Gương không có thủy gương mờ,

                                                              Thuyền không có lái lửng lơ giữa dòng.

                                                               Mong sao nghĩa thủy tình chung,

                                                               Cho thuyền cập bến gương trong ngàn đời.

 Câu ca dao trên nói về sự quan tâm, yêu thương của con người trong cuộc sống này luôn được thể hiện, những điều ấy luôn là thước đo để đánh giá một con người trong xã hội cũng như trong cuộc sống thường ngày của chúng ta. Tất cả những điều trên đều là các nội dung mà em sẽ nhắc đến trong bài văn này.Như chúng ta cũng biết, sự quan tâm và cách thể hiện chúng sẽ mang lại cho mỗi người được đối xử một cái cảm giác thoải mái và vui vẻ.Như cậu bé bốn tuổi trong câu chuyện vậy!Cậu có một cách riêng để thể hiện sự quan tâm của mình chứ không giống như những người khác.Sự quan tâm của mọi người luôn được gửi đến chúng ta, chỉ là chúng ta có nhận ra hay không thôi.Nếu bạn nào đã từng đọc câu chuyện tình thương không lời thì chắc hẳn sẽ nhận ra bài ấy cũng có nội dung giống như bài được cho trên.Câu chuyện ấy đã nhắc về một cậu bé chưa từng nhận được những lời quan tâm từ người cha của mình.Khi cậu tập đi xe đạp cha cậu đã giữ đằng sau và cậu xin cha từ từ hẵng bỏ tay nhưng cha cậu đã bỏ hay khi cậu đã là sinh viên đại học cha cậu gọi điện có vẻ muốn nói chuyện với cậu nhưng lại tìm cách nhường cho người mẹ.Nhưng những điều trên đều có một kết cục . Khi mà cha cậu đã bỏ tay ra thì cậu đã ngã và tự mình đứng lên đạp để chứng tỏ với người cha và cậu thấy cha cười. Mãi đến khi cậu lớn lên cậu mới hiểu cha quan tâm mình đến nhường nào.Nội dung trên cũng giống như:

                                                          Mẹ yêu con bằng dòng sữa ngọt

                                                         Cha yêu con bằng giọt mặn mồ hôi.

Qua những điều trên ta biết rằng sự quan tâm luôn ẩn chứa xung quanh chúng ta.Cậu bé trong câu chuyện trên đã ngồi vào lòng ông lão hàng xóm vừa mất vợ trong khi ông đang khóc và ngồi được rất lâu thì ông ấy đã ngừng khóc và ôm lấy cậu bé. Trong khi đó mẹ cậu đã hỏi cậu đã nói gì với ông lão?Thì cậu đã nói: "Không có gì đâu ạ. con chỉ để cho ông ấy khóc."Khi đang trong tâm trạng buồn chỉ có khóc mới giúp được chúng ta có thể xua bớt nỗi buồn. Cậu bé đã để cho ông lão khóc và điều này cũng giống như chúng ta đang tức giận nếu chúng ta hét thật to thì chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Và khi buồn thì khóc cũng vậy thôi.Nói chung trong một cuộc sống chẳng có ai là chưa từng khóc cả, khóc xong rồi lại nín thế thôi.Cậu bé ấy thật đáng khâm phục dù chỉ là cậu bé mầm non thôi nhưng đã có một ý nghĩ rất chứng chắn vậy là rất thông minh.

Qua cậu chuyện, chúng ta biết được về sự quan tâm. Quan tâm được thể hiện qua rất nhiều cách chứ không phải cứ để cho đối phương cảm thấy mới là quan tâm thật sự. Sự quan tâm luôn luôn ở trong mỗi người.Và em thấý câu nói:​

- Con người sẽ luôn tìm cách xoay xở để dành cho những người họ quan tâm, những việc họ muốn làm. Chẳng ai bận nỗi không thể trả lời bạn cả.

Câu nói trên rất hay.Và em cũng xin dành tặng câu nói này cho tất cả những ai đọc bài của em.Và cuối cùng em muốn nói rằng quan tâm thực sự vô giá dù bạn có mua được cũng chẳng cảm nhận được gì mà thấy xấu hổ hơn.Quan tâm không cần để lộ chỉ cần khiến đối phương vui vẻ và cảm thấy thoải mái.

                                                                                 Quan tâm là tình thương vô bờ.