như vô hiệu trước loại máy ảnh. Nhưng việc máy ảnh thời xưa chụp được không hẳn là 100%, vì để lẩn tránh sự truy bắt của con người các Slender Man còn sở hữu một khả năng gần giống “dịch chuyển tức thời”, đây là một khả năng khá đặc biệt, giúp họ tiếp cận con người trong vài phần trăm của giây đến 1 giây mà không một máy ảnh nào có thể chụp được, nhưng may mắn thay chúng ta còn có công nghệ quay phim (video), chúng ta vẫn có thể quay lại sự có mặt của Slender Man chỉ vài giây trong một đoạn video vài phút.
Nhân chứng Ben Thomson, 27 tuổi sống tại Virginia, Hoa Kỳ kể lại: “Vào mùa hè năm 1994, tôi đang cùng gia đình đến Oklahoma để tránh nóng tại một khu nghỉ dưỡng, tôi còn nhớ sự việc ấy xảy ra khi tôi đang chơi xích đu cùng em gái tôi tại khoảnh sân sau của khu nghỉ dưỡng. Đó là một bãi đất trống nằm cạnh bìa rừng với những cái cây rất to và đồ sộ. Khi tôi đang chơi ở đống cát gần đó thì tôi bỗng nghe được có mùi gì đó rất thơm, tôi lại tưởng là mùi nước hoa của em gái tôi, nhưng không phải vì mùi này lạ lắm. Tôi quay sang thì thấy em gái tôi biến mất, chỉ còn mỗi tôi tại bãi đất trống này, tôi còn nghĩ do tôi mải chơi nên không để ý và nó đã đi vào trong nhà.
Rồi có một giọng nói thì thào trong đầu tôi, ban đầu tôi không biết là ai vì tôi nghĩ chắc là do mình chóng mặt vì chơi ngoài nắng quá lâu, nhưng khi tôi định đi lại đằng bong mát chỗ gốc cây lớn thì tôi không tài nào di chuyển được, chân tôi như bị dán chặt và mặt chất. Giọng nói ấy lại cất lên, len lỏi trong đầu tôi và đó là giọng của đàn ông. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được giọng nói ám ảnh đó… ‘Đi đến vườn hoa không Ben?’
Tôi toát mồ hôi và sợ đến phát khóc, nhưng bây giờ mắt tôi không thể đảo qua lại được nữa, tôi đành phó mặc số phận cho cái thứ đang đứng sau lưng. Nhưng làm sao nó biết tên tôi chứ? Tôi đành suy nghĩ câu trả lời trong đầu để làm câu trả lời vì lúc này tôi không thể mở được miệng ra mà nói nữa. Đầu tôi quay mòng mòng, máu gần như không chảy trong cơ thể tôi…tôi nghĩ trong đầu: ‘Ông là ai?’
Nhưng vẫn không có câu trả lời, tôi cứ lặp đi lặp lại câu hỏi đó trong đầu cho đến khi tiếng bước chân đang chuyển sang trước măt tôi, một bóng đen cao gầy đang đứng xoay lưng lại với tôi, tôi không thể ngước lên nhìn được vì hắn quá cao và lúc này tôi đang bị đông cứng lại rồi. Cái mùi hương kì quái đó mỗi lúc một mạnh hơn, tôi như nuốt trọn lấy cái mùi đó cho đến khi giọng nói ấy lại cất lên: ‘Đi đến vườn hoa không Ben?’
