Zorba cho rằng cô hải âu đang mê sảng, và lập tức hứa để nhanh chóng chạy đi tìm sự giúp đỡ mà không hề hay biết một khắc khi nó quay đi cô đã trút hơi thở cuối cùng. Khi quay lại chú và những người bạn đã cùng nhau chôn cất cô và cất lên bài ca vĩnh biệt, âm thanh của chúng nhanh chóng được nhân thêm bởi tiếng những con mèo hàng xóm, những con mèo bên sông, những tiếng tru tréo của lũ chó, tiếng chiêm chiếp thê lương của những chú chim hoàng yến, của bầy sẻ và thậm chí là của con đười ươi Matthew – một kẻ gàn dở và say xỉn. Nếu không phải  lòng yêu thường, sự đồng cảm thì sao tất cả chúng lại có thể khóc, có thể buồn vì một câu chuyện, vì một con chim mà thậm chí chúng còn chẳng biết một tí gì. Chính tại giờ phút ấy tất cả các trái tim như hòa chung cùng một nhịp đập, cũng chính tại giờ phút ấy đã chứng minh được rằng động vật cũng có xúc cảm như con người…           Lại nói về Zorba sau  khi đã nhận lời cô hải âu thì đã hết sức hết lòng chăm sóc quả trứng. Từ việc thay mẹ nó ấp trứng cho đến khi nó nở thành chim non là cả một quãng thời gian biết bao ngày (một ngày của mèo dài hơn con người rất nhiều) không có động tĩnh nó vẫn không hề từ bỏ. Zorba cũng đã  bảo vệ chú chim hải âu non khỏi móng vuốt của lũ mèo hoang cũng như khỏi bàn tay của con người. Zorba của chúng ta là bà mẹ xịn phết đấy nhé! Bạn biết không, Zorba hoàn toàn có thể bỏ rơi quả trứng vì hải âu mẹ đã không còn, Zorba không cần phải chuốc quá nhiều phiền toái như vậy. Nhưng không Zorba tôn trọng lời hứa của mình với cô hải âu, loài mèo cũng còn có chữ tín vậy thì chúng ta cũng nên có chứ nhỉ?

 

Zorba là mèo trong khi cô nàng chim non lại là hải âu. Hai giống loài hoàn toàn khác nhau thậm chí hải âu còn khá kiêng kỵ, sợ hãi loài mèo thế nhưng không vì như thế mà Zorba không yêu thương cô hải âu non−Lucky. Zorba cũng như là “mẹ kế” của Luc ky vậy nhưng khác với loài người nhiều, hãy cứ thử nhìn cách mà Zorba chăm sóc cô hải âu từ lúc mổ vỏ ra ngoài cho đến khi cô hải âu có thể đứng thẳng trên đôi chân của mình. Không lúc nào là thiếu đi hình bóng của chú mèo ấy,  và những cư dân khác của bến cảng: từ Bác đại tá mèo cho đến đến cậu mèo Einstein, chú mèo Screrario “dặt dẹo”  hay mèo Bốn biển đầy  kinh nghiệm và những câu chuyện thú vị…đều dành tình yêu thương lớn cho Lucky. Tình yêu thương vốn là thứ không phân biệt màu da, dân tộc, huyết thống hay giống loài nó được xây dựng dựa trên sự cảm thông, tình cảm trong trái tim mỗi chúng ta. 

 

