K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. a, tìm những từ cùng nghĩa chỉ màu đen để điền vào các ô trống trong  các từ dưới đây :vải.... ; gạo...... ; đũa....b,chọn từ thích hợp nhất ( trong các từ dưới đây) để điền vào vị trí trong đoạn văn miêu tả saumùa xuân đã đến hẳn rồi, đất trời lại một lần nữa ......,tất cả những gì sống trên trái đất lại vươn lên áng sáng mà .......nảy nở với một sức mạnh khôn...
Đọc tiếp

1. a, tìm những từ cùng nghĩa chỉ màu đen để điền vào các ô trống trong  các từ dưới đây :

vải.... ; gạo...... ; đũa....

b,chọn từ thích hợp nhất ( trong các từ dưới đây) để điền vào vị trí trong đoạn văn miêu tả sau

mùa xuân đã đến hẳn rồi, đất trời lại một lần nữa ......,tất cả những gì sống trên trái đất lại vươn lên áng sáng mà .......nảy nở với một sức mạnh khôn cùng . Hình như từng kẻ đá khô cũng ..... vì một lá cỏ vừa...... , hình như mỗi giọt khí trời cũng......, không lúc nào yên vì tiếng chim gáy , tiếng ong bay

3. tìm ba từ ghép được cấu tạo theo mẫu

a) có tiếng thợ

b)có tiếng viên 

c) có tiếng nhà

d) có tiếng sĩ

4. trong bài thơ '' tiếng ru'' nhà thơ tố hữu có viết

một ngôi sao chẳng sáng đêm

một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng

một người đâu phải nhân gian

sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi !

từ cách diễn đạt trên  em hiểu được nhà thơ muốn nói với chúng ta điều gì ?

2
21 tháng 12 2018

giúp mik với

Bài làm

Bài 1: 

- vải thâm

 - gạo hẩm

 - đũa mun

Bài 2

 Mùa xuân đã đến hẳn rồi, đất trời lại một lần nữa đổi mới, tất cả những gì sống trên Trái Đất lại vươn lên ánh sáng mà sinh sôi nảy nở với một sức mạnh khôn cùng. Hình như từng kẽ lá khô cũng cựa mình vì một lá cỏ non vừa xòe nở, hình như mỗi giọt khí trời cũng rung động không lúc nào yên vì tiếng chim gáy, ong bay

Bài 3: Không hiểu

Bài 4:

một ngôi sao chẳng sáng đêm

một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng

một người đâu phải nhân gian

sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi !

từ cách diễn đạt trên  em hiểu được nhà thơ muốn nói với chúng ta rằng là lời giáo dục, là triết lí nhẹ nhàng, sâu sắc và thấm thía về lẽ sống đẹp cho mỗi con người trong cuộc đời mà nhà thơ Tố Hữu muốn gửi đến bạn đọc.Con người sống cần phải biết yêu thương và sẵn sàng dâng hiến; mỗi cá nhân cần phải có mối liên hệ gắn kết khăng khít với cộng đồng

# Chúc bạn học tốt #

5 tháng 9 2015

1. Nam Cực

2.Con bị nấu chín

3.Hoa Phượng

4.Dế

5.Mía

6.Trống

8 tháng 7 2016

1 châu phi

2 ?

3 chim én

4 ?

5 ?

6 ?

5 tháng 12 2021

a) Chủ ngữ: Quyển chuyện bạn tặng tôi

     Vị ngữ: rất hay

b) Trạng ngữ: Ở miền rừng núi, lúc sáng sớm

     Chủ ngữ: tiết trời

     Vị ngữ: thường rất lạnh

c) Chủ ngữ: tre

     Vị ngữ: giữ làng, giữ nước , giữ mái nhà tranh , giữ đồi lúa chín .