Rồi người đàn ông đó, hắn, xoay người lại lấy từ trong lòng bàn tay to kệch ra một bông hoa bé xíu màu đỏ và chìa ra trước mặt tôi, sau khi nhìn kĩ thì tôi mới nhận ra đó là một bông hồng đỏ, nhưng bông hồng này nhìn rất lạ mang một màu đỏ thẫm và kích thước của nó nhỏ bé hơn những loại bông hồng khác mà tôi từng biết. Rồi mùi hương đặc biệt đó biến mất cùng người đàn ông cao gầy đó…và bông hồng đó đang nằm trong lòng bàn tay của tôi khi tôi tỉnh dậy giữa bãi đất trống, à không đúng hơn là tôi vẫn đứng đấy nhưng cơ thể thì đã cử động lại được rồi, em gái tôi vẫn chơi đùa ở đấy…tôi chết lặng…”

15 tháng 4 2018
Câu Chuyện về "Slender Man" Đây là một câu chuyện bên xứ Âu xa xôi. Nơi xâu thẳm trong những cánh rừng. trên đồng bằng, trong thung lũng hoặc ngay cả giữa thành phố, mọi người kháo nhau về một sinh vật. Họ sợ nó. Nó bí ẩn. Thoát ẩn thoát hiện và mang theo sự tà ác kinh người. Họ gọi nó là Slender Man.    Có vẻ như Slender Man trong văn hoá châu Âu khá giống với ông Kẹ, ông Ba Bị trong văn hoá châu Á. Đều bí hiểm và chưa rõ là có thật sự tồn tại hay ko. Slender Man lần đầu tiên được đề cập đến trong diễn đàn Something Awful Forum's "Create Paranormal Images", được miêu tả là " mặc bộ vest đen và sơ mi trắng, thắt cà vạt đen hoặc đỏ, thiếu một vài bộ phận trên khuôn mặt, với thân hình to lớn (Cao từ 1 m8 đến 3 m) và tay chân không bình thường.  Từ năm 1990, đã có nhiều người nói rằng họ thấy hoặc thậm chí chụp đc hình của nó. Thậm chí từ năm 2000 đến 2010, nhiều người còn thông báo đã quay đc đoạn phim cảnh Slender Man tấn công con người. Nhưng sự thiếu nhất quán làm cho ko ai dám khẳng định, liệu Slender Man có tồn tại hay ko. Một người Tây Ban Nha tên Gabriel kể lại với khuôn mặt khiếp sợ rằng đã chạm trán với nó, sau khi bình tĩnh hơn, câu chuyện đã dần đc hé lộ. Anh ấy kể về việc mình bị ám ảnh bởi hình ảnh một người đàn ông, một người cao, gầy và ko rõ mặt. Hình ảnh này hiện lên khắp mọi nơi anh đi qua, khắp mọi thứ anh cầm lên, và cả trong giấc mơ của anh. Những gì anh cảm nhận đc, là sinh vật đó đang tồn tại, núp một chổ nào đó và đang quan sát anh hằng ngày. Gabriel ghét nó, anh không thể ngủ ngon, anh ko thể ra ngoài. Anh chỉ biết núp trong nhà và sợ hãi. Lúc đầu anh nghĩ mình bị giám sát. Nhưng cái thứ cao đến 3 m và mỏng như cây tre đó ko thể là con người. Gabriel liền nghĩ ngay về Slender Man. Con quái vật trong huyền thoại mà bà đã kể cho anh nghe lúc anh còn nhỏ. Nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị gạt đi: "Slender Man? Nó là cái gì cơ chứ? Mình điên mất rồi, nó làm gì có thật."   