“ CON LÀ HẢI ÂU…. Và chúng ta yêu con bởi con là một con hảu âu……Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thường một kẻ nào đó giống mình,nhưng để yêu thương một kẻ không giống mình thực sự rất khó khăn và con đã giúp chúng ta làm được điều đó…… Bên cạnh tình yêu thương, sự tin tưởng, đó còn là sự kiên trì theo đuổi ước mơ. Trong câu chuyện, nhà văn đã cho chúng ta thấy rằng: Chỉ những kẻ thực sự có ước mơ, và dám nỗ lực hành động mới có được thứ mình mong muốn. Cũng như Lucky cô yêu “mẹ “ cô biết một ngày cô sẽ phải rời xa mẹ cô và Zorba cũng biết vậy, nó biết rằng nó sẽ rơi nước mắt  nhưng nó vẫn khuyên Lucky học bay bởi hải âu bé nhỏ thực sự muốn bay. Bạn hạnh phúc vì có cha mẹ tin tưởng, và bạn hãy mạnh dạn ước mơ và nỗ lực hết mình để thực hiện ước mơ ấy nhé! Ước mơ sẽ chỉ thành hiện thực khi bạn có lòng tin vào chính mình, nỗ lực hành động vượt qua mọi khó khăn, trở ngại khi đó thành quả bạn nhận được sẽ vô cùng ngọt ngào.

 

 

 

Và còn một thông điệp nữa tác giả muốn truyền tải, đó là hãy bảo vệ môi trường ngay ngày hôm nay. Trước đây, bây giờ và cả sau này nữa môi trường vẫn luôn là vấn đề nóng của nhân loại, sóng thần, động đất, bão, lũ,…Nhưng sự biến đổi đó của khí hậu phần nhiều do sự tác động tiêu cực từ con người. Vì lợi ích, vì đồng tiền… con người sẵn sàng phá hủy thiên nhiên, môi trường. Ngay những trang đầu tiên của cuốn truyện, qua con mắt của những chú hải âu, thiên nhiên, cảnh vật hiện lên với một dáng vẻ tuyệt vời. Chúng hạnh phúc được cất cao đôi cánh trong bầu trời đẹp, quang đãng, chúng no nê với những bữa ăn đầy cá ở những vùng biển sạch, hoàn toàn không có một mối nguy hại nào, nhưng rồi đã có nhiều con hải âu vô tội bị chết vì váng dầu, vì ăn phải vỏ nhựa, bao nilon....Đọc truyện tất cả chúng ta đều xót thương cho cái chết của mẹ hải âu tội nghiệp, rõ ràng chính sự thiếu ý thức của con người khiến nhiều loài động vật phải chịu cái chết tức tưởi? Chúng ta sẽ làm gì để thay đổi thế giới này? Gấp lại cuốn “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”  nhưng  tôi tin dư âm của câu chuyện vẫn luôn đọng lại nơi trái tim mỗi người đọc chúng ta. Những bài học nhẹ nhàng mà vô cùng sâu sắc, những thông điệp nóng hổi tính thời sự mà vẫn mang đậm tính nhân văn được truyền tải trong cuốn sách 144 trang. Lối viết giản dị, gần gũi, không cầu kì đẽo gọt trong từng câu chữ nhưng người đọc vẫn bị cuốn theo diễn biến lúc nhẹ nhàng, lúc gấp gáp, lúc đầy kịch tính của câu chuyện. Không phải cuốn sách nào cũng dễ dàng làm người ta mỉm cười. Càng không phải cuốn sách nào cũng dễ dàng làm người ta bật khóc. Nhưng với cuốn sách này, tác giả đã làm được cả hai điều tuyệt với đó. Khóc, cười, vui vẻ, yêu thương, băn khoăn, nuối tiếc...rất nhiều cảm xúc mà tôi có được  khi đọc cuốn sách này. Tôi nghĩ rằng một cuốn sách thật sự giá trị, chỉ khi nó cho người đọc một không gian riêng, nơi ấy, họ có thể sống một cách “người” nhất, bằng những cảm xúc chân thành nhất… Cảm ơn nhà văn, nhà báo Chi Lê - Luis Sepúlveda đã cho chúng ta một cuốn sách tuyệt vời với nhiều bài học vô cùng ý nghĩa. Đôi lúc, tôi chợt nghĩ rằng, biết đâu ngày nào đó tôi sẽ được gặp lại chú hải âu bé nhỏ, đáng yêu và mẹ mèo Zorba nhân hậu, đầy yêu thương trong một cuốn sách đáng đọc khác của ông. Biết đâu ngày đó sẽ gần thôi!