d) Trạng ngữ: Trong khu vườn kia

    Chủ ngữ: chú Sẻ và chú Chích

    Vị ngữ: chơi với nhau rất thân

e) Trạng ngữ: Sau tiếng chuông của ngôi chùa cổ một lúc lâu

     Chủ ngữ: trăng

     Vị ngữ: đã nhôi lên

Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng. Nến hân hoan nhận ra rằng ngọn lửa ngõ nhoi của nó đã mang lại ánh sáng cho cả căn phòng.Mọi người đều trầm trồ: “Ồ nến sáng quá, thật may, nếu không chúng ta sẽ chẳng nhìn thấy gì mất". Nghe thấy vậy, nến vui sướng dùng...
Đọc tiếp

Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:

Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng. Nến hân hoan nhận ra rằng ngọn lửa ngõ nhoi của nó đã mang lại ánh sáng cho cả căn phòng.

Mọi người đều trầm trồ: “Ồ nến sáng quá, thật may, nếu không chúng ta sẽ chẳng nhìn thấy gì mất". Nghe thấy vậy, nến vui sướng dùng hết sức mình đẩy lui bóng tối xung quanh.

 

Thế nhưng, những dòng sáp nóng đã bắt đầu chảy ra, lăn dài theo thân nến. Nến thấy mình càng lúc càng ngắn lại. Đến khi chỉ còn một nửa, nến giật mình: “Chết mất, ta mà cứ cháy mãi thế này thì chẳng bao lâu sẽ tàn mất thôi. Tại sao ta phải thiệt thòi như vậy?”.

Nghĩ rồi, nên nương theo một cơn gió thoảng để tắt phụt đi. Một sợi khói mỏng manh bay lên rồi nến im lìm.

Mọi người trong phòng nhớn nhác bảo nhau: “Nến tắt mất rồi, tối quá, làm sao bây giờ?”. Ngọn nến mỉm cười tự mãn và hãnh diện vì tầm quan trọng của mình. Nhưng bỗng một người đề nghị: “Nến dễ bị gió thổi tắt lắm, để tôi đi tìm cái đèn dầu”. Đèn dầu được thắp lên, còn ngọn nến đang cháy dở thì bị bỏ vào ngăn kéo tủ.

Ngọn nến buồn thiu. Thế là từ nay nó sẽ bị nằm trong ngăn kéo, khó có dịp cháy sáng nữa. Nến chợt hiểu rằng hạnh phúc của nó là được cháy sáng vì mọi người, dù chỉ có thể cháy với ánh lửa nhỏ và dù sau đó nó sẽ tan chảy đi. Bởi vì nó là ngọn nến.

1.Khi được mọi người khên,nến cảm thấy thế nào:

A.Hãnh diện vì đẩy lùi bóng tối                    B.Vui sướng và hân hoan

2.Khi đèn dầu được thắp sáng,nến cảm thấy thế nào

......................................................................................................................

3.Ý nghĩa của câu chuyện trên là gì?

 

5
12 tháng 5 2017

1-b

2- khi đèn dầu được thắp sáng nến cảm thấy buồn vì ko được mọi người quan tâm, sử dụng tới nữa

3-ý nghĩa..... 

12 tháng 5 2017

huyền diệu tốt bụng ghê ta!

Đọc đi, cảm động lắmBạn giàÔng đã không bao giờ còn có thể tìm lại được hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã... Đôi mắt đó đã nhắm lại. Vĩnh hằng....57 tuổi đời, ông vẫn không có lấy cho mình một cơ ngơi hoàn chỉnh, một sự nghiệp vững vàng. Trong mắt mọi người ông chỉ là một lão nghèo, không con cái. Sống trong một căn nhà dựng...
Đọc tiếp

Đọc đi, cảm động lắm

Bạn già

Ông đã không bao giờ còn có thể tìm lại được hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã... Đôi mắt đó đã nhắm lại. Vĩnh hằng....

57 tuổi đời, ông vẫn không có lấy cho mình một cơ ngơi hoàn chỉnh, một sự nghiệp vững vàng. Trong mắt mọi người ông chỉ là một lão nghèo, không con cái. Sống trong một căn nhà dựng tạm, sập xệ, mục nát cùng với một con chó - cũng xơ xác như chính chủ nhân nó vậy...