Tuy nhiên Gabriel nhanh chóng lên mạng và tìm đọc mọi thông tin về Slender Man. Ko cần phải nói Gabriel đã mất ngủ như thế nào. Mỗi đêm anh đều nằm trên sàn, trong phòng ngủ. Lắng nghe những tiếng gõ mạnh bất chợt vào cửa sổ. Và thi thoảng là những tiếng ọp ẹp của ván sàn như là có người đang bước đi trên đó. Gabriel tâm sự: " Bạn có hiểu cảm giác một mình bạn đang ngồi trong phòng, và cánh cửa đột nhiên từ từ mở ra, mà không rõ lý do? Hay phòng bạn đang ngồi trở nên lạnh lẻo bất thường nhưng khi bạn đi ra thì nhiệt độ lại trở lại như cũ. Tôi đã gặp đấy!" Gabriel sợ hãi. Anh thắp sáng tất cả các phòng kể cả đêm hay ngày. Và ko bao giờ thôi lo sợ. Một tuần sau, Gabriel mới dám bước ra ngoài đường. Anh nghĩ có lẻ anh bị ảo giác, anh đã tự kỉ ám thị mình về sự tồn tại của nó. Anh nghĩ anh cần ra ngoài để thay đổi không khí và quên đi tất cả. Mọi thứ có vẻ bình thường. Ít nhất là cho đến khi anh bắt đầu quay về nhà. Trên đường về, anh có đi ngang qua khu rừng. Anh muốn đi qua rừng, vì không khí trong lành là rất tuyệt. Bổng anh nhìn thấy một mảnh giấy nhỏ. Nó không giống như rác hay giấy vụn bay đi, nó như đc xếp gọn gàng và chờ một ai đó nhặt lên. Anh đã nhặt nó lên.   Đó là một bản vẽ, một tờ giấy vẽ nó - Slender Man. Một hình vé phác vội vã với dòng chữ nghệch ngoạc bên dưới: "No! No! No! No! No! No! No.. ". Ko khí như đổi sang màu xám. Bầu trời kéo may đen. Gabriel bắt đầu lo sợ và đi vội về nhà anh ko muốn bị mắc mưa. Về đến nhà. Anh ko thể nào làm đc gì, ngoài ngồi 1 chổ và chìn chằm chằm vào bức vẽ. Anh muốn ngủ. Nhưng hình ảnh đó như nguyền rủa anh. Nó ám ảnh anh mọi lúc. Gabriel nhanh chóng đốt tờ giấy đi, trở về phòng và nằm xuống. Anh chợp mắt vì quá mỏi mệt. Trong giấc mơ, anh thấy mình đang nằm trên giường, phòng không có đèn và những gì anh thấy là ánh trăng hắt qua cửa sổ, soi rõ hình thù một ai đó đang đứng phía chân giường. LÀ NÓ! SLENDER MAN! Gabriel muốn hét lên nhưng ko thể, tay chân anh ko thể cử động. Anh nằm đó. Chết điếng, tim như muốn nổ tung. Và cổ họng uất nghẹn. Vài phút sau, tay (" Nhiều người nói là tay nhưng tôi nghĩ nó giống xúc tu hơn" - Gabriel tâm sự), tay của con quái vật đó vương dài lên không, chạm vào khuôn mặt anh, và anh lại chìm vào giấc ngủ. Gabriel tỉnh dậy, "Chết tiệt! Một giấc mơ chết tiệt", anh nguyền rủa, anh đi rửa mặt cho tỉnh táo, và nhận ra rằng, trên mặt mình vẫn còn dính một thứ chất nhầy kì lạ. Anh trở lại phòng khách, anh muốn xem điều gì đã xảy ra đêm qua qua chiếc camera chống trộm và những máy thu âm anh bí mật đặt khắp nơi. Có những âm thanh như tiếng cửa hé mở, tiếng bước chân trên sàn. Nhưng đoạn phim thì lại ko xem đc. Nó đã bị xoá, bởi một ai đó. Không! ko! ko! ko! Điều này ko thể xảy ra đc. Gabriel ko tin vào điều đó. Nhưng anh chợt nhận ra rằng trên bàn, mảnh giấy đang nằm đó, mảnh giấy mà anh đã đốt tối qua. Giờ này đáng lẽ nó chỉ còn đống tro thôi chứ? Anh cầm mảnh giấy lên. Có lẽ là một trò đùa của ai đó, đây là một bản copy thôi nhỉ? Anh nghĩ thế, và anh ko thấy trò đùa này vui một chút nào. Anh đang bế tắc. Mọi việc bổng trở nên bất thường hơn trong nhiều ngày, Gabriel như cảm nhận đc Slender Man trong nhà mình. Mỗi khi anh bước ra khỏi một căng phòng nào đó, có cảm giác như nó đang nhìn anh từ sau lưng, hoặc là trong tấm gương anh đi qua. Anh cảm thấy nhà anh giờ ko còn an toàn. Anh xuống bếp lấy đủ thức ăn trong một tuần và cố thủ trong phòng. Hằng ngày, anh ngồi đó, nhìn vào cánh cửa phòng đã khoá trái, lắng nghe những âm thanh kì lạ sau nó và run lẩy bẩy.  