Bài làm

Thi sĩ, người làm nên sự nghiệp và tên tuổi lẫy lừng của các bài thơ. Người ban tặng cho các bài thơ linh hồn, linh hồn thơ ca ấy được tạo ra từ trái tim, chính trái tim tận tụy và tình yêu thương của người nghệ sĩ đối với mỗi tác phẩm. Mỗi tác phẩm đều mang tcho mình một linh hồn, linh hồn đó cũng chính là trái tim, trái tim yêu thương, được tạo ra từ sự nhẹ nhàng, kiên nhẫn, quyết tâm gửi gắm tình yêu văn học của mình vào trong tác phẩm. Nghệ thuật được đúc kết từ tình yêu văn học và niềm đam mê cũng như năng khiếu của người nghệ sĩ. Nghệ thuật đó chỉ làm nên những câu thơ, chỉ làm nên những câu từ thân thương gần gũi, nghệ thuật đó chỉ làm nên tác phẩm mà không làm nên một con người thi sĩ, trái tim là nơi sưởi ấm tất cả, tình yêu văn chương của con người sẽ được trái tim biến nó thành thi sĩ, chỉ có trái tim mới làm nên một thi sĩ thực thụ. "Nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên thi sĩ" - Andre Chenien.

                                                                                            Bài ca thi sĩ

                                                                             Trang giấy làm bạn cùng thi sĩ

                                                                             Chữ viết nắn nót tựa đóa hoa

                                                                             Nền giấy của tôi như nền đất xốp

                                                                             Để anh gieo xuống những loài hoa.

                                                                             Hoa trên giấy chẳng bao giờ lụi

                                                                             Cũng chẳng bao giờ có thể tàn

                                                                             Quanh năm suốt tháng bùng rực rỡ

                                                                             Những giòng thơ nghêng những đóa hoa.

                                                                             Phép kì diệu ấy chẳng ai có

                                                                             Chỉ người thi sĩ mới có được thôi

                                                                             Bốn mùa hoa rộ mà chẳng héo

                                                                             Hoa trên nền giấy hóa câu thơ. 

                                                                                                              Tác giả: Mèo Bông