Mười hai năm rồi, một người, một chó, sống lắt lay nơi cái Thành phố náo động này.

Ông từ đâu đến? Chẳng ai biết.

Ông tên chi? Cũng chả ai để ý hỏi làm gì.

Người ta chỉ biết tên con chó Phú Quốc luôn đi theo ông như hình với bóng - Đen. Đúng vậy, nó đen nhẻm. Bộ lông cũng không mượt mà, trông chẳng ra chi. Mọi người biết tên con chó, đơn giản là vì người ta nghe ông gọi nó như thế. Còn ông? Tên à? Có đấy. Họ thường gọi ông là Ông chủ hộ "cận giàu" (vì căn "nhà" của ông nằm cạnh một ngôi biệt thự khang trang, rộng lớn, "cận" giàu mà) Cũng có người trêu: "Lão Hạc". Ông không nói gì, chỉ cười xòa rồi lặng lẽ bước đi...

Vì sao người ta trêu ông? Không biết nữa... có lẽ... vì nghèo. Nhà ông có một vườn rau. Nói cho sang thế thôi chứ toàn rau dại, mọc hoang, không ai chăm sóc. Có lúc ông hái được chút rau, hoặc nhặt được mớ ve chai đem bán. Rồi mua được mấy ổ bánh mì, ăn qua bữa. Ông phân nửa, con chó cũng phân nửa. Sống qua ngày. Còn nếu không kiếm được gì, thì... đói. Chủ với tớ chịu chung...

Có những đêm tối trời mưa, căn nhà liêu xiêu dột nát. Cái mái nhà thủng nhiều lỗ không thể che chắn cho hai sinh linh kia khỏi giông bão cuộc đời. Ông ngồi trong một góc nhà, ôm con chó vào lòng. Ông ướt, con chó cũng chẳng hơn gì. Mưa vẫn xối ào ào, trong bóng đêm đen đặc, hai chiếc bóng nương tựa vào nhau, dựa vào hơi ấm của nhau mà sống. Hy vọng trời mau sáng, mưa sẽ ngừng rơi... Ông ôm chặt con chó bằng đôi tay run rẩy vì lạnh thì thầm:

"Đen à, xin lỗi đã bắt mày cùng tao chịu khổ! Nếu như tao giàu được như thiên hạ, tao sẽ cho mày cuộc sống tốt hơn... Tao chỉ có mình mày là tri kỷ, mày đừng bỏ tao nhé, ông bạn già của tao..."

Ông khóc. Nước mắt hòa vào nước mưa lăn dài không phân biệt được. Chỉ có những tiếng nấc rõ ràng, lạc lõng...Con chó có hiểu ông nói cái gì không chẳng biết. Chỉ biết nó đưa cái mõm đen ngòm sát vào người ông rên khe khẽ. Đôi mắt lóng lánh, u huyền...

 

Rồi một ngày kia, định mệnh của một lão nghèo đã thay đổi. Khát vọng về một cuộc sống khá giả ấm êm thúc đẩy ông đánh đổi bữa ăn hiếm hoi bằng hai tờ vé số. Ông liều. Nhưng trúng thật! Và trúng độc đắc. Phải chăng Thượng Đế đã mỉm cười?

Một năm sau, ông hạnh phúc ngắm nhìn căn nhà mới. Xinh đẹp, lộng lẫy trong kiến trúc hiện đại. Ngôi nhà sang trọng vô cùng. Ông ăn mặc sạch sẽ hơn, lụa là hơn. Với số tiền hiện có, cuộc sống thật tuyệt vời. "Bạn bè" của ông cũng nhiều hơn...

Ít tháng sau...

