Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Trắc nghiệm SVIP
Yêu cầu đăng nhập!
Bạn chưa đăng nhập. Hãy đăng nhập để làm bài thi tại đây!
Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi. Vừa thấy tôi, lão báo ngay:
- Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
- Cụ bán rồi?
- Bán rồi. Họ vừa bắt xong.
Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện:
- Thế nó cho bắt à?
Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão khóc mếu như con nít. Lão hu hu khóc…
(Ngữ văn 8, Tập 1, NXB Giáo dục)
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi:
Đoạn trích được trích từ văn bản nào? Tác giả là ai?
Khi bán chó, lão Hạc có tâm trạng như thế nào?
Đoạn văn trên được kể theo ngôi nào?
Tác phẩm nào sau đây cũng viết về người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám?
Qua đoạn trích, tác giả thể hiện tình cảm gì với nhân vật lão Hạc?
Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò má. Hay tại sự sung sướng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ lùng.
(Trích Những ngày thơ ấu, Nguyên Hồng, Ngữ văn 8,
tập 1, NXB Giáo dục Việt Nam, 2010)
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi:
Các từ mặt, mắt, da, gò má, đùi, đầu, cánh tay, miệng thuộc trường từ vựng nào?
Đoạn trích trên sử dụng kết hợp các phương thức biểu đạt nào?
Dòng nào sau đây nói đúng nội dung đoạn trích?
Tâm trạng sung sướng của cậu bé Hồng khi ở trong lòng mẹ được diễn tả qua những cảm nhận của các giác quan nào? (Chọn 3 đáp án)
Tên nào sau đây phù hợp với đoạn trích trên?
(1) Một người hỏi nhà hiền triết:
(2) - Cái gì nên nhớ và cái gì nên quên?
(3) Nhà hiền triết trả lời:
(4) - Nếu mọi người làm điều tốt cho anh thì anh nên nhớ. Còn nếu anh làm điều tốt cho mọi người thì anh nên quên.
(Theo Truyện ngụ ngôn lừng danh thế giới)
Đọc văn bản và trả lời câu hỏi:
Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
Xác định mục đích nói của câu (2).
Hôm đó, trên xe buýt có người đàn ông cao tuổi. Ông lên xe ở một trạm trên đường Nguyễn Trãi. Xe chạy. Sau khi lục lọi chiếc cặp đeo bên hông, lại móc hết túi quần, túi áo, ông già vẫn không thấy tiền để mua vé. Ông ngồi lặng với khuôn mặt đỏ bừng. Lúc này, một cô học sinh ngồi ở hàng ghế sau đã len lén nhét tờ 5.000 đồng vào túi quần ông. Khi nhân viên thu tiền vé đến, theo phản xạ ông lại đưa tay lục túi quần và thấy tờ 5.000 đồng. Ông mừng ra mặt, trả tiền và cứ tưởng đó là tiền của mình. Còn cô gái thì lẳng lặng mỉm cười.
(Báo Gia đình và xã hội, theo lời kể của giáo sư Đặng Cảnh Khang)
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi:
Dòng nào sau đây nói đúng về hành động của cô bé học sinh trong đoạn trích.
Vì sao cô học sinh đã len lén nhét tờ 5.000 đồng vào túi quần của ông già mà không đưa trực tiếp cho ông?
"Tuổi trẻ thường hay bắt chước, thời nào cũng vậy. Điều đó xét ra chẳng có gì đáng trách. Khi chưa đủ từng trải để định hình một bản lĩnh, một phong cách, tuổi trẻ thường tìm cách lấp đầy "chỗ thiếu" của mình bằng cách cố giống với một hình ảnh nào đó, theo họ là chuẩn mực.
Với các phương tiện truyền thông không ngừng được cải tiến, tuổi trẻ ngày nay có nhiều cơ hội và thần tượng hơn để chọn lựa và mô phỏng, suy cho cùng, đó cũng là một hình thức tự khẳng định, dĩ nhiên theo cái cách của "tuổi trẻ".
Với thời gian và sự trưởng thành, tuổi trẻ sẽ dần tìm ra bản sắc đích thực của mình và bấy giờ sự bắt chước, chẳng còn lý do gì để tồn tại, sẽ chỉ là những trò chơi lẩm cẩm của quá khứ".
(Người Quảng đi ăn mì Quảng - Nguyễn Nhật Ánh - NXB Trẻ, năm 2018, trang 23)
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi:
Đoạn trích trên đề cập đến hiện tượng gì của tuổi trẻ?
Tác giả có thái độ như thế nào với hiện tượng bắt chước ở tuổi trẻ?
Vì sao tuổi trẻ thường hay bắt chước?
Theo tác giả, khi nào tuổi trẻ sẽ thôi không bắt chước?
Tác giả đoạn trích trên là người
Từ nào sau đây trái nghĩa với từ "quá khứ"?