Qua câu chuyện trên em thấy cậu bé là một người biết quan tâm người khác, bao nhiêu người khuyên ông lão mà ông vẫn không hết khóc vậy mà chỉ cần cậu bé ngồi vào lòng ông cho ông ôm mà ông đã hết khóc. Em phải học đức tính đáng khen ngợi này của cậu bé. Và cậu bé thật là đáng khen.

  Bài văn tương ứng với câu ca dao tục ngữ" Lá lành đùm lá rách " cậu bé là lá lành còn ông cụ là lá rách cậu bé đã che chở, đùm bọc ông cụ trong lúc ông cụ buồn.

Tình thương giữa người với người là vô biên, chúng ta không ai là không có lúc sa cơ lỡ vận, việc đưa tay ra che chở, thương yêu, giúp đỡ nhau thật là điều đẹp đẽ biết mấy trong cuộc sống hiện tại mà “nhà nào biết nhà nấy”, cuộc sống con người khép kín sau những cánh cửa nặng nề thiếu tình thương yêu. Đặc biệt trong xã hội hiện nay nơi mà tình thương lại trở nên khan hiếm và sự vô cảm lên ngôi. Chúng ta hãy biết mở lòng hơn, thương yêu nhau trong cảnh thất thế, khổ hạnh, bớt chút miếng cơm, manh áo chia nhau. Nào có ai quên hình ảnh “hũ gạo cứu đói” những năm kháng chiến trường kỳ. 

See the source image