Chết tiệc! Cái gì thế? Anh thề rằng anh đã nghe tiếng gì đó chuyển động trên hành lang. Nó chắc chắn có thật, vì nó lớn đến nổi đánh thức anh dậy khi anh chợp mắt vì mệt. Lúc này đang là ban đêm, và ban chiều anh vẫn chưa bật đèn phòng. Anh run sợ, nhìn chằm chằm vào bóng tối. Chợt, anh nhận ra rằng, trước mặt anh, có một hình tối hơn không gian còn lại. "Tôi biết điều này nghe có vẻ điên rồ, nhưng có bao giờ bạn nhìn thấy một bóng tối đen ko bình thường? Giống như, khi bạn đang ở trong một căn phòng tối với ánh sáng chỉ có rất ít và tất cả mọi thứ đã phủ bóng đen, nhưng một số bóng dường như đậm hơn so với những gì còn lại? Tôi thề, mặc dù lúc đó xung quanh tôi rất tối, nhưng tôi vẫn nhận ra thứ tối hơn so với phần còn lại" - Gabriel kể lại.   Ồ không. Không, không không không không không không. Gabriel bắt đầu nhìn rõ hơn bóng tối đó. Nó giống với những gì mãnh giấy vẽ. Một người đàn ông cao và gầy. Có vẻ như anh ta đang mặc một bộ đồ.. một bộ vest đen.. Ôi chúa ơi! Đó là hắn ta. Slender Man. Hắn đang ở đây, ngay dưới giường Gabriel. Và nó giống hệt với giấc mơ anh đã thấy. Gabriel cảm thấy tê lạnh, ko thể cử động, hắn đưa tay lên, để lên trán anh, anh bắt đầu nhận ra là 5 ngón tay giống như 5 xúc tu đang dính vào trán anh. Gabriel muốn thoát ra. Anh muốn tay anh nghe lệnh mình, nắm lấy thứ đó đẩy ra, và tung cửa chạy thật nhanh ra ngoài. Nhưng anh đã ko thể điều khiển đc nó, thân thể anh đông cứng trong nổi sợ hãi. Còn những xúc tu trên trán thì bắt đầu dài ra, và quấn vòng quanh thân thể anh, nó giống như một cái kén đang bao lấy người anh vậy. Khi anh chỉ còn khuôn mặt, hắn bắt đầu tiến lại gần. Cúi xuống nhìn anh. Cuối cùng anh đã thấy được khuôn mặt hắn. Một không có mắt, cũng ko có mũi hay miệng. Đó là những gì anh nhìn thấy trước khi bị quấn kín hoàn toàn. Sáng hôm sau. Một người chăn cừu tìm thấy Gabriel, anh đc tìm thấy trong một cái kén ngoài bìa rừng. Và vẫn sống. Anh đã lập tức thu dọn hành lý và chuyển về Madrid. Anh tâm sự với tôi: "Vào cái khoảnh khắc cuối cùng ấy. Mặc dù hắn ta không hề có mặt, nhưng tôi thề, tôi có cảm giác dường như hắn đang mỉm cười". Ps: Quan sát kỹ những tấm ảnh bên trên, người ta hay chụp được hình ảnh của Slender Man khi chụp những đứa trẻ. Đừng lạnh người, nếu bạn nhận ra Slender Man trong những tấm hình bạn chụp cùng bạn bè. Bạn đã may mắn vì Slender Man đã không để ý đến bạn, nhưng còn bạn bè của bạn trong tấm hình ? Không chắc là họ cũng may mắn như bạn...
15 tháng 4 2018

thắp que diêm 

15 tháng 4 2018

thắp lửa trước tiên