Con Đen cũng được... thay mới. Ông đem về nhà một con chó hoàng gia trắng muốt. Lông xù, vừa mượt vừa êm. Vì mọi người nói chó hoàng gia hợp với một căn nhà đẹp. Ừ, nhà của ông rất đẹp. Con khuyển xinh xắn mỗi ngày được ưu đãi với món thịt bò hảo hạng. Được ngủ trên một cái giường êm dành cho thú cưng. Mọi người ai cũng khen "Trông nó thật đẹp mắt". Và ông hãnh diện vì điều đó.

Có Trắng rồi. Đen bị tống cổ ra ngoài "Mày biến đi, đồ bẩn thỉu, không được vô nhà nghe không?". Sự mừng rỡ của nó khi thấy ông được đáp lại bằng những cú đá không thương tiếc.

Ông đã từng gọi nó là gì? Ông quên rồi. Ông đã từng hứa với nó điều gì? Ông còn nhớ không?

Con Đen bỏ đi, mất dạng. Ông không còn thấy nó nữa. Nó ở đâu? Ăn gì? Còn sống không? Ông không cần biết. Ông đang là một tỷ phú. Sống cuộc sống giàu sang mà ông vẫn hằng mơ ước. Ông biết điều đó, thế là đã đủ.

*****

Đêm trăng tròn, căn nhà tỷ phú "được" một tên cướp viếng thăm. Nghe tiếng động ông choàng tỉnh và phát hiện ra hắn. Con chó hoàng gia yêu dấu vẫn... ngủ say. Ông vừa định la lên thì đã bị tên cướp phát hiện.... Hắn rút ra một con dao bạc lao về phía ông. Phản chiếu ánh trăng lấp loáng......

Á....Á....Á...!!!!!

Tiếng thét đau đớn phá vỡ sự tĩnh lặng ghê rợn của bóng đêm ma mị. Mọi người ào đến nhưng tên cướp đã trốn thoát. Giữa nhà, trên nền gạch trắng phau. Những vệt máu loang lỗ... Ông run rẩy... Nấc những tiếng nghẹn lòng...

Trong lòng ông... con vật màu đen mềm oặt... máu đỏ từ người nó tuôn ra......

Trong cái khoảnh khắc con dao gần chạm tới ông, một cái bóng đen đã lao đến và.....hứng trọn...

Con dao cắm sâu vào người nó - con vật còm cõi với những sợi lông xơ xác - Đen - bạn già của ông. Tri kỷ của ông!!

Ông khóc! Khóc như một đưa trẻ bị bỏ rơi... những giọt đăng đắng nối nhau tuôn chảy nơi đuôi mắt hằn sâu những vết cắt của thời gian...

Chừng ấy năm sống trên cõi đời này, tạo hoá đã khắc lên người ông biết bao vết sẹo. Đôi mắt ông vẫn sáng nhưng lí trí và tâm hồn đã mờ đi vì cái gọi là tiền... Ông ôm chặt lấy con chó nghẹn ngào...

"Tao xin lỗi... Tao...xin...lỗi... Xi..n.... l..ỗi mà..y! Bạ..n.. g.i.à...ông...bạn già..."

Nhưng dẫu ông có nói ngàn lần cũng đã không còn kịp nữa... Nó không thể nào nghe thấy được... Ông ghì chặt con chó vào lòng. Con chó ướt. Ông cũng ướt. Nhưng không phải vì mưa nữa. Mà là vì máu...!

Ông đã không bao giờ còn có thể tìm lại được..... hơi ấm của ngày xưa. Của những đêm mưa tầm tã...

Đôi mắt đó đã nhắm lại... Vĩnh hằng.....

3
28 tháng 3 2016

online math ko phải để đọc truyện

bạn ơi

https://momo.vn/blog/5-cau-chuyen-truyen-cam-hung-hay-nhat-de-ta-song-tot-hon-moi-ngay-c117dt115 

đây

31 tháng 3 2022

mk hỏi hộ em ý mà:)

12 ngày gấp 4 ngày số lần là:

12 : 4 = 3 ( lần )

Cần có số người là :

5 x 3 = 15 ( người )

Cần thêm số người là :

15 - 5 = 10 ( người )

Đáp số: